Tây Y Hà không biết rằng bên ngoài cửa Trạch Nhiên vẫn đứng nép một góc xem tình hình như thế nào, cả Khang Manh đều biết, cả hai đều biết sự tồn tại của nhau dù có là trong góc khuất, nhưng Khang Manh chỉ mỉm cười rồi hôn lên trán cô một cái.
"Anh biết em sẽ không làm anh thất vọng mà, Y Hà."
Nói rồi Khang Manh nhìn ra ngoài cửa rồi mỉm cười với vẻ mặt đắc ý, Trạch Nhiên đứng trong tối hiểu được những gì mà cậu và cô đã từng trải qua sau khi Khang Manh thốt lên câu nói đó.
Nói sao nhỉ, nó bứt rứt đến mức cậu muốn thiêu đốt cả căn phòng có hai người trong đó, cậu chỉ biết cắn răng rời đi, trong đầu cậu vẫn không thể quên được việc cô và cậu đã từng hạnh phúc như thế nào trong khoảng thời gian ngắn ngủi hai năm đó.
"Liệu chị chỉ xem em như một đứa em trai thôi sao."
Sau khi Trạch Nhiên rời đi, phía Lý Thành miệt mài điều tra vụ vòng cổ suốt hai năm trời cũng đã có kết quả, nhưng thứ mà họ tìm thấy còn khủng khiếp hơn là những gì họ tưởng tượng.
Việc bọn họ nghi ngờ Trạch Nhiên cũng không phải là không đúng, nhưng sau khi nhìn thấy mẫu xét nghiệm trong máu của Tây Y Hà với những bản kế hoạch, chi tiết, cụ thể về loại thuốc độc có trong chiếc vòng cổ lại hoàn toàn trùng khớp với cái mà Tây Y Hà đã bị gắn lên cổ.
Người đã làm ra bản kế hoạch và gửi bản soạn thảo dữ liệu dự phòng cho Trạch Nhiên không ai khác lại chính là Khang Manh.
Chính tất cả những người bao gồm Lý Thành, Tình Vương, Mặc Danh và Kiệt Giai đều không tin vào mắt của họ, trước giờ chả nhẽ Khang Manh và Trạch Nhiên chỉ là trêu đùa tình cảm của Tây Y Hà để dựng lên vở kịch như hồi sáng mà bọn họ thấy đây sao?
"Khốn thật!"
Kiệt Giai nhìn những gì trên máy tính của Lý Thành, anh hận không thể đánh cho hai tên khốn kia cho ra bã một trận, rốt cuộc là Tây Y Hà có gây khó dễ gì cho bọn họ cơ chứ.
Kiệt Giai thắc mắc lý do tại sao bọn anh phải cùng nhau làm một nhiệm vụ mà còn là việc bảo vệ một cô gái xa lạ được cho là con gái của ông trùm.
Tất cả mọi thứ đều trong hướng tính toán của ông trùm, mặc khác ở phía trợ lý của ông trùm nhận được một cuộc điện thoại nặc danh, một giọng nữ quen thuộc cất lên, ông trùm mỉm cười tươi rói như gặp lại người thân xa đã lâu không gặp.
"Nguyệt Nhi, là con đấy sao? Dạo này tình hình vên phía con ổn chứ?"
Đúng, không thể nhầm được, Nguyệt Nhi chính là đứa em gái mà Tây Y Hà cô vẫn rất trông ngóng về nhà để gặp, nhưng đối với mối quan hệ của ông trùm, thì cô em gái bé bỏng của cô lại là một điệp viên chuyên nghiệp.
"Vâng thưa cha, mà tình hình của chị sao rồi cha, con nghe nói chị có thể nhìn thấy lại được một chút màu sắc rồi đấy ạ."
Ông trùm biết chứ, cơ mà ông cũng không nỡ để cô gái lớn của ông rơi vào tay bọn chúng thêm một lần nào nữa, vốn dĩ kế hoạch ông cử các ứng cử viên đến để bảo vệ con gái ông vì ông muốn tự những người bọn họ tìm ra ai là kẻ chủ mưu của của cuộc khủng hoảng giết người àn bạo bằng vòng cổ độc để có thể thoát khỏi cái nhìn của bọn cớm.
Nhưng ông không ngờ việc bọn chúng nhắm đến con gái của ông, khiến Tây Y Hà cô sống đi chết lại để rồi không thể nhìn thấy thế giới tươi đẹp đầy màu sắc này.
"Cha thấy có lỗi với chị con quá, con bé nó chỉ là một đứa trẻ bình thường, nó không thể tiếp xúc và hiểu ra mọi chuyện."
Nguyệt Nhi bên này tay nắm chặt điện thoại, cô biết thời gian cô nên ra mặt là lúc nào, nhưng cô không nghĩ lại là thời gian mà sự thật được tìm thấy