Edit: Thích Cháo Trắng - Diễn đàn Lê Quý Đôn
Lúc trước khi Lý Triều Ca nói chuyện thì ánh mắt luôn trầm tĩnh, giọng điệu kiên định. Nàng biết mình giết người, cũng biết rằng nếu nàng không ra tay giết bọn họ thì Lý Hoài, mẫu thân, Trường Tôn gia nhất định sẽ giết nàng. Cũng chỉ là đấu tranh chính trị mà thôi, người nào thua thì phải chịu, sao có thể coi đó là ân oán? Thế nhưng chỉ có lần này là Lý Triều Ca lại im lặng.
Bùi Sở Nguyệt là muội muội của Bùi Kỷ An, có quan hệ rất tốt với Lý Thường Nhạc, hai người bọn họ cũng được xem như là cùng nhau lớn lên. Vào lúc Lý Triều Ca hạ lệnh giết Bùi Sở Nguyệt, cũng không biết nàng ta đang mang thai.
Nhưng như vậy thì sao, giết chính là giết, Lý Triều Ca không hề thanh minh cho bản thân, hoàn toàn thừa nhận: "Không sai, là ta."
Câu nói này giống như là một cọng cỏ cuối cùng, hoàn toàn đè nát Bùi Kỷ An. Bùi Kỷ An vừa đau long vừa thù hận, nhìn chằm chằm vào Lý Triều Ca: "Vì sao? Lý Triều Ca, tại sao ngươi phải làm như vậy? Nếu như ngươi hận ta, cũng có thể nhằm vào ta cơ mà, tại sao lại muốn tổn thương người nhà của ta, khi nhục gia tộc của ta?"
Lý Triều Ca không muốn trả lời loại vấn đề này. Cuộc nói chuyện thực sự là cực kỳ không thoải mái, Lý Triều Ca quay người, nhìn qua gương đồng sửa sang lại ống tay áo của mình, nói: "Giờ lành đến rồi, quần thần còn đang chờ ở bên ngoài, ta muốn đi tới điện Hàm Nguyên. Có lẽ ngươi cũng không muốn đi theo ta đến tham gia lễ điển, nếu đã vậy thì, mời phò mã trở về đi."
Lý Triều Ca quay lưng về phía Bùi Kỷ An, cũng không phát hiện trong mắt Bùi Kỷ An âm thầm phát ra tia sáng đỏ rực, yêu mị mà điên cuồng, căn bản không giống như một người bình thường. Bùi Kỷ An ôm một tia hy vọng cuối cùng, hỏi nàng: "Thường Nhạc thì sao?"
Động tác chỉnh sửa ống tay áo của Lý Triều Ca dừng lại. Nàng cụp mắt một lát, chậm rãi buông tay áo xuống, cong môi cười cười: "Cũng là ta."
Nàng giết nhiều người như vậy, duy chỉ có lúc giết Lý Thường Nhạc, là cảm thấy thống khoái nhất.
Một tia hy vọng hão huyền cuối cùng của Bùi Kỷ An cũng tan vỡ, lúc hắn hỏi ra câu này, thậm chí trong lòng còn thầm khẩn cầu Lý Triều Ca sẽ phủ nhận với hắn, dù cho là nàng nói dối rằng chuyện không hề liên quan đến nàng. Thế nhưng, ngay cả lừa hắn, nàng cũng khinh thường không muốn làm.Thích Cháo Trắng - Diễn đàn Lê Quý Đôn
Nữ nhân này, lại có thể ác độc tuyệt tình như vậy.
Cả người Bùi Kỷ An lập tức rã rời, hắn ngã ra sau hai bước, suy sụp hỏi: "Lý Triều Ca, rốt cuộc thì ngươi muốn làm cái gì? Nàng ấy chỉ là một công chúa hồn nhiên ngây thơ, cả một đời không buồn không lo, ngay cả một con kiến cũng không nỡ giẫm chết. Nàng ấy hoàn toàn không thể gây ảnh hưởng gì đến ngươi, vì sao ngươi lại giết nàng ấy chứ?"
Lý Triều Ca nghe đến mấy câu này thì giận quá hóa cười. Vì sao lại giết Lý Thường Nhạc à? Cũng mệt cho Bùi Kỷ An có thể hỏi ra những lời này.
Lý Triều Ca đã nhịn Lý Thường Nhạc lâu rồi, nhưng cuối cùng nàng vẫn lựa chọn ra tay, một là bởi vì yếu tố chính trị, thứ hai, chính là Lý Thường Nhạc đã thật sự chạm đến ranh giới cuối cùng của nàng rồi.
Vào tháng bảy năm nay, thời cuộc hỗn loạn, ai cũng sợ bóng sợ gió, trông gà hóa quốc, mỗi ngày đều có rất nhiều đại thần bị định tội phải vào tù, mà những người bị Lý Triều Ca ra tay công bố tội trạng ra ngoài, càng phải nói là không đếm xuể. Lý Triều Ca nghĩ đến đã lâu rồi nàng chưa được gặp Bùi Kỷ An, chung quy lại thì chuyện của nhà họ Bùi cũng là nàng phải xin lỗi Bùi Kỷ An, cho nên, nàng muốn nhân dịp sinh thần của Bùi Kỷ An, bồi tội với hắn, thuận tiện hòa hoãn vợ chồng quan hệ.
Mùng sáu tháng bảy, Lý Triều Ca cố ý xin nghỉ một ngày, lặng lẽ đến Bùi phủ trước, muốn tổ chức sinh thần cho Bùi Kỷ An. Bắt đầu từ hai năm trước, Bùi Kỷ An đã chuyển ra phủ công chúa, không sống cùng một chỗ với Lý Triều Ca. Lý Triều Ca không thèm đoái hoài đến ánh mắt căm thù của hạ nhân nhà họ Bùi, tự tay chuẩn bị một bàn đồ ăn sinh nhật cho Bùi Kỷ An, sau đó hân hoan vui vẻ ngồi chờ trong phòng. Nàng vất vả chờ đợi một đêm, đồ ăn nguội lạnh lại đem đi hâm nóng, rồi lại nguội lạnh. Nhưng cuối cùng, Bùi Kỷ An cũng không trở về.
Lòng của Lý Triều Ca cũng trở nên lạnh theo, nàng đổ sạch tất cả đồ ăn đi, sáng sớm hôm sau, nàng mở to đôi mắt một đêm không ngủ, sai người đi thăm dò hành tung của Bùi Kỷ An. Thủ vệ tại cửa thành bẩm báo, sáng sớm mùng sáu Bùi lang quân đi ra khỏi thành, lên tận núi Kính Đình để tổ chức sinh thần cho công chúa Lý Thường Nhạc.
Sinh thần của Lý Thường Nhạc là vào mùng bảy tháng bảy, chỉ kém Bùi Kỷ An đúng một ngày. Trong lúc Lý Triều Ca khổ sở chờ đợi tại Bùi phủ, thì Bùi Kỷ An đang ở bên cạnh Lý Thường Nhạc chờ đợi sinh thần đến. Thám tử báo lại, giờ Tý qua đi, đầu tiên Bùi Kỷ An chúc phúc cho Lý Thường Nhạc, công chúa cảm động hết sức, lại thêm hai người uống hết rượu mừng, liền lăn luôn lên giường.
Lý Triều Ca đã hoàn toàn bị chọc giận. Bùi Kỷ An nói nghe thấy xưng hô "Hoàng phu" là cảm thấy buồn nôn, nhưng thật tình lại không biết mỗi khi Lý Triều Ca nhìn thấy Bùi Kỷ An, từ sâu trong đáy lòng cũng cảm thấy bẩn. Nàng vừa nhìn thấy Bùi Kỷ An, sẽ lập tức nghĩ tới hình ảnh hắn và Lý Thường Nhạc lăn lộn trên giường, gần như là ghê tởm đến muốn ói.Thích Cháo Trắng - Diễn đàn Lê Quý Đôn
Về sau Lý Triều Ca một tay chỉ đạo xử án Triệu vương mưu phản, Lý Thường Nhạc cũng bị liên luỵ theo. Không tới mấy ngày, Lý Thường Nhạc "Sợ tội tự sát", treo cổ tự tử ở trong Thượng Thanh Quan.
Bây giờ, Bùi Kỷ An lại còn hỏi nàng vì sao ư.
Lý Triều Ca có rất nhiều phẫn nộ và thất vọng nghẹn ở trong lòng, nhưng khi nàng mở miệng, lại gạt đi những chất vấn kia, chỉ hời hợt nói: "Ta muốn giết, thì giết."
Ta muốn giết, thì giết.
Câu nói này hoàn toàn bức Bùi Kỷ An đến điên rồi, Bùi Kỷ An đột nhiên rút kiếm, phi thân đánh về phía Lý Triều Ca. Lý Triều Ca lại chỉ không nhanh không chậm nghiêng người một cái, dùng hai ngón tay kẹp lấy kiếm trong tay Bùi Kỷ An.
Lý Triều Ca còn chẳng nhúc nhích thân mình, chỉ có chuỗi hạt châu trên đỉnh đầu nhẹ nhàng lắc lư. Ngón tay Lý Triều Ca hơi dùng sức một chút, đã đẩy cả kiếm và người cầm kiếm là Bùi Kỷ An ra. Bùi Kỷ An lảo đảo lui ra tới đại điện, Lý Triều Ca đứng ở trên cao nhìn xuống, vẻ mặt vừa bao dung lại thương hại, nhìn hắn: "Ta đã đột phá đạt đến giới hạn cả người và kiếm hợp nhất rồi, thân thể tóc da đao thương bất nhập, nhân gian đã không có thứ gì có thể làm ta bị thương nữa. Bùi Kỷ An, ngươi không giết được ta đâu."
Bùi Kỷ An nâng tay, lau vệt máu chảy bên miệng. Đương nhiên là hắn biết, nữ nhân này sinh ra và lớn lên ở thế gian, nhưng chẳng biết tại sao lại học được một thân công phu cao thâm, có thể vượt nóc băng tường, hàng yêu thu quỷ. Cũng bởi vì sức mạnh của nàng không có chuyện gì là không thể làm, nên mới được Nữ Hoàng trọng dụng, bởi vậy mà cái danh Trấn Yêu Ti mới được nhiều người biết đến như thế. Những năm qua, Lý Triều Ca đã đắc tội với rất nhiều người, không biết có bao nhiêu kẻ thuê sát thủ giết nàng, chỉ đáng tiếc, cho dù là sát thủ nổi danh cỡ nào đi chăng nữa, cũng không một ai còn sống trở về. Hơn nữa rất nhanh, người đứng ra thuê kia cũng sẽ bị Lý Triều