Thiên Thu giờ phút này có loại cảm giác như trái tim sắp bị sấy khô rồi, ngẫm lại liền thật đau, thật chua, thật chát, lần đầu tiên của người ta, cũng là muốn được ôn nhu đối đãi a. Thiên Thu có chút ủy khuất nằm xuống, nhưng chuyện tự mình cởi y phục là không thể nào, chủ yếu vì nàng không mặc quần lót, hơn nữa một đống khăn giấy kia không cần nói cũng biết, liệu Lâm Hạ có cảm thấy mình quá dâm đãng hay không đây? Nghĩ thôi liền thực ngại ngùng, sớm biết vậy liền bỏ qua phiền toái, mặc quần lót xong rồi mới đi mở cửa.
Lâm Hạ nhìn nữ xứng nằm xuống, lại không cởi y phục, nàng nghĩ thầm nữ xứng cũng thật ra vẻ, còn muốn mình cởi giúp quần áo sao? Lâm Hạ sợ bản thân quá mức lúng túng cho nên tắt đèn đi, nói cũng lạ, không còn ánh sáng, cả bầu không khí liền trở nên ái muội. Trái tim Lâm Hạ lo lắng bồn chồn, đập thình thịch, ầm ĩ đến tàn nhẫn, làm cho nàng thật buồn bực.
Thiên Thu vốn dĩ còn đang ngại ngùng lát nữa bị bại lộ bản chất háo sắc, sau khi ánh đèn tắt đi, nàng đột nhiên cảm thấy không còn thẹn thùng đến vậy, đây là thế giới thịt văn, cho dù mình bại lộ dâm đãng thì vẫn có thể ném nồi cho hệ thống và thế giới này. Nghĩ đến đây, Thiên Thu lập tức leo lên khỏi chướng ngại trong lòng, chuẩn bị thả bay tự mình.
Lâm Hạ lại nhìn thoáng qua nữ xứng, thầm nghĩ, việc nằm trên một nữ nhân tư sắc cũng không tệ hẳn là không khó lắm, Lâm Hạ hít sâu một cái, đây chỉ là nhiệm vụ, nàng phải rời khỏi thế giới này, ngoài ra hết thảy đều chẳng có bất cứ ý nghĩa gì. Không ngừng tự mình ám chỉ xong, Lâm Hạ đã thật sự bất chấp mọi giá.
Thời điểm Lâm Hạ đè lên nữ xứng, hiển nhiên nàng vừa rồi đã quên thể chất mẫn cảm hiện tại của mình, chạm vào liền cảm giác được khỏa đầy đặn mềm mại, thân thể bỗng nhiên bắt đầu phấn khích.
Thiên Thu cũng vậy, khi thân thể Lâm Hạ đè lên người nàng, hương thơm nhè nhẹ liền tràn ngập khóe mũi, làm cho tâm hồn nhộn nhạo, chưa kể cọ xát mềm mại cũng khiến bản thân vô cùng phấn khởi. Lại nghĩ đến lát nữa Lâm Hạ muốn công chiếm mình, loại chờ mong này làm Thiên Thu cảm thấy ngại ngùng, giữa hai chân bắt đầu một lần nữa chảy ra dịch thủy.
Chỉ cần làm cho nữ xứng tới là được, Lâm Hạ không muốn làm quá nhiều chuyện rườm rà cho nên nàng cũng không định cởi váy ngủ của Thiên Thu, trực tiếp nhấc váy lên rồi duỗi tay hướng về phía chân tâm sờ soạng, nàng cảm giác được nữ xứng không mặc quần lót, hơn nữa giữa hai chân đã ướt. Lâm Hạ hiển nhiên có chút ngoài ý muốn, lại cũng hoàn toàn không ngoài ý muốn. Nữ xứng này ngay cả quần lót đều không mặc, thật đủ lẳng lơ, mình còn chưa chạm vào mà đã ướt như vậy, không hổ là thuận dân ở thế giới này, phóng túng không phải dạng vừa đâu. Mặc dù Lâm Hạ ác ý nghĩ thầm nhưng nàng cũng nhịn không được nhớ đến phản ứng của mình tối hôm qua, trong tiềm thức vẫn là có loại hy vọng ai cũng như ai vậy. So với lúng túng khó mà bắt đầu vừa rồi, lúc này xấu hổ trong lòng Lâm Hạ đã giảm bớt phân nửa.
Thiên Thu không nghĩ tới Lâm Hạ lại đơn giản thô bạo nhập thẳng chủ đề, ngay cả màn dạo đầu đều không có, cứ như vậy trực tiếp sờ soạng nơi đó, hu hu, Thiên Thu cảm giác bản thân mình biến thành công cụ để Lâm Hạ hoàn thành nhiệm vụ, tuy rằng vốn dĩ chính là như vậy nhưng nội tâm vẫn bị mất cân bằng, Thiên Thu vẫn hy vọng nữ chủ có thể cho mình một lần đầu tiên hoàn hảo. Chẳng qua dù trong lòng có cảm giác mất mát nhưng bộ vị được Lâm Hạ vuốt ve lại vô cùng thoải mái, thủ pháp của Lâm Hạ thoạt nhìn chính là không thường xuyên tự mình chơi đùa, giống như không hề kết cấu còn có chút thô lỗ, nhưng mình