Ứng Phi cố tình làm vậy để Vu Mân cảm thấy xấu hổ, dường như cách làm này thật sự rất có ích, cả tối đó Vu Mân không nói chữ nào, chỉ là thỉnh thoảng gắp cho Ứng Phi một ít thức ăn.
Ngược lại thì Lục Kim Uyên bị ép nói không ít chuyện, bởi vì có người liên tục hỏi về chuyện của Tô Quyết.
"Lục ca, anh cùng Tô Quyết quen nhau, tại sao lại không nói cho chúng tôi biết?"
Sau bữa tiệc lần trước, cả đám đã biết Lục Kim Uyên cùng Tô Quyết quen nhau, nhưng mỗi quan hệ của hai người không được công khai. Lục Kim Uyên im lặng không một tiếng động liếc mắt nhìn Tô Quyết, thế nhưng Tô Quyết lại nhìn hắn với vẻ mặt vô cùng thích thú thật giống như đang nghe chuyện về người khác chứ không phải chuyện của mình.
"Đây là chuyện riêng của chúng tôi." Lục Kim Uyên từ trước đến giờ chưa bao giờ thích đón ý nói hùa với bọn họ về chuyện tình cảm của mình.
"Ha ha ha... Lục ca, anh nói như vậy, không sợ Cố Pháo của anh cảm thấy buồn sao?" Cậu bạn 0 ngồi ở bên trái ở Kim Uyên lên tiếng, cậu ta cảm thấy Lục Kim Uyên cũng không phải người kiên định không thể phá như bọn họ nói trước kia, trước mặt nhiều người như vậy đối xử thân mật với Tô Quyết. Chỉ cần tiểu 0 đủ nỗ lực, sẽ không có 1 không thể lay chuyển.
Lục Kim Uyên biết rõ khẩu vị của Tô Quyết, liền múc cho Tô Quyết một chén chén canh, lại dùng muôi vớt hết hành lá trong chén ra: "Tôi không cảm thấy cậu ấy sẽ buồn."
Có người hỏi Tô Quyết hiện tại có đối tượng hay không, Tô Quyết lắc đầu một cái: "Tạm thời không muốn tìm đối tượng."
Thời điểm tan cuộc, có người đề nghị đi tăng hai, kỳ thực là mang ý nghĩa, đêm nay sẽ lăn giường với người mình muốn. Người nhue Tô Quyết không thích điều này, liền lựa chọn về nhà trước, Lục Kim Uyên cũng không có ý định sẽ lăn giường với người khác, liền đề nghị đưa Tô Quyết trở về: "Tôi đưa em về."
Vốn dĩ Ứng Phi tràn đầy phấn khởi tham gia tăng hai, nhưng lại bị Vu Mân một mặt âm trầm kéo đi. Nhìn sắc mặt của Vu Mân, Ứng Phi nghĩ có phải là mình đã làm quá, liền mang lên bộ dạng bé ngoan theo gã rời đi.
Biết rằng đêm nay tránh không được việc phải uống rượu, Tô Quyết cùng Lục Kim Uyên đều không lái xe lại đây. Trên thực tế cả hai đều không uống nhiều rượu, không ai dám rót rượu cho Lục Kim Uyên, có mấy lần người ta muốn rót rượu cho Tô Quyết, đều bị Lục Kim Uyên chặn trở về.
"Đi dạo với tôi một lúc?" Tô Quyết muốn đi hóng gió một chút. Lục Kim Uyên biết rằng gần đây có một cái hồ nhân tạo, liền dẫn Tô Quyết qua đó.
Chậm rãi đi dạo ven hồ, mùi rượu trên người Tô Quyết và Lục Kim Uyên đều được gió thổi bay, cảm giác say rượu cũng theo đó mà tiêu tán.
Đây thật ra là lần đầu tiên Lục Kim Uyên và Tô Quyết đi dạo