Lâm Hạ rất ít khi nhìn thân thể nữ nhân khác, ở tình huống hiện giờ, nàng không thể nào không xem cơ thể nữ xứng, bằng lương tâm mà nói, dáng người của nữ xứng rất đẹp, ngực ưỡn ʍôиɠ cong, chẳng có chỗ nào bắt bẻ được. Hơn nữa nếu so với thân thể hiện tại của mình thì tương phản chính là, bộ vị kia của nữ xứng lông tóc thập phần nồng đậm.
Thiên Thu nhìn thân thể Lâm Hạ, nội tâm nghĩ thầm nữ chủ mang tướng Bạch Hổ, tính ɖu͙ƈ hẳn là rất mạnh. Lâm Hạ nhìn đến khu rừng đen của Thiên Thu cũng nghĩ là, lông tóc rậm rạp như thế, thoạt nhìn còn thêm bộ dáng háo sắc kia nữa, tính ɖu͙ƈ e rằng cũng rất mạnh đi.
Thiên Thu giống như chưa từng khỏa thân trước mặt người khác, giờ phút này bị nữ chủ nhìn chằm chằm, nàng cũng cảm giác thật ngại ngùng. Chẳng qua nàng là người có tư tưởng không thuần khiết, rất khó bỏ qua loại suy nghĩ đây là thế giới thịt văn, giờ phút này cả hai đều trần trụi, dáng vẻ vừa vặn không gầy không béo, nhìn đều cảm thấy rất thịt, Thiên Thu thậm chí còn ngửi được một cỗ mùi thịt. Giống như trêи thân thể nữ chủ thật sự có mùi hương, vì căn cứ tinh thần cầu thật cầu thực, Thiên Thu vô ý thức đến gần nữ chủ hít hà, quả nhiên có một loại mùi hương nhàn nhạt giống kẹo sữa, khiến cho nàng có xúc động muốn ɭϊếʍ một chút, xem có phải ngọt ngào như kẹo sữa thật hay không. Thiên Thu bị ý niệm của mình dọa sợ ngây người, thầm nghĩ đây nhất định là bởi quang hoàn của nữ chủ thịt văn, bỗng làm cho người ta muốn làm mấy chuyện đó với nàng. Không hổ là nữ chủ, chẳng những có Bạch Hổ chi thân, còn tự mang nhũ hương, chuyện này quả thật quá phi logic! Thiên Thu thậm chí còn có loại ý nghĩ đáng khinh, muội muội của nữ chủ liệu có chảy ra loại chất lỏng phản sinh học hay không, không phải mặn mà là ngọt? Ý nghĩ này làm cho Thiên Thu bỗng rất muốn đi chứng thực.
Lâm Hạ vốn dĩ chỉ cảm thấy hai người đều trần trụi thật ngượng ngùng, cố tình nữ xứng còn đến gần khiến cho nàng hết sức khẩn trương, đặc biệt là thời điểm nữ xứng dùng cái mũi ngửi ngửi trêи người mình, làm thần kinh nàng gần như căng chặt sắp đứt. Lâm Hạ nhanh chóng chạy ra chỗ vòi hoa sen, mở nước bắt đầu tắm rửa.
Thiên Thu vốn tưởng rằng nữ chủ kéo mình vào cùng nàng tắm rửa, là vì muốn dụ dỗ mình, vậy mà hiện tại bản thân muốn mắc câu, nữ chủ ngược lại còn né tránh, sao mình lại có cảm giác nữ chủ đang dùng chiêu ɖu͙ƈ cầm cố túng* đây? Thiên Thu nhìn dòng nước ấm chảy xuống thân thể trắng bóng của nữ chủ, phủ lên cánh ʍôиɠ cực kì căng tròn, hết thảy đều tràn ngập dụ hoặc. Thiên Thu thầm nghĩ, nữ chủ không hổ là nữ chủ thịt văn, mình thân là một đại thẳng nữ mà đều xem đến tâm ngứa khó nhịn, thậm chí còn có ý niệm nổi lên trong đầu, chính là muốn sinh ra ảo giác, đem nữ chủ "làm" đến chết đi sống lại.
*Muốn bắt thì phải thả
"Cô muốn chạm vào nữ chủ thì cứ việc chạm vào, thế giới này vốn dĩ không chân thật, nàng chỉ là nữ chủ thịt văn, chỉ thích bị người ta f*ck, cô tùy ý chạm vào, nàng đều sẽ có cảm giác." Hệ thống mất tích đã lâu kia đột nhiên lại lần nữa xuất hiện, đem nữ chủ trở thành một nhân vật không thật sự tồn tại, nó giống như ác ma xúi giục Thiên Thu.
"Vậy không tốt lắm đâu." Mặc dù đã ở thế giới này ngây người một ngày một đêm, Thiên Thu xác thật còn xem những chuyện xảy ra ở nơi này làm như một lúc một lát. Bất cứ một giấc mộng nào, hết thảy trong mộng đều không có logic, thậm chí không có đạo đức, chẳng qua Thiên Thu cảm thấy cho dù bản thân nằm mộng thì cũng vẫn còn là kẻ nhát gan.
"Đây chỉ là giấc mơ mà thôi, ngày thường nhát gan cũng đã đành, trong mộng vì cái gì còn phải nhát gan chứ? Nữ chủ giống như Lâm Hạ, cô không muốn thử chinh phục Lâm Hạ sao? Không muốn nhìn thấy Lâm Hạ cao cao tại thượng kia ở dưới thân cô mà kêu giường sao?" Hệ thống quả thực giống như ác ma trong lòng Thiên Thu, dụ dỗ nàng phạm tội.
Thiên Thu ngẫm lại cũng thấy có đạo lý, dù sao thế giới này tuyệt đối không thể tồn tại chân