Triệu Hồi Sư Xinh Đẹp

Hoa gặp hoa không nở


trước sau

Huyễn thú bằng lòng bị Triệu hồi sư khế ước chia làm Chiến thú, Sinh Hoạt thú, Trị Liệu thú, Phụ Trợ thú và nhiều loại khác, năng lực ứng với chủ nhân và thuộc tính của bản thân mà định, cũng chia thành phong, thủy, hỏa, thổ, quang, ám, lục đại thuộc tính.
Cấp bậc phân chia là Phổ Thông thú(Bạch phẩm) - Linh thú(Hoàng phẩm) - Thần thú(Lục phẩm) - Siêu Thần Thú(Lam phẩm).
Mỗi cấp bậc chia thành mười cấp nhỏ tương ứng với mười ngôi sao, ở trên trán mỗi huyễn thú có tinh cấp đánh dấu. Nếu trên đầu huyễn thú có một ngôi sao màu trắng thì nó chính là một con Phổ Thông thú cấp một.
Trong Tuần Thú Các của học viện Xuất Vân chỉ nuôi dưỡng huyễn thú bạch tinh phổ thông, ngoại trừ huyễn thú hệ Thực vật, chủng loại gì cũng có.
Vì sao không có hệ Thực Vật? Bởi vì so với huyễn thú hệ Thú và hệ Cầm(chim), huyễn thú hệ Thực vật quả thực chính là sinh vật giống như cặn bã.
Cái gì? Không đủ linh lực? Vậy khế ước một huyễn thú hệ Thực vật như là đằng(dây mây) đi may vá đi. Cái gì? Không có tiền ăn cơm? Vậy khế ước một huyễn thú hệ Thực vật có thể tạo quả, tự tạo tự ăn đi. Cái gì? Bộ dáng quá xấu? Vậy khế ước một huyễn thú hệ Thực vật có thể nở hoa rồi đội lên đầu đi.
Đây là lời nói mà Triệu hồi sư vẫn thường dùng để chế nhạo đối thủ, nhưng cũng phản ánh chân thực một hiện thực: huyễn thú hệ Thực vật, không hề liên quan đến hai chữ “cường đại“.
Cho nên tất cả huyễn thú hệ Thực vật của học viện Xuất Vân đều bị nhốt trong căn nhà nhỏ màu đen bên cạnh dược điền ở phía sau núi.(dược điền: vườn thuốc, ruộng thuốc)
Lúc này Yêu Nhiêu đang ở ngay bên cạnh dược điền yên lặng tu luyện Tung Thế Phá Thiên Kiếm quyết của nàng.

Nếu hỏi tại sao nàng ở trong này, chuyện này đương nhiên liên quan đến giao dịch với Pháp Y. Pháp Y giao dược điền cho Yêu Nhiêu, vốn là muốn để nàng dễ dàng lấy thảo dược của học viện ra ngoài đổi tiền tiêu vặt, coi như là một loại bồi thường khi chôn vùi tài năng luyện dược của nàng.
Yêu Nhiêu dừng lại vòng tu luyện cuối cùng, âm thầm vui mừng vì có thể tu luyện trong dược điền. Hoá ra tu luyện trong dược điền có thể hấp thu nhiều tinh hoa thiên địa hơn. Không đến nửa tháng, nàng đã đột phá bốn tầng nội công Tung Thế Phá Thiên Kiếm quyết, trong vòng một ngày, nàng đã có thể miễn cưỡng phát ra lần tấn công thứ ba của Phá Thiên Chỉ, xem ra cần phải tăng cường tích luỹ ám nguyên tố trong Hắc châu mới được.
Yêu Nhiêu vuốt vòng Ngự Thú trên cánh tay trái, bên trong lẳng lặng đặt hơn một trăm đóa Thánh Vực Tuyết Liên, đều là trong nửa tháng này, Pháp Y lão đầu có tiền để kiếm nên nhiệt tình mười phần vui vẻ đổi lấy cho nàng ở phòng đấu giá. Ngày mai chính là ngày thí nghiệm thuộc tính đã ước định với Hoang Sơn đạo sư, sau khi thí nghiệm, lại tới đáy hồ đổi Thủy linh châu và Vũ kỹ, như vậy sẽ không bị người khác chú ý. Yêu Nhiêu quyết định chủ ý, đang chuẩn bị tiếp tục tu luyện, lại bị một hồi la hét ầm ỹ phá vỡ tâm tình.
Hình như hôm nay huyễn thú hệ Thực vật đặc biệt không yên tĩnh, Yêu Nhiêu thở dài đứng dậy, tìm chìa khóa, mở cánh cửa của căn nhà nhỏ màu đen.
Làm cái khỉ gì vậy! Sau khi ánh mắt thích ứng với sự tối tăm trong căn nhà, Yêu Nhiêu thiếu chút nữa đã chửi bậy.
Tất cả huyễn thú hệ Thực Vật trong căn nhà đều đang ôm nhau thành một đoàn chen chúc trong một góc nhỏ. Vốn huyễn thú hệ Thực Vật đã vô cùng ngu ngốc, hành động chậm rãi, ngươi đánh nó mười tám quyền nó cũng lười di chuyển thân thể dù chỉ một bước. Nhưng mà bây giờ, ở chính giữa căn nhà vậy mà lại thừa ra một khoảng trống lớn.
Đứng ở phía xa bọn chúng nhìn lại, đồng dạng cũng là một huyễn thú hệ Thực Vật.
Cho tới bây giờ Yêu Nhiêu cũng chưa từng nhìn thấy thực vật thiếu dinh dưỡng đến mức này, ngay cả cỏ dại không trở thành huyễn thú cũng sống tốt hơn nó. Không phải nói Mẫu đơn là vua của các loài hoa sao? Phía trên cái cây nhỏ vàng vọt này, chỉ nở ra một đoá hoa cũng vàng vọt như sắp lụi tàn.

Nhưng chỉ một tiểu bất đi.ếm như vậy, chỉ cần hơi động một chút đã khiến cho đám hoa cỏ hệ Thực Vật đang ôm nhau trong góc càng khẩn trương co rút lại, nếu chúng nó có khuôn mặt như con người, vậy nhất định biểu tình trên nhưng gương mặt đó sẽ vô cùng khó coi!(tiểu bất điế.m: mình cũng không biết giải thích sao nữa, đại khái giống như là vật nhỏ, tiểu gia hoả ý @@)
Cái cây nhỏ càng vọt kia cũng không phải không biết suy nghĩ, nhìn thấy đám thú không muốn gặp nó, chỉ có thể lùi bước, ngồi xổm trong góc, nhìn không ra cảm xúc, chính là dưới ánh nhìn chăm chú của Yêu Nhiêu, đoá hoa màu vàng trên đầu nó trực tiếp rơi xuống trên mặt đất, “lách tách” một tiếng vỡ thành mấy cánh hoa, tựa như nước mắt bắn tung tóe vậy. Thân thể vốn đã gầy nhỏ chỉ còn lại một thân cây bé xíu, trên thân có một ngôi sao màu trắng ảm đạm vô sắc, bộ dáng còn vô cùng đáng thương.
Cây Mẫu đơn này, trong trí nhớ của Yêu Nhiêu, hoàn toàn không phải huyễn thú vốn sống trong căn nhà này, nàng nhìn thấy một cái động nơi góc tường. Vì vậy đoán rằng cây Mẫu đơn nhỏ này là huyễn thú hoang dại hệ Thực Vật, chui vào phòng nhỏ từ cái động kia, kết quả

bởi vì bộ dạng xấu xí, bị đồng loại trực tiếp bài xích.
Không đúng nha, huyễn thú hệ Thực Vật ngoại trừ bài xích thiên địch, căn bản không bài xích bất cứ thứ gì, cho dù một con ngựa cắn cây Lục Chương một ngụm, cây Lục Chương cũng sẽ chỉ cười ngây ngô. Huyễn thú hệ Thực Vật chính là sinh vật không có não nhất.
Hơn nữa nhìn qua thì cây Mẫu đơn nhỏ này cũng không có lực công kích, không có độc cũng không có não, gầy đến mức một trận gió cũng có thể thổi bay nó.
“Ta nói này, chúng nó không thích ngươi, ngươi đi tìm đồng bọn khác đi, thiên nhai nơi nào không có cỏ thơm chứ!”
Biết cây Mẫu đơn nhỏ không hiểu, Yêu Nhiêu vẫn một tay chống nạnh nhấc nó lên, nhưng là tuy cây Mẫu đơn nhỏ này thiếu dinh dưỡng nhưng khí lực lại vô cùng lớn, vừa thấy có sinh vật đụng chạm nó, lập tức duỗi thẳng thân cành sống chết quấn lên người Yêu Nhiêu.
Dựa vào! Khó trách không có người muốn gặp, loại phương thức chào hỏi này còn không phải gặp một người siết chết một người sao! Quả thực chính là sát thủ! Yêu Nhiêu thở dài, sao mỗi ngày nàng đều đụng phải loại chuyện này chứ!

Thả lỏng ba tầng cành cây trên cổ, Yêu Nhiêu đặt ngón tay lên cánh tay trái, ánh sáng đỏ loé lên trực tiếp đưa Mẫu đơn vào trong vòng Ngự Thú, dịch chuyển loại thực vật nhỏ này dường như không tiêu hao linh lực, trực tiếp đưa cái cây kỳ quái này vào vòng Ngự Thú mang ra sau núi.
Có một câu nói như vậy: Hoa hệ Thực Vật, cặn bã trong cặn bã, người bình thường nhìn thấy huyễn thú hệ Thực Vật như hoa, thích nhất là ngược đãi chúng nó đến chết.
“Ngươi đi đi!” Yêu Nhiêu đi ra phía xa sau núi mới giải trừ khống chế đối với Mẫu đơn, có lẽ đi xa như vậy rồi, cây Mẫu đơn không có hoa này cũng sẽ không bị người khác phát hiện. Nàng buông cây Mẫu đơn nhỏ ra sau đó xoay người bước đi.
Vèo! Nhìn thấy Yêu Nhiêu xoay người rời đi, Mẫu đơn nhỏ có chút chần chờ, chần chờ cũng là khó trách, một cái đầu gỗ có thể lĩnh ngộ hai chữ “Chần chờ” này đã là huyễn thú thông minh vạn dặm mới tìm được trong các huyễn thú hệ Thực Vật.
Chỉ là một chút, một tia sáng màu vàng trực tiếp hóa thành dây leo nhào tới từ phía sau Yêu Nhiêu! Gắt gao quấn chặt Yêu Nhiêu không phòng bị thành một cái bánh ú. Động tác quả thực nhanh đến bất khả tư nghị!(bất khả tư nghị: không thể tin nổi)
Đột nhiên bị trói tay chân, cảm giác nguy cơ nháy mắt trào lên trong lòng Yêu Nhiều, nàng sơ suất rồi! Thật không ngờ ngoại trừ siết người cây Mẫu đơn này còn có thể đánh lén và tính kế!
Một sợi dây mây thon dài mà cứng rắn nhanh chóng leo lên cách mặt Yêu Nhiêu khoảng cách một nắm tay, lại dùng lực thêm một chút đã có thể trực tiếp đâm thủng nàng.
“Ngươi muốn làm gì!” Yêu Nhiêu theo bản năng cảm thấy cây Mẫu đơn cấp một này không muốn thương tổn nàng.
Nhánh Mẫu đơn run run, sử dụng toàn bộ lực lượng của bản thân, nổ lực nở một đoá hoa trên nhánh cây trước mặt Yêu Nhiêu.

Vậy mà lại là một đóa Mẫu đơn màu hồng phấn, chỉ lớn cỡ nửa nắm tay, đã có mười cánh hoa, vô cùng trẻ con hơi lắc lư trước mặt Yêu Nhiêu, một bộ dáng tội nghiệp lấy lòng.
Không biết có phải ảo giác của bản thân hay không, khiến Yêu Nhiêu thậm chí cảm thấy đóa Mẫu đơn nho nhỏ trước mặt tựa như ánh mắt ngập nước của con cún nhỏ lưu lạc đầu đường.
Hoá ra vừa nãy trói nàng cũng không phải vì chống cự, mà là thật vất vả mới có một sinh vật có gan tiếp xúc với bản thân, hoa Mẫu đơn không biết nói nên vô cùng kích động quấn lên.
Có lẽ là lĩnh ngộ được sự kêu gọi của nhiều tâm linh trong Tuần Thú Các, nháy mắt Yêu Nhiêu đã hiểu được sự tịch mịch của hoa Mẫu đơn.
“Được rồi, chịu không nổi ngươi, hoá ra ngươi muốn đồng bọn, vậy ngươi theo ta đi.”
Yêu Nhiêu bị trói trên mặt đất còn cười ha ha, đột nhiên thay đổi chủ ý, dù sao cũng không tốn bao nhiêu linh lực, nó thật đúng là dính người, không biết vì sao huyễn thú hệ Thực Vật trong nhà nhỏ lại không thích nó.
Mẫu đơn vậy mà lại nghe hiểu, trực tiếp bay vào vòng Ngự Thú của Yêu Nhiêu. Chỉ là vẫn là để lại đoá hoa màu hồng nhạt bên ngoài như dò hỏi.
Dường như chỉ có dính sát vào làn da ấm áp của chủ nhân mới có thể khiến nó cảm thấy an tâm.
Đúng rồi, “Sửu Sửu” ta sẽ gọi ngươi bằng cái tên này!


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện