Triền Miên Sau Ly Hôn

TÔI KHÔNG CÓ QUẤN LẤY CON TRAI CỦA DÌ


trước sau

CHƯƠNG 180: TÔI KHÔNG CÓ QUẤN LẤY CON TRAI CỦA DÌ

“Nhanh đó à?” Tốc độ bình thường của cô chính là như vậy, nếu như đột nhiên đi giống như là con rùa đen đang bò vậy thì người khác không nhìn ra chỗ mờ ám mới là đồ đần đó.

Nội dung ăn cắp từ Truyenhayonline.com Đọc chương đầy đủ CHƯƠNG 180: TÔI KHÔNG CÓ QUẤN LẤY CON TRAI CỦA DÌ.

Hiệu suất và tốc độ cao là cô đã luyện trong nhiều năm, cũng không phải là nhất thời có thể thay đổi được, cũng coi như là cô có lương tâm nên đã thay đổi thành đôi giày đế bằng.

Nội dung ăn cắp từ Truyenhayonline.com

Mẹ Triệu bị nghẹn họng, một hơi kẹt ở yết hầu, nhíu mày không nói, sắc mặt rất khó coi.

Thang máy đi xuống lầu, hai người đến quán cà phê ở bên cạnh.

Ăn trộm từ Truyện hay online vui lòng ghi nguồn.

Lương Hạnh đợi bà ta ngồi xuống mới kéo ghế ra ngồi xuống ở phía đối diện, hai tay đặt trên bàn, biểu cảm thờ ơ: “Dì muốn nói cái gì, thời gian của tôi không nhiều đâu, còn có rất nhiều công việc cần phải làm.”

Trong lúc nhất thời trong lòng của mẹ Triệu hơi nổi nóng.

Bạn đang đọc truyện trên website Truyện hay online.


Cho dù bây giờ bà ta không còn làm mẹ chồng, là một người lớn, vậy mà cô lại
không có lễ phép như thế.

Quả nhiên vẫn là một con nhỏ không có giáo dục.

Nhưng mà bà ta đến đây để hỏi chuyện chính, bây giờ cũng không có tâm trạng phân cao thấp với cô ở đây, cho dù là trong lòng bất mãn nhưng cũng không biểu lộ ra bên ngoài.

Bạn đang đọc truyện trên website Truyenhayonline.com


Trong ánh mắt xuất hiện một biểu cảm ghét bỏ, bà ta nhẹ giọng nói: “Cô là người thông minh, chắc cũng biết mục đích tôi đến tìm cô.”

Đọc trên website Truyen hay online.com để ủng hộ nhóm dịch các bạn nhé.

“Xin chào, quý khách muốn dùng gì?”

Nhân viên phục vụ đi tới, vẫn còn chưa nói xong thì đã bị mẹ Triệu khoát tay từ chối, nhưng mà hai mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Lương Hạnh, tâm trạng bây giờ của bà ta rất gấp, không muốn bị bất cứ chuyện gì đánh gãy.

Ăn trộm từ Truyen hay online.com vui lòng ghi nguồn.

Lương Hạnh quay đầu lại nhìn về phía nhân viên phục vụ, lịch sự cười một tiếng: “Một ly latte có đường, một ly nước trắng, cảm ơn.”

“Được, hai người chờ một lát.”
1997757_1_25,60 1997757_2_25,60

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện