Cuối tuần, Thập Nhất cũng không có đi ra ngoài, cũng không phải là nàng không muốn kết giao với Đỗ Nguyệt Minh, chỉ là hiện tại nàng ăn nhờ ở đậu, mọi chuyện đều dựa vào Vệ Kiều, nếu như có một ngày nàng rời khỏi Vệ gia, Đỗ Nguyệt Minh còn nguyện ý làm bằng hữu cùng nàng, nàng sẽ không kháng cự, chỉ là hiện tại không được, nàng còn chưa có năng lực kia, năng lực để kết giao với người bằng hữu như Đỗ Nguyệt Minh.
Nàng không đi ra ngoài, Đỗ Nguyệt Minh mất hứng liền dùng sức mà tag* nàng trên nhóm chat: 【@ Thập Nhất, đi ra ngoài đi! Người kia quản ngươi chặt như vậy a? Ngươi là cố ý để cho chúng ta ăn dấm sao? 】
(*Ở đây dùng từ 艾特 có nghĩ là ký @, Weibo hay group chat thường sử dụng "@ + nickname" để đề cập hoặc thông báo cho người đó.)
Các tiểu tỷ muội trong nhóm lập tức phụ họa: 【 đúng là như vậy! 】
【 tiểu muội muội đi ra ngoài vui chơi a! 】
【 Thập Nhất đúng không? Kiều Kiều bình thường dịu dàng sao? Nhất là khi làm chuyện kia? Ha ha ha vừa nghĩ đến chuyện Kiều Kiều là người đồng đạo, ta liền không nhịn được mà nghĩ lung tung! 】
【 mới sẽ không dịu dàng đâu, người kia lạnh cùng băng sơn như vậy.
】
【 ngừng a! Nghĩ tiếp ta liền chảy máu mũi rồi! 】
【 nói không chừng ở trên giường lại dịu dàng như nước a, nhìn qua các ngươi liền không hiểu được a.
】
Chỉ vài ngày, các nàng đã nghiễm nhiên chuyển Thập Nhất từ tình địch thành nguồn cung cấp bát quái, rất đơn giản, cho dù không có Thập Nhất, các nàng cũng không ngủ với Vệ Kiều được, bất quá loại khẩu khí thường ngày này, ngoài miệng nói nhiều liền nghiện, nhưng nếu thật sự để các nàng tự đề cử tự mình cởi y phục leo lên giường, các nàng liền sợ, cho nên hiện tại thái độ của bọn họ đối với Thập Nhất là hiếu kỳ, cực kỳ hiếu kỳ.
Cuối tuần nghe nói Đỗ Nguyệt Minh hẹn Thập Nhất đi ra ngoài, một đám người kia cũng không còn ngâm mình trong quán rượu nữa, Đỗ Nguyệt Minh đang cầm điện thoại, tiểu tỷ muội bên cạnhmặc một bộ y phục khêu gợi, chọc chọc cánh tay nàng: "Tới hay không a?"
Đỗ Nguyệt Minh lắc đầu: "Đoán chừng là không đến."
"Lai lịch ra sao a, có giá lớn như vậy." Cô gái đang nói chuyện có chút mất hứng, nữ nhân mặc y phục đỏ bên cạnh nàng liếc mắt nói: "Ta biết là lai lịch gì.
Nghe nói trước kia là người giúp việc ở Vương gia."
"Ngươi điên rồi sao?"
"Cái quỷ gì!"
"Vệ Kiều làm sao có thể cùng một người giúp việc..."
Các loại bàn tán ồn ào truyền đến, Đỗ Nguyệt Minh có chút mất hứng, nàng quát lớn: "Đều đừng làm loạn."
Thập Nhất là nàng đưa vào nhóm, xem như được nàng thừa nhận, các nàng thảo luận như vậy không thể nghi ngờ chính là khiến Đỗ Nguyệt Minh không bước xuống được, gia thế của mọi người là không sai biệt lắm, chỉ là trên thực tế, Đỗ gia lại vượt xa thế lực nhà các nàng, cho nên ngày thường bọn họ thích kết giao cùng Đỗ Nguyệt Minh, ngoại trừ thích người bằng hữu này, các nàng càng luôn tâng bốc Đỗ Nguyệt Minh, bây giờ thấy nàng mất hứng, mọi người chỉ có thể hậm hực: "Nói bừa cái gì, sao có thể là người giúp việc!"
"Cho dù là người giúp việc thì sao? Hiện tại còn quan trọng môn đăng hộ đối sao?"
Nữ nhân bị trách cứ liền im miệng, hừ lạnh.
Mọi người thấy Đỗ Nguyệt Minh vẫn còn mất hứng liền tiến đến bên cạnh nàng dò hỏi: "Nguyệt Minh, ta nghe những người có mặt ở Thẩm gia lần trước nói Thập Nhất này đặc biệt xinh đẹp, có phải thật vậy hay không?"
Sao có thể sai được, người nào ở Giang thành lại không biết Đỗ Nguyệt Minh là một khống nhan hàng thật giá thật, đã là người có bộ dạng xinh xắn đều chạy không thoát ma chưởng củanàng, Thập Nhất này nàng đã không chỉ một lần lên tiếng khen ngợi ở trong nhóm, khẳng định là rất xinh đẹp.
Đỗ Nguyệt Minh thấy mọi người đang nhìn mình, suy nghĩ rồi nói: "Cũng không phải là quá xinh đẹp."
Nhất là dáng người khô quắt khô queokia, trước không lồi sau không vênh, trên người không được hai lạng thịt, nắm lấy đều cấn tay, chỉ là —— "Chính là khí chất rất tốt."
Nghe nàng nói như vậy, mọi người liền hào hứng, vốn, mỹ nhân các nàng đã thấy rất nhiều, ngày thường những minh tinh người mẫu kia, cái nào không xinh đẹp? Nhưng mà có thể làm cho Đỗ Nguyệt Minh nói khí chất rất tốt, mọi người ngẫm lại, lần gần nhất nghe nàng khen gợi như vậy, chính là khi còn đi học nóiđến Vệ Kiều.
"Khí chất tốt làm sao?" Không biết là ai hỏi mộtcâu như vậy, Đỗ Nguyệt Minh nghĩ sâu vài giây: "Không biết hình dung như thế nào, dù sao chính là rất tốt."
Vô cùng đơn thuần, nhất là đôi mắt kia, sạch sẽ, thanh tịnh động lòng người, trong phút chốc Đỗ Nguyệt Minh cảm thấy Thập Nhất không tới đây là đúng, những hồ bằng cẩu hữu này củanàng, thật đúng là sẽ khiến cho Thập Nhất tiêm nhiễm khí tức không tốt, cho nên nàng không do dự mànhắn riêng với Thập Nhất: 【được rồi, không đến liền không đến a.
】
Thập Nhất nhậntin nhắn của Đỗ Nguyệt Minh khi chuẩn bị đến hậu viện,tin nhắn hiện lên trên điện thoại, sau khi đọc tin nhắn nàng có chút trầm mặc, một hồi lâu mới nhắn lại: 【 thực xin lỗi, ngươi tức giận sao? 】
Nhìn thấy tin nhắn này Đỗ Nguyệt Minh dường như có thể tưởng tượng ra bộ dạng Thập Nhất đứng ở trước mặt nhút nhát e ngại mà nói chuyện, nàng nổi lên tâm tư trêu đùa, khóe môi càng thêm vui vẻ: 【 nếu như ta nói là đúng, ngươi sẽ tới sao? 】
Thập Nhất rất thành thật: 【 cám ơn ngươi Đỗ tiểu thư, nhưng mà ta hiện tại vẫn chưa có đủ năng lực để kết giao với bằng hữu như ngươi.
】
Thành thật như vậy a, Đỗ Nguyệt Minh kết giao bằng hữu thật đúng là không nghĩ tới vấn đề thân phận, bên cạnh nàng có ai là không tâng bốc nàng, chính là một vài tiểu minh tinh cùng người mẫu, cũng đều sẽ hữu ý vô ý mà tới gần nàng, các nàng càng là thân phận hèn mọn càng là muốn có tiền đồ tốt, đối với nàng cũng liền a dua nịnh hót, người giống như Thập Nhất, thật đúng là lần đầu tiên, nàng liền cảm thấy hào hứng: 【 kết giao bằng hữu còn phải xem có năng lựchay không, ngươi đang xem mắt sao? 】
Thập Nhất thấy chủ đề càng ngày càng không kiêng dèliền thoáng cau mày, lúng túng không đáp lại.
Đỗ Nguyệt Minh nhìn tin nhắn mình vừa gởi đi nghĩ đến bộ dạng Thập Nhất hẳn là không biết đùa, vài phút sau nàng lại nhắn: 【 không giận, vừa rồiđùa ngươi thôi, nếu thật sự cảm thấy áy náy, lần sau hẹn ta a.
】
Khi Thập Nhất lần nữa nhận được tin nhắn nàng chậm rãi thở phào, mỉm cười.
Phía sau lưng truyền đến thanh âm của Liễu thẩm: "Tiểu tiểu thư, Bùi trợ lý đến rồi."
Nàng quay đầu nhìn, Bùi Thiên mặc comple nghiêm chỉnh đứng ở phía sau, hắn mang gọng kính màu vàng, tướng mạo có chút thanh tú, khóe môi mang ý cười, nho nhã lễ độ.
Thập Nhất cảm thấy mình rất kỳ quái, rõ ràng Bùi Thiên luôn là mang theo mỉm cười chào hỏi mọi người, đối với bất kỳ ai đều đặc biệt hữu lễ, chỉ là nàng cảm thấy Bùi Thiên là loại người lãnh bạc, còn Tam tiểu thư ở trong lòng mọi ngườithật sự lạnh lùng như băng, ngược lại ở trong mắt nàng, đặc biệt có nhiệt độ, ví dụ như hôm nay, Tam tiểu thư nói sẽ không quản nàng cùng Thập Nhị, chính là vẫn cho Bùi Thiên đưa nàng mang Thập Nhị đi chích.
"Thập Nhất tiểu thư, có thể đi sao?" Bùi Thiên nhìn về phía Thập Nhất cùng chú chó to lớn đã được tắm rửa sạch sẽ, đang ngoắt ngoắt cái đuôi vặn vẹo người.
Thập Nhất cởi bỏ dây buộc củaThập Nhị nói với Bùi Thiên: "Có thể."
Bùi Thiên đưa tay: "Ta dắt giúp ngài."
Thập Nhất lập tức lắc đầu: "Không cần,