Ở một góc thế giới không biết tên.
Thanh Sơn cao ngất, mây trắng vờn quanh, dưới chân trời xanh thẳm lại có người đang.. bay lượn! Trời ạ! Chưa từng nghe qua người có thể bay!
"Giác nhi, đừng chơi dế nữa, chuẩn bị về nhà ăn cơm không phụ thân lại tức giận!" Vạn lý truyền âm, giọng nữ ôn nhu rõ ràng giống như gần bên tai.
Cùng lúc đó, một đạo hồng quang từ phương xa "Vèo" nhập vào trong cơ thể hồng y thiếu niên đang khoanh chân mà ngồi đang trêu chọc con dế nhỏ. Hai phần trí nhớ hoàn mỹ hợp lại, trong con ngươi sắc đỏ của thiếu niên đột nhiên hiện ra một tia thần sắc quyến luyến, hắn đưa ngón tay thon dài trắng noãn như ngọc sờ lên khóe môi, lộ ra ý cười: "Yêu Yêu, lần này là ta chiếm tiện nghi của nàng.."
Tóc dài đỏ đậm giống như ngọn lửa, lông mi thật dài trên mắt phượng họa thành một đường cong hoa lệ, sống mũi cao thẳng cùng đôi môi bất cần đời đều phiêu dật vô cùng! Tuyệt đối thành thục tinh xảo hơn so với "Long Giác" trở về từ Chu Tước đại lục, trên đời này lại có một người hoàn mỹ như vậy! Mà ý cười ái muội kia quả thực khiến các thiếu nữ vây xem trong sòng bạc xuân tâm rơi đầy đất!
"Long phong thiếu chủ cười kìa!" Có người hít thở không thông thét chói tai!
"Phi! Thiếu chủ phế vật! Cả ngày chỉ biết sống phóng túng, còn dám xuất hiện cho mất mặt xấu hổ!" Có người cười nhạt, trong lòng tràn đầy các loại cảm xúc hâm mộ ghen ghét.
"Nương, con không ăn cơm, con muốn bế quan!"
Trả lời mẫu thân bằng bí ngữ, Long Giác căn bản không để tâm đến nhàn ngôn toái ngữ, đạp Hỏa Vân mà biến mất trong sòng bạc! Tu luyện? Quá nhàm chán! Tuy nhiên lần này hắn giống như rốt cuộc tìm được động lực tu luyện, vậy thì.. Nghiêm túc một lần đi!
"Cái gì? Giác nhi nói gì? Nó muốn bế quan?" Long phụ đang cầm chén cơm trên tay lập tức bất động!
"Trời không diệt nhất mạch ta! Tên tiểu tử dùng biết bao nhiêu là đường ngang ngõ tắt, lại còn nghĩ ra việc dùng phân thân ra ngoài tu luyện, bản thân mỗi ngày tới lui ở sòng bạc đùa dế rốt cuộc cũng thông suốt! Hu hu! Ông trời có mắt!"
Nghe được tin tức như sét đánh này, Vực chủ Long phong như đứa trẻ nằm òa trên bàn mà khóc! Ông vốn là nhân vật vang danh trên phiến đại lục này, muốn diện mạo có diện mạo, muốn thực lực có thực lực, lại cố tình ở trước mặt bằng hữu không nâng nổi đầu chính là vì đứa con từ khi sinh ra đã lười biếng tu luyện triệu hồi kỹ này!
Tiểu tử phế vật này, hiện thời rốt cuộc bắt đầu nỗ lực rồi!
·
Cùng lúc đó, Yêu Nhiêu bị Long Giác trước vô sỉ hôn sau "vứt bỏ" ở bên hồ vẫn còn lâm vào ngủ say vì tinh thần thiếu thốn cực độ.
Trong Ngự Thú hoàn, lực lượng Hắc Châu đang bị Nạp Đa Đa tùy thời phản chủ điên cuồng mà hút, còn Thủy Linh châu đổi được ở đáy hồ học viện Xuất Vân lúc này chậm rãi xoay tròn bay lên.
Thủy nguyên tố quanh hồ này không phải là vô cùng dư thừa sao? Yêu Nhiêu trong lúc bất tri bất giác trên người đã chậm rãi dâng lên một chút lực lượng Thủy nguyên tố màu lam nhạt.
Yêu Nhiêu lâm vào ngủ say, lại không biết trong phiến rừng không xa, kịch chiến đã nổi lên bốn phía!
"Làm sao lại xuất hiện dư nghiệt Ma tộc?" Thái Nguyên lão đầu phi thân xuống nơi xuất hiện Viêm bạo cũng không tìm được Lĩnh Chủ Hỏa hệ lên cấp, ngược lại phát hiện ma động dưới lòng đất đang nhè nhẹ lan tràn ra ma khí Ám thuộc tính!
"Hừ! Thì ra là đám tiểu yêu nghiệt Ma Vân tông này! Lại dám đào Đại bản doanh ngay dưới chân Đế Đô, khó trách tìm thế nào cũng không thấy các ngươi, thật âm hiểm giả dối!"
Nhìn thấy Hắc Ám trận doanh hiện thế, rất nhanh Thái Nguyên đã đem chuyện Lĩnh Chủ Hỏa hệ để ra sau đầu, nhún chân "vèo" một tiếng trực tiếp bay lên không trung, thanh âm già nua mà ngưng trọng vang vọng như tiếng chuông đồng dưới vòm trời này:
"Cường giả xung quanh trăm dặm Quang Minh trận doanh nghe lệnh Thái Nguyên ta! Ma Vân tông Đại Hồng quốc hiện thế, mau đến tập hợp! Cùng ta tiêu diệt ma động!"
"Vèo! Vèo vèo vèo!" Thanh âm Thái Nguyên còn chưa dứt, từ bốn phương tám hướng trong rừng đã xuất hiện hơn mười bóng người!
Những người này đều là cường giả trong