“Một tuần con sẽ về, lúc ấy Mã Dao đành phải làm phiền mẹ và nội rồi.”
Trình Tranh vừa cúp máy, cả người anh đã hơi ngã về trước vì phía sau Mã Dao đang ôm chầm lấy anh.
Gió từ ngoài cửa sổ thổi vào, tóc anh bay ngược lên, cùng với chiếc áo sơ mi trắng mỏng thoảng mùi hương bạch đàn.
Tay anh đặt lên vòng tay bé nhỏ đang giữ ở eo của anh, nhẹ nhàng hỏi.
“Làm sao vậy? Muốn làm nũng sao?”
Cô nhỏ giọng vì đang vùi mặt vào lưng áo của anh.
“Em phiền quá phải không? Anh đi công tác rồi còn phải bận tâm đến em.”
Anh quay người lại nhìn cô cười, tay đặt lên gò má mịn màng của cô mà xoa xoa ngón cái.
“Suy nghĩ lung tung quá bà cụ non, anh đi rồi bàn giao hết mọi việc cho em và hai người kia, nhớ trông chừng bọn họ, đừng để bọn họ có thời cơ đến họp đêm.”
Nói Mã Dao là bà cụ non suy nghĩ lung tung, thật ra Trình Tranh mới là người như vậy, nhưng ai cũng nói người ở độ tuổi như anh tính được những chuyện đó là rất tốt.
Trong khi người khác tính chuyện một thì anh đã tính chuyện mười, họ tính mười anh liền tính đến một trăm.
Đó là lí do mặc dù có nhiều công ty đồ hoạ mở ra cạnh tranh, nhưng công ty của anh vẫn luôn có một ưu thế nhất định.
Việc lập trình và các bản thiết kế giao cho Hải Đình và Hà Dữ quản lý, còn việc ngoại giao với khách hàng là của Mã Dao.
Lúc hay tin này, người trong công ty được một phen bàn tán xôn xao, đáng ra vị trí tiếp nhận khách hàng phải do Lâm Thanh Thanh làm mới phải.
Cô ta dù sao cũng có học thức hơn Mã Dao, làm ở công ty này cũng lâu hơn cô nhưng cuối cùng không được tín nhiệm.
Ngày mở cuộc họp cổ đông lớn ở công ty, Mã Dao là trợ lý riêng của Trình Tranh đảm nhận trọng trách dùng máy chiếu và giới thiệu sơ lược về chiến lược kinh doanh trong tháng tới.
Lúc cô đứng trước mặt mọi người, thật sự căng thẳng đến mức cô thấy cơ mặt mình chỉ cần chạm vào sẽ vỡ ra ngay.
Nhưng khi nhìn sang Trình Tranh, anh lại nở nụ cười nhẹ nhàng, mọi áp lực liền tan biến.
“Kính thưa các vị cổ đông, tôi là trợ lý riêng của Giám đốc Trình, hôm nay đại diện cho anh ấy nói về chiến lược kinh doanh của tháng vừa qua và kế hoạch sắp tới của công ty chúng ta.”
Một người đứng trên bục giảng luyên thuyên thuyết trình, một người ngồi bên dưới say sưa nhìn ngắm.
Người khô khan cứng ngắt đến mấy cũng nhìn ra được, Trình Tranh đang nhìn cô gái của mình tình bể tình đến độ nào.
Phong thái tự tin của Mã Dao làm các cổ đông rất hài lòng, có người còn nói cách giải quyết vấn đề và cách xử lý của cô còn tốt hơn cả Lâm Thanh Thanh, cô ta đương nhiên sượng mặt.
Cuộc họp thành công ngoài mong đợi, lúc vừa rời khỏi công ty Trình Tranh liền bước đến áp Mã Dao ngã người ra xe, phủ môi mình lên môi của cô.
Hai tay cô vô thức chống lên xe, ngực ưỡn lên lộ ra đường cong tuyệt đẹp.
Đứng ở bãi đậu xe làm chuyện này, xem ra người đàn ông của cô thật sự không biết kìm chế là gì.
Cô vừa phải đáp trả nụ hôn cuồng nhiệt của anh, vừa mò mẫm đến chỗ cửa xe rồi bật mở ra.
Người của Mã Dao đã lọt vào trong xe, nhưng Trình Tranh vẫn không