Đối với việc Diệp Tinh đánh chết người khác cậu tuy rằng có chút sợ hãi, thế nhưng những người này quá đáng ghét, cho dù bị giết, trong lòng cậu cũng không có gì đáng tiếc.Diệp Tinh cười gật đầu với Lý Dương, nói: "Không phải em muốn đi theo anh sao? Anh sẽ đưa em đi ngay bây giờ.”- Hắn đối với cậu bé này rất có hảo cảm, nếu trở về Tây An có thể thuận tiện mang theo cậu đi cùng.- Đại ca, anh sẽ ở lại Thượng Hải sao? Lý Dương nhìn Diệp Tinh hỏi.Diệp Tinh lắc đầu, nói: "Không, lần này anh sẽ đi Tây An."Trên mặt Lý Dương nhất thời lộ ra vẻ giãy dụa, suy nghĩ trong vài giây, cậu lắc đầu nói: "Đại ca, em không thể cùng anh đi Tây An, em muốn ở lại chỗ này chờ ba mẹ em.
Nếu họ quay lại mà không tìm thấy em nhất định sẽ lo lắng.”- Tuy rằng ba mẹ đi ra ngoài, hơn mười ngày cũng không có trở về, nhưng rốt cuộc tình huống như thế nào cậu cũng không biết, trong lòng còn ôm một tia chờ mong.Nếu như Diệp Tinh ở trong Thượng Hải, cậu nhất định sẽ đi theo.
Bởi vì như vậy cậu có thể về nhà bất cứ lúc nào.Nghe vậy, Diệp Tinh nhìn Lý Dương một cái, trong lòng có chút kinh ngạc.Đứa nhỏ như vậy thế nhưng buông tha ý định đi đến nơi an toàn, chỉ vì chờ người nhà mình.Nhưng cậu bé này cũng có sự kiên trì của riêng mình, hắn không thể nói bất cứ điều gì."Đã như vậy, vậy em liền ở tại chỗ này đi." Diệp Tinh gật gật đầu, tay phải hắn vung lên, sau đó một ít quang đoàn bay ở trước mặt cậu.Một đạo quang đoàn trong đó bắt đầu dao động."Đại ca, đây là...!quang đoàn tu luyện?" Lý Dương nhìn thấy quang đoàn này, trong mắt nhất thời lộ ra vẻ hưng phấn.Cậu có điện thoại di động, biết rất nhiều tin tức, cũng biết chuyện quang đoàn tu luyện cùng người tu luyện."Đúng, đạo quang đoàn này cho em." Diệp Tinh cười cười nói.Vung tay lên, một đạo quang đoàn liền đi tới trong tay Lý Dương."Cám ơn anh đại ca." Lý Dương vô cùng cảm kích nói, nắm quang đoàn, trong mắt tràn đầy vẻ hưng phấn.Cậu cũng phi thường cảm thấy hứng thú đối với việc trở thành người tu luyện.
Nếu cậu trở nên mạnh mẽ hơn, cậu cũng có thể bảo vệ ba mẹ mình.Lục soát bốn phía, sau đó Diệp Tinh mở ra một cánh cửa khóa, bên trong có ba túi gạo còn có ba thùng mì ăn liền."Thức ăn!"Lúc này người phụ nữ ba mươi mấy tuổi cố nén sợ hãi, trước tới nơi này muốn cảm ơn Diệp Tinh một chút, nhìn thấy ba túi gạo cùng mì ăn liền này lập tức kích động, những đứa trẻ kia cũng trông mong nhìn, nhịn không được nuốt nước miếng.Tất cả họ đều không ăn đủ, tất cả đều trong tình trạng đói.Diệp Tinh nhìn một chút, không có lấy đi.Đây là lương thực mà mấy người đàn ông trung niên cất giữ, vẫn cất giấu ở chỗ này."Được rồi, Lý Dương, anh đi đây." Diệp Tinh nói thẳng với cậu bé.
Hắn cũng không có ý định ở lại chỗ này, về phần ba túi lương thực cùng mì ăn liền, để cho người phụ nữ kia cùng