Tin tức Trì Dã, nhà đầu tư kiêm bạn trai tin đồn của Tô Trì Á đang trải qua một bài kiểm tra thể lực nhanh chóng lan truyền khắp MFC. Ngay khi huấn luyện xong, các đội viên nhao nhao đến đây cổ vũ cho anh. Vì nhóm người này, mà địa điểm kiểm tra bình thường đã biến thành đại hội thể thao quy mô lớn, một nhóm nhãi con hò hét huýt sáo khiến Tô Trì Á cau mày đến độ có thể kẹp chết một con muỗi.
"Các cậu yên lặng cho tôi!"
Một tiếng hét to vang lên, hiện trường quả nhiên yên tĩnh lại, trong phòng huấn luyện rộng lớn chỉ còn lại tiếng thở dốc của Trì Dã .
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Còn 100 mét cuối cùng, chạy đi!" Tô Trì Á cầm đồng hồ bấm giờ trong tay phải, cau mày nhìn Trì Dã đang chạy chậm hơn rùa.
Nghe thấy giọng nói thúc giục của cô, Trì Dã vô thức run lên, đột nhiên nhớ đến huấn luyện viên ma quỷ trong khóa huấn luyện quân sự của mình vài năm trước.
Đúng là một cô gái không có sự đồng cảm.
Trì Dã chậm rì rì tiến lên vài bước, khi vừa vượt qua vạch đỏ thì nhận được những tràng vỗ tay như sấm, như thể giành được chức vô địch Thế vận hội Olympic. Kỳ Nguyên Tịch thậm chí còn ân cần chạy tới đưa nước và khăn lông, chỉ có Tô Trì Á là đang nghiêm túc nhìn thời gian trên đồng hồ bấm giờ.
"13 phút 58 giây, anh chạy 1500 mét trong 14 phút." Tô Trì Á hít sâu một hơi, sải bước đi tới, giật lấy chai nước khoáng Trì Dã vừa nhận được từ Kỳ Nguyên Tịch: "Đứng lên!"
Trì Dã, người đã bị tê liệt trên mặt đất vừa định uống nước: "?"
"Chị Trì Á, chị xem anh Trì đang rất mệt, để anh ấy nghỉ ngơi đi." Kỳ Nguyên Tịch thấy thế, lập tức vươn hai tay ra chắn trước mặt Trì Dã.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trì Dã đột nhiên cảm thấy hơi xúc động, không ngờ giây tiếp theo lại nghe thấy Kỳ Nguyên Tịch lớn tiếng nói với Tô Trì Á: “Nghe nói các nhà văn đều yếu như con gà, anh Trì có thể đạt được kết quả này là đã nằm trong nhóm ‘gà chiến’ rồi. Chị đừng làm khó anh ấy nữa."
"Đúng vậy." Thạch Đầu cũng gật đầu theo: "Anh Trì bây giờ là thần tài của câu lạc bộ chúng ta, chị tàn bạo như thế, nếu anh Trì không vui rút vốn đầu tư, ngày câu lạc bộ của chúng ta đóng cửa sẽ không xa đâu. Chị nhắm một mắt mở một mắt là được."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trì Dã: "..." Chẳng lẽ bây giờ đang lưu hành nói xấu trước mặt người ta à?
"Mau câm miệng đi." Tô Trì Á dùng tay day day huyệt thái dương: "Vừa vận động mạnh xong không nên uống nước là kiến thức phổ thông, Trì Dã không biết các cậu cũng không biết sao?"
Nói xong, trên mặt Tô Trì Á hiện lên một chút mất tự nhiên, quay đầu lại và thô lỗ nói với người đàn ông vẫn đang ngồi trên mặt đất: "Anh đứng lên đi lại một chút. Ngồi xuống sau khi chạy sẽ ảnh hưởng đến tuần hoàn máu và tăng gánh nặng cho cơ bắp."
Vậy là cô đang quan tâm đến anh?
Sự khó xử vừa rồi còn tích tụ trong lòng Trì Dã liền trở thành hư không, anh đột nhiên có ảo giác rằng mình có thể chạy thêm 1500 mét nữa.
Sau khi nghe những lời của Tô Trì Á, các đồng đội ôm vai nhau, đồng thanh nói: "Ồ", Thạch Đầu che miệng hét lên "Chua muốn chết", ngay cả Hàng Lỗi đứng phía sau cũng nở nụ cười, vỗ vỗ lưng Kỳ Nguyên Tịch trêu chọc nói: "Nhóc con, mới vừa nãy còn thay Trì Dã bênh vực kẻ yếu, hiện tại bị vả mặt chưa? "
"Hàng Lỗi, sao đến cậu cũng hùa theo họ làm trò?" Trì Dã nghe đến cái tên này lỗ tai giật giật, ngẩng đầu nhìn về phía người nói chuyện. Anh có biết về cái tên Hàng Lỗi này, vào thời điểm đó Kay, Hàng Lỗi và Tô Trì Á được giới truyền thông gọi là tam đại chủ lực của MFC, xưng là "Thiết tam giác".
Bản thân Hàng Lỗi trông trắng hơn trên TV, cũng là tuyển thủ duy nhất mang mắt kính ở đây, nhìn qua hào hoa phong nhã, mang theo vài phần phong thái của người trí thức.
Trì Dã, người đã bị ngó lơ một hồi lâu, mím môi, bất động thanh sắc mà dời đi tầm mắt, vươn tay về phía Tô Trì Á, nói: "Chân mềm nhũn rồi, tôi đứng lên không nổi."
Rõ ràng là giọng nói trầm thấp, nhưng Tô Trì Á lại nghe ra vài phần làm nũng. Tô Trì Á nhìn sang, thấy Trì Dã đang chớp đôi mắt to tròn nhìn cô, tràn ngập vẻ vô tội và thuần khiết.
Làm sao mà Trì Dã có thể làm nũng như một đứa trẻ với cô chứ?
Tô Trì Á cảm thấy mình đã bị đám người trong đội xe này đồng hoá thành si ngốc.
Vừa định gọi Kỳ Nguyên Tịch bên cạnh hỗ trợ, còn chưa kịp mở miệng, tay đã bị người đàn ông trên mặt đất nắm chặt. Cánh tay Tô Trì Á theo bản năng hơi siết chặt, Trì Dã mượn lực từ dưới đất đứng lên.
Bất quá, chỉ qua một cái chớp mắt, anh liền thu tay về.
“Anh...”
Do vừa mới vận động xong, lòng bàn tay Trì Dã vừa ấm áp vừa mạnh mẽ. Nơi mà người đàn ông nắm lấy nóng lên, tiếp nối sự xấu hổ khi lái xe vào buổi sáng, cô lại lần nữa hoảng loạn.
"Cảm ơn." Khóe miệng Trì Dã nở nụ cười, bộ dáng này khiến Tô Trì Á lại nuốt xuống những lời sắp đến bên môi.
Bình thường khi ở cùng nhóm đội viên này, cô vẫn thường xuyên đụng chạm thân thể, sao khi gặp Trì Dã cô sao lại nhạy cảm như vậy. Chẳng lẽ đơn thuần do Trì Dã có vẻ ngoài đẹp hơn sao?
Tô Trì Á âm thầm tự khinh bỉ chính mình, tiện đà khép lại cuốn sổ: "Kết quả kiểm tra về cơ bản tôi đã nắm được, tối nay trở về tôi sẽ nghiên cứu một chút, ngày mai chính thức bắt đầu huấn luyện."
“Ngày mai? Vội như vậy sao?"
Khóe miệng đang tươi cười của Trì Dã cứng lại.
Tô Trì Á gõ vào bảng ghi kết quả kiểm tra thể lực, nhìn Trì Dã từ trên xuống dưới: “Thứ cho tôi nói thẳng, các chỉ số đo lường duy nhất có thể chấp nhận trên người anh là chiều cao và cân nặng, còn lại đều không đạt tiêu chuẩn. Còn có ba tháng nữa là đến kỳ tranh giải vô địch siêu mô tô CSBK Trung Quốc, tôi phải chịu trách nhiệm huấn luyện các thành viên trong đội, không có nhiều thời gian để theo sát anh tập luyện, cho nên trong thời gian này, chúng ta phải tranh thủ thời gian luyện tập để thể lực của anh tăng lên.”
Sau cả một ngày, Trì Dã cảm thấy trái tim kiêu hãnh của mình bị thủng lỗ chỗ.
Trì Dã nhanh chóng nghĩ ra một cái cớ để từ chối, nhưng không ngờ, Tô Trì Á lại nhét tờ hồ sơ vào túi, hỏi: "Tối nay anh có thời gian không? Cùng nhau ăn một bữa cơm, coi như hoan nghênh anh gia nhập đội."
Người đã từ chối anh ngày hôm qua, hôm nay lại chủ động mời anh đi ăn tối?
Trì Dã lập tức quên đi lời than thở về ngày mai sắp có buổi huấn luyện thể lực, đứng thẳng người tạo cái dáng anh cho là soái khí nhất, ra vẻ mà nói: “Thật ra lúc đó cũng không rảnh