Editor: Cò Lười – Diễn đàn Lê Quý Đôn
Beta:
Cửu Trọng Thiên có Thiên Đình cai quản tất cả mọi việc trên trời. Sau khi chúng tiên phi thăng, việc đầu tiên phải làm đó là đến Thiên Đình báo cáo, sau khi treo danh, lĩnh khuyết thì ai có chức của người đó. Nhưng mà linh khí ở nhân gian ngày càng ít, phàm nhân có thể phi thăng thành tiên cực kỳ ít ỏi, con đường lên trời gần như đứt đoạn.
(*) Treo danh, lĩnh khuyết: Treo bảng tên, nhận chức vụ.
Thiên giới coi Thiên Đình làm chủ, mà Thiên Đình thì coi bốn vị Thiên Tôn làm chủ.
Dựa vào phương hướng, bốn vị Thiên Tôn chính là Bắc Thần Thiên Tôn Tần Khác, Nam Cực Thiên Tôn Tiêu Lăng, Đông Dương Thiên Tôn Quân Sùng, Tây Khuê Thiên Tôn Huyền Mặc. Trong đó, Bắc Thần Thiên Tôn Tần Khác quản lý nhà giam, đứng đầu bốn vị Thiên Tôn. Nam Cực Thiên Tôn Tiêu Lăng có thể nhìn vào kính tiên đoán được tương lai, địa vị cũng gần như Tần Khác.
Tần Khác đến chỗ Tam Thanh cung, tay áo dài xòe ra, không nói vòng vo mà vào thẳng chủ đề: “Tiêu Thiên tôn, ngươi tìm ta chuyện gì?"
Tiêu Lãng có chút bất đắc dĩ, hai người bọn họ đã hợp tác ngàn năm, Tiêu Lăng tự nhận hợp tác vui vẻ nhưng khi Tần Khác thấy hắn vẫn luôn xa cách đạm mặc như vậy. Tiêu Lăng cười nói: "Tần Thiên tôn, đã rời khỏi công đường thì có thể nhàn rỗi một chút. Ngươi như vậy không giống như đang nói chuyện với bạn bè, ngược lại lại giống như đang thẩm vấn phạm nhân vậy.”
Tần Khác ngồi đối diện Tiêu Lăng, hỏi: “Tu Di Kính có động tĩnh rồi hả?”
Tiêu Lăng nhíu mày, triệt để buông bỏ tấm lòng muốn trò chuyện với Tần Khác. Tiêu Lăng thu lại khuôn mặt tươi cười, rất nhanh đi vào chủ đề chính: “Đúng vậy. Tây Khuê Thiên Tôn bế quan đã một trăm năm, hôm nay Tu Di Tam Thiên Kính có thay đổi, vị chủ phương Tây. Ta tính một quẻ cho Tây Khuê Thiên Tôn, hiện tại chỉ sợ hắn không qua khỏi.”
Tần Khác nghe được thì nhíu mày. Bốn người bọn hắn tuy cùng là Thiên Tôn nhưng quyền lực, trách nhiệm, nhiệm vụ lại hoàn toàn khác nhau, Bắc Thần có quyền về luật pháp, Nam Cực dự đoán tương lai, Đông Dương quản lí nông nghiệp, mà Tây Khuê Thiên Tôn, quản lí việc chết chóc.
Đông Nam Tây Bắc danh hiệu bốn vị Thiên Tôn, trách nhiệm không đổi nhưng người ngồi trên vị trí Thiên Tôn lúc nào cũng thay đổi, Tây Khuê bởi vì quản lí việc chết chóc nên bị tấn công bởi sự giết chóc và thù địch của cả thế giới, từ trước đến giờ dễ bị tẩu hỏa nhập ma. Huyền Mặc ngồi trên vị trí Tây Khuê Thiên Tôn hai ngàn năm, xem như là người giữ vị trí này lâu nhất trong các thế hệ Tây Khuê Thiên Tôn rồi. Nhưng mà, hắn cũng không chịu được.
Trời đất chia làm bốn phương, mỗi phương phải có người canh giữ, nếu không trời nghiêng đất lệch, núi sông sụp đổ, sẽ dẫn đến đại loạn. Nếu kiếp này Huyền Mặc không độ qua được, như thế việc chọn người làm Tây Khuê Thiên Tôn tiếp theo chính là việc cấp bách.
Tần Khác hỏi: “Tu Di Kính có chỉ dẫn nào khác không?”
Tiêu Lăng lắc đầu: “Không có. Chẳng qua phương Tây sát khí quá nặng, có thể trấn áp được sát khí của cả thiên hạ, trong Thiên Đình chỉ có vài người, không cần Tu Di Kính chỉ thị. Vốn Thái Bạch Tinh Quân là người tốt nhất, đáng tiếc, hắn đã mất tích rồi.”
Thái Bạch Tinh Quân là người phái chủ chiến, Thái Bạch Tinh Quân Chu Trường Canh là kẻ có tiếng chiến đấu điên cuồng. Nghe nói trước khi Chu Trường Canh thành tiên, ở trần gian là một cao thủ võ lâm, đã luyện võ đến mức đả thông linh khiếu, dùng võ nhập đạo, sau khi tu luyện nhiều năm thì phi thăng thành tiên.
Nhưng sau khi Chu Trường Canh phu thăng, cũng không chịu quản lí, rước lấy không ít phiền toái. Vài năm trước, vì hắn uống rượu sỉ nhục thiên quy, từ chối chịu phạt, đánh lui thiên binh rồi chạy trốn. Thiên Đình vẫn luôn truy nã hắn, đáng tiếc, đến nay vẫn chưa bắt về được.
Tần Khác hỏi: “Có manh mối về Chu Trường Canh không?”
“Không có.” Tiêu Lăng nói, “Cho dù có bắt ctc về, hắn cũng phải đến Thiên Lao chịu phạt, không thể xóa bỏ ngay được. Mà với tính tình của hắn, không hợp với chức vị cao. Khi hắn làm Tinh Quân đã cầm đầu làm trái thiên quy, nếu hắn nhận chức Thiên Tôn thì nên phục chúng thế nào?”
Tần Khác hiểu được, hỏi thẳng: “Vậy ngươi có người mới để chọn?”
“Không dám nhận, chỉ là có mấy người tiến cử thôi.” Tiêu Lăng nói xong mặt kính chuyển một lúc, trên đó hiện ra một nam tử, “Thích hợp nhất, chính là Tham Lang Tinh Quân Quý An.”
Người Tiêu Lăng chọn giống hệt người Tần Khác nghĩ. Tham Lang quản lí của cải, Tham Lang Tinh Quân chuyển thế đến nhân gian, nếu không phải là quyền thần danh tướng thì cũng là hoàng đế khai quốc. Người như vậy để ở phương Tây trấn áp sát khí, vừa vặn hợp.
Chẳng qua, Tần Khác nghĩ nghĩ, nói: "Quý An dường như đang lịch kiếp ở nhân gian, hôm nay, hẳn là nên trở lại rồi.”
“Đây đúng là mục đích ta tìm ngươi tới.” Tiêu Lăng vẫy vẫy nhẹ tay áo dài, giây lát cảnh tượng trong kính thay đổi, hiện ra cảnh tượng hoàng cung ở nhân gian, “Hắn lịch kiếp thất bại rồi.”
Tần Khác hơi ngạc nhiên, hắn nhìn máu chảy “ào ào” đầy đất trong kính, dừng một chút rồi nói: “Hắn là Tham Lang, chẳng lẽ sau khi chuyển thế đã trở thành văn nhân?”
(*) Văn nhân: Người có học thời xưa, không có võ công.
“Không phải, hắn là văn võ kiêm tu, dựa theo số mệnh sẽ ra trận làm tướng quân, vào triều làm thừa tướng tài ba.” Tiêu Lăng thở một hơi thật dài, chuyển mặt kính đến một nữ nhân khác, “Nếu có kỳ lạ thì trách nữ nhân này đi.”
Tần Khác chuyển ánh mắt lên người nữ nhân ở trong kính. Dung nhan nữ nhân cực kỳ rực rỡ, trên người đội vương miện mặc quần áo đế vương, nhưng ngã trong vũng máu mất đi hơi thở. Tần Khác chỉ nhìn thoáng qua rồi thu hồi tầm mắt, nói: “Hắn lịch kiếp thất bại là chuyện của hắn, có quan hệ gì với nữ nhân đâu?"
“Đây không phải là do ta trốn tránh trách nhiệm, việc này thật đúng là có quan hệ với nàng ta.” Tiêu Lăng thu hồi Tu Di kính, rót cho Tần Khác một ly trà nhỏ, nói, “Tên giả Quý An dùng ở nhân gian là Bùi Kỷ An, vốn hắn đã có thể lịch kiếp thành công, dựa theo số mệnh Tư Mệnh đã viết, hắn xuất thân tôn quý, thiếu niên hăng hái nhưng khi trưởng thành gia đình gặp biến cố lớn, ngã vào đáy cốc. Vương triều của hắn sẽ chào đón nữ đế lên nắm quyền, Bùi gia mất đi thánh tâm, cả nhà bị lưu đày, hôn sự giữa hắn và công chúa Nghiêm Trữ cũng bị hủy bỏ. Sau này, hắn ở biên cương tôi luyện ý chí, lập chiến công, được thăng chức thành Tiết độ sứ, nhiều năm sau lấy danh nghĩa lập lại trật tự mà đánh vào kinh thành, hủy bỏ nữ đế, ủng hộ thái tử, đồng