"Trình Tranh? Cậu định cho ai làm trợ lý vậy, còn phỏng vấn riêng nữa?"
Anh quay sang nhìn Hải Đình và Hà Dữ đang tò mò đến mức đứng ngồi không yên mà chồm người về trước.
Đến khi Lâm Thanh Thanh rời khỏi phòng làm việc, anh mới cầm điện thoại đưa ảnh của người đó lên cho họ xem.
Người trong ảnh không phải ai xa lạ mà chính là Mã Dao, cô cũng chỉ vừa liên lạc với anh lúc sáng.
Sau một hồi suy nghĩ, cô mới quyết định gọi cho anh để nhờ anh tìm giúp mình thêm việc làm.
Cô thấy anh thường ăn mặc lịch sự lại còn có xe hơi, biết đâu giao tiếp rộng rãi, sẽ tìm được cho mình một công việc có thu nhập ổn định.
Đây là lần đầu tiên Mã Dao nhờ vã một người, lại còn là người mà cô vừa mới xác nhận vào một mối quan hệ mới.
Trình Tranh không những đồng ý, còn muốn tạo cho cô một bất ngờ bằng cách nhận cô vào công ty của mình làm việc.
Hải Đình và Hà Dữ há miệng, mắt chữ O mồm chữ A mà nhìn anh.
"Cậu...!Cậu vẫn còn liên lạc với cô gái đó sao?"
Hải Đình vuốt mặt, không thể tin rằng sau lần bị mất mặt ở họp đêm anh vẫn còn qua lại với Mã Dao.
Và có lẽ, anh ta sẽ còn sốc hơn khi biết quan hệ giữa anh và cô bây giờ.
Hôm sau.
Mã Dao theo địa chỉ mà Trình Tranh đã gửi bằng định vị ở điện thoại để đến với chỗ phỏng vấn, cô mặc chiếc váy ôm màu đen cùng áo sơ mi xanh nhạt, theo phong cách là một nhân viên văn phòng lịch sự trang nhã.
Theo lời giới thiệu của anh, công ty này là công ty thiết kế đồ hoạ, với một cô gái có trình độ học vấn không cao như cô chỉ cần vào đây làm một vài việc vặt cho giám đốc là được.
Cô nhìn xung quanh, cách bày trí của đại sảnh trong rất đẹp mắt cùng với những bức ảnh đồ hoạ sinh động.
"Không ngờ lại gặp nhau ở đây nhỉ?"
Mã Dao nghe thấy có người nói chuyện sau lưng mình thì quay lại, cho đến khi nhìn ra người trước mắt mình là người quen.
Hai người đứng đối diện nhau, trái ngược với sự ngạc nhiên của cô thì người kia lại nở một nụ cười đầy ẩn ý.
"Cô còn nhớ tôi chứ?"
Cô đương nhiên không bao giờ quên được, chính cô gái này là người đã gây sự với mình năm 15 tuổi khi cô làm phục vụ ở quán ăn.
Cô ta là người có gia thế hơn, lại có cha mẹ chống lưng nên dĩ nhiên muốn bắt nạt ai cũng được.
Lúc ấy Mã Dao bị cô ta nhìn trúng, cố tình gạt chân để cô làm đổ nước lên váy của mình rồi gây sự.
Cô vẫn còn nhớ thái độ kiêu căng của cô ta lúc đó, vô cùng bức người mà túm lấy tóc của cô.
Vết sẹo phía sau vẫn còn, đã gần 5 năm rồi vậy mà cuối cùng cô và cô ta lại gặp nhau trong cảnh ngộ này.
Mã Dao cười nhạt, sau khi ngạc nhiên một phen thì cũng không thấy lạ mấy.
"Giám đốc công ty này mù rồi sao, lại tuyển hạng gái côn đồ như cô vào đây làm việc."
Cô nói rồi