Thập Nhất là từng điều tra qua thân thế của mình, là trong thời gian ở nước ngoài, lúc trước Vệ Kiều nói giúp nàng tìm người nhà, muốn đưa nàng đi, đây là cái gai trong lòng nàng, thủy chung đâm vào lồng ngực nàng, làm cho nàng đêm không thể say giấc, khi bản thân đã có năng lực, chuyện đầu tiên chính là điều tra thân thế của mình, cha mẹ là người như thế nào, nàng cũng biết mình là bị vứt bỏ, biết rõ phụ thân nàng là vì tai nạn giao thông qua đời, chỉ là không biết có liên quan đến Vệ gia, nàng tất nhiên cũng sẽ không tin, phụ thân của Vệ Kiều sẽ làm ra chuyện như vậy, giết người để lấy tim, nàng tin tưởng Vệ Kiều vô điều kiện, nhưng vẫn là có oán trách.
Phụ thân nàng và Vệ gia có mối quan hệ như vậy, người kia thế nhưng lại không tự nói với mình, để một ngoại nhân nói cho nàng biết chân tướng, làm sao có thể như vậy được?
Cho nên nàng nổi lên tiểu tính tình, Thập Nhất khẽ thở dài, sau khi nổi lên tiểu tính tình, người khó chịu vẫn là chính mình, hiện tại từng giây từng phút đều muốn gặp người kia, nhưng là vừa oán người kiakhông tự mình nói rachân tướng, liền cứ như vậy mà kéo dài, không liên hệ.
Sau khi ăn cơm trưa, Thập Nhất đem tất cả tư liệu Cố Hòe đưa sắp xếp cẩn thận, cổ phần công ty chính thức chuyển sang dưới tên nàng, đợi đến khi nàng trở về Giang thành, liền có thể trả cho Tam tiểu thư rồi, nghĩ đến Vệ Kiều, Thập Nhất nhịn không được mà mỉm cười, nàng cân nhắc nửa ngày vẫn là nhắn tin cho Vệ Kiều: Buổi chiều ta sẽ trở về.
Đầu bên kia điện thoại không có hồi âm, trong lúc Thập Nhất đang cau mày, nhân viên đấu giá đem tài liệu đưa cho nàng: "Vệ tổng, ngài xem qua, không có vấn đề gì, hiện tại có thể ký kết.
"
Thập Nhất cúi đầu xem tài liệu, ngoài cửa còn truyền đến tiếng ồn ào, nàng quay đầu nhìn Bùi Thiên, nói khẽ: "Để Lạc tổng thanh tỉnh lại một chút.
"
Bùi Thiên gật đầu: "Ân.
"
Lạc Châu Bình luôn ở ngoài cửa không ngừng làm loạn, tựa hồ muốn thu được kết quả, nghĩ cũng biết, mảnh đất hắn không lấy được, cổ phần công ty cũng đã mất, còn tổn thất hai trăm triệu, bây giờ trở về công ty, những cổ đông kia chắc chắn sẽ không buông tha hắn, hiện tại Thẩm thị rút vốn khỏi công ty hắn, vừa rồi lại bùng nổ tin tức bị kiểm tra, có thể chèo chống qua được một cửa này hay không đều rất khó nói, cho nên hắn là tức giận công tâm, bắt đầu đứng ở ngoài cửa không ngừng làm loạn, đáng tiếc không có ai chú ý đến hắn, trước kia mọi người đối với hắn luôn là cười nhạo cùng trào phúng, Lạc Châu Bình sống hơn nửa đời người đều là bị cười chê như vậy, tức giận đến hận không thể phá cửa, Dương bí thư bên cạnh hung hăng kéo hắn đi, nhưng làm sao đều là kéo không được.
Bùi Thiên mở cửa, nhìn thấy bộ dạng Lạc Châu Bình nghiến răng nghiến lợi hai mắt căm hận, hắn cúi đầu: "Lạc tổng, mọi thứ đều là hảo tụ hảo tán, ngài bây giờ vẫn còn 5% cổ phần Vệ Thiên, chỉ cần ngài không dùng loạn, quãng đời còn lại dưỡng lão cũng là đủ rồi.
"
"Con mẹ nó!" Lạc Châu Bình mắng chửi: "Ngươi để Vệ Noãn tiện nhân kia ra đây!"
Bùi Thiên không thích dây dưa như vậy, lông mày hắn hơi cau lại, nói: "Nếu như Lạc tổng rượu mời không uống vậy thì uống rượu phạt đi, bảo an, làm phiền đưa người này rời khỏi đây.
"
Hai người bảo an mặc tây trang màu đen lập tức tiến đến giữ lấy Lạc Châu Bình, kéo hắn đi giữa những lời mắng chửi căm hận của hắn, Lạc Châu Bình giương nanh múa vuốt còn muốn phản bác, đã bị dễ dàng ngăn chặn, Bùi Thiên nhìn bóng lưng hắn rời khỏi lại quay đầu nhìn về phía gian phòng, thật sự không ngờ Thập Nhất thế những lại dùng loại phương pháp rút củi dưới đáy nồi này, thật sự là quá lớn mật, vạn nhất Lạc Châu Bình có hậu thủ, vạn nhất hắn có tài chính dư thừa, có những nhân mạch, như vậy mảnh đất này chính là của hắn rồi, kế hoạch như vậy thật sự là vô cùng lớn mật, cũng chỉ có Thập Nhất mới có thể làm được.
Bùi Thiên đi theo bên cạnh Vệ Kiều nhiều năm, quen thuộc phong cách làm việc của nàng, nàng tuyệt đối sẽ không làm chuyện này.
Thập Nhất a.
Bùi Thiên mỉm cười lắc đầu, so với Vệ Kiều còn muốn lợi hại hơn.
Trong phòng, Thập Nhất cùng nhân viên đấu giá ký kết hảo hợp đồng, Bùi Thiên đúng lúc đi vào, Thập Nhất nói: "Bùi trợ lý, đem tài liệu sắp xếp xong, buổi chiều chúng ta liền trở về.
"
Bùi Thiên gật đầu: "Ân.
"
Thập Nhất nói xong nhìn vào điện thoại, vẫn là chưa nhận được hồi âm, nàng khẽ cắn môi, gọi một cuộc điện thoại qua, bị tắt máy, Thập Nhất vừa muốn cau mày, liền nhận được tin nhắn: Trở về a, ta đanglàm kiểm tra ở chỗ của Tử Ngạn, ngươi trực tiếp đến bệnh viện.
Không có nhắc đến chuyện lúc trước, Thập Nhất nhìn thấy tin nhắn này tâm tình có chút phức tạp, nàng cắn cắn môi, không có hồi âm.
Buổi chiều nhanh chóng trở về, thu xếp thỏa đáng đại khái đã hơn hai giờ, Thập Nhất cùng Bùi Thiên lên máy bay, mang theo vài bản hợp đồng đã ký kết ổn thỏa, Thập Nhất trước đến công ty một chuyến, Lạc Châu Bình vẫn chưa về, văn phòng của hắn ở đây, Thập Nhất đến công ty chuyện đầu tiên chính là bãi miễn chức vị phó tổng của hắn, vài nhân viên quản lý cấp cao nghe được tin tức đều nơm nớp lo sợ, không dám lên tiếng, ngay cả vài người trước sau như một luôn đứng về phía Lạc Châu Bình cũng là sau lưng xuất mồ hôi, sợ bị liên lụy.
Thập Nhất cũng không có liên quan đến bọn họ, chỉ nói là muốn ở muốn đi đều được, nếu như muốn ở lại Vệ Thiên, liền đem tâm tư thu hồi, nếu như có nhị tâm, sẽ giống như Lạc tổng, liền phải rời, những người khác làm sao còn dám lên tiếng vì một người đã bị bãi miễn, lúc này hoàn toàn là muốn lấy lòng Thập Nhất, Thập Nhất chán ghét những lời như vậy, không để ý tới, chỉ là đem hợp đồng cất trong tủ bảo hiểm, liền đến bệnh viện.
Đến bệnh viện lại không đạt được mục đích, y tá nói hôm nay Vệ tổng liền không có tới, trong lòng Thập Nhất dâng lên cảm giác bất an lập tức gọi điện thoại cho Vệ Kiều, sau khi chuông reo vài tiếng mới có người nghe máy, nàng gọi: "Kiều Kiều?"
"Là ta.
" Thanh âm của Tô Tử Ngạn nghe ra đặc biệt lãnh tĩnh: "Ta ở Vệ gia, ngươi trở về a.
"
Bàn tay Thập Nhất run lên, nhanh chóng cúp điện thoại, trước mắt đã là một mảnh mơ hồ, không có khả năng, không thể nào, nàng đã nói sẽ chờ mình, nàng đã nói sẽ chờ mình trở về!
"Lái xe.
" Sau khi lên xe Thập Nhất cũng có chút không khống chế nổi tâm tình, quát lớn: "Nhanh lái xe!"
Nàng ngồi ở phía sau nước mắt liên tục rơi xuống, mắt nước tràn ra rơi xuống lại chính là cắn răng không phát ra một tiếng, bờ môi đều đã bị cắn tím, nàng tựa hồ không cảm thấy đau đớn, thỉnh thoảng lại lắc đầu.
Sẽ không, nàng sẽ không làm phẫu thuật, nàng đã nói chờ mình trở về, ân, nàng nhất định đang ở nhà đợi mìnhtrở về, có lẽ, nàng đang ngồi trên chiếc ghế nàng yêu thích!
Thập Nhất không tưởng tượng nổi trường hợp như vậy, vùi đầu giữa hai đầu gối, khàn giọng bật khóc!
Bùi Thiên lái xe ở phía trước tựa hồ cũng đã cảm nhận được chuyện gì đó, không nói một lời, khóe mắt ửng đỏ, hắn đưa tay phủi đibọt nước nơi khóe mắt, tiếp tục dùng thần sắc nghiêm túc mà lái xe, mười phút sau, xe đến Vệ gia, Thập Nhất liền mở