Trình Tranh cau mày, anh hơi khom người đến lấy túi giấy ra xem thì mới thấy, bên trong là ảnh chụp của anh và Mã Dao.
Những hình ảnh này chụp từ lúc anh gặp cô ở quán cà phê, lúc đưa cô đến công ty, trước cổng nhà cô và thậm chí là ở trước cổng khách sạn.
Anh xem đi xem lại từng tấm ảnh một rồi lại nhìn ông.
"Cha cho người theo dõi con?"
Ông ấy nhìn anh, từ ánh mắt cho đến thái độ đều thể hiện rõ những suy nghĩ căm ghét trong lòng mình.
Trong mắt ông bây giờ mà nói, Mã Dao đã trở thành một cô gái hoàn toàn khác với hình tượng mà anh sắp khổ công gầy dựng lên.
"Dẫn nhau vào khách sạn qua đêm như vậy, có ra thể thống gì nữa không?"
"Cha! Đó là bạn gái của con.
Thật ra con đã định đưa cô ấy về ra mắt..."
"Đừng."
Ông đưa tay ra gạt ngang, ngay từ giây phút nhìn thấy những tấm ảnh này ông ấy đã không thể nào chấp nhận được chuyện anh đưa Mã Dao về căn nhà này.
"Đừng bao giờ nghĩ đến chuyện đưa cô ta về căn nhà này.
Đừng bao giờ."
Bà nội và mẹ của Trình Tranh nghe ở dưới phòng khách có chuyện ồn ào thì vội vàng đi xuống.
Lúc xuống phòng khách, chỉ thấy cả anh và cha anh đều mang một sắc mặt rất khó coi.
Mẹ anh dìu bà nội ngồi xuống ghế hỏi.
"Trình Tranh! Có chuyện gì vậy con?"
Bà nội ngồi bên cạnh cầm tấm ảnh lên xem, vô tình cầm phải tấm ảnh chụp Mã Dao mở cửa xe của anh ra, mái tóc đen mướt, da trắng, môi đỏ đẹp kiêu kỳ.
Bà còn chưa kịp hỏi sự tình đằng sau là gì, đã quay sang hỏi anh.
"Tiểu Tranh! Bạn gái của con đây à?"
"Dạ phải."
Câu trả lời này khiến bà và mẹ nhìn nhau, sau đó bà lại nở một nụ cười vô cùng ưng ý.
Bà không nghĩ rằng cháu trai mình lại có mắt nhìn người đến như vậy, còn chọn được cô bạn gái đẹp thế này.
Cầm thêm vài tấm ảnh nữa để xem, còn có cả lúc anh đang đứng cùng Mã Dao ở trước cổng nhà trồng đầy hoa hồng vô cùng thơ mộng.
Bà vui vẻ chỉ tay vào nó, cười nói với anh.
"Tấm này! Hai đứa xứng đôi thật đó nha!"
Trình Tranh liếc mắt nhìn cha mình một cái rồi nhìn bà, trong lòng vui mừng khấp khởi.
"Thật không nội?"
Bà gật đầu rồi đặt tay mình lên mu bàn tay anh vỗ vỗ.
"Sắp xếp dẫn về đây cho nội! Mau lên!"
Nghe đến đây, cha của Trình Tranh lập tức tỏ thái độ kinh ngạc đến khó tin.
Lẽ nào bà vẫn chưa nhìn thấy tấm ảnh chụp anh và Mã Dao cùng đi vào khách sạn hay sao? Bầu không khí chỉ vừa mới vui vẻ trở lại, ông đã dùng sắc mặt sát khí của mình rồi đập tay xuống bàn nói.
"Không được.
Cha cấm con không được qua lại với cô ta."
Bà nội nhìn sang ông, nhăn mày hỏi.
"Gì vậy? Tại sao lại không được? Con bé nó xinh đẹp xứng đôi với Tiểu Tranh nhà mình như vậy, con còn muốn cái gì?"
"Mẹ à! Mẹ không thấy nó với cô ta, chưa gì mà đã vào khách sạn rồi sao?"
"Hả?"
Bà nội há hốc mồm ngạc nhiên nhìn sang Trình Tranh, rồi nhìn tấm ảnh mà cha anh đưa cho bà xem.
Quả thực trong ảnh chụp là lúc anh đang dìu Mã Dao vào trong khách sạn.
Nhưng người như anh, không phải là không có cớ để qua mắt bà nội và mẹ.
Hơn nữa trong ảnh chụp nét mặt của Mã Dao khá mệt mỏi, chỉ cần anh khéo léo một chút là có thể qua được ngay.
Hơn nữa, bà nội đã ưng bụng cô rồi, bây giờ chỉ muốn gặp mặt cô ngay mà thôi, lời nói của cha anh lúc này với bà lại chẳng hề quan trọng.
Cha anh cật lực phản đối, còn nói thêm.
"Cha nhắc lại một lần cuối, con không được phép