Lâm Hạ trở về liền đi tắm rửa rồi sấy khô tóc, xong xuôi mới cầm lấy di động thông qua nghiệm chứng kết bạn WeChat với Thiên Thu. Nàng vào xem, phát hiện trang cá nhân của Thiên Thu không có lấy một tấm ảnh, lần online cuối cùng cũng đã hơn hai tháng trước, thật giống với người này, chẳng có tiếng tăm gì.
Sau khi Lâm Hạ thông qua nghiệm chứng bạn bè, nàng nghĩ vì Thiên Thu chủ động xin kết bạn WeChat với mình thì cũng sẽ gửi tin nhắn đến, nhưng đợi một hồi lâu, bên kia đều không có động tĩnh.
Kỳ thực cũng không phải Thiên Thu không muốn có động tĩnh, vừa rồi nàng chờ rất lâu, khóc một trận trong toilet liền đi tắm rửa. Tuy đã nản lòng thoái chí nhưng tắm xong ra ngoài, Thiên Thu vẫn là nhịn không được cầm lấy di động, liếc WeChat một cái. Bất quá lần này không còn làm nàng thất vọng, bởi nàng thấy Lâm Hạ đã xác minh lời mời kết bạn. Nhìn Lâm Hạ đã nằm trong danh sách bạn bè WeChat, Thiên Thu cầm điện thoại liền có chút kích động, mầm cây nhỏ héo úa vừa rồi dường như lập tức liền khôi phục sức sống. Nhìn avatar WeChat của Lâm Hạ, nội tâm Thiên Thu có loại cảm giác như người kia ở gần ngay gang tấc, mong muốn gửi tin nhắn đến cho Lâm Hạ cũng cuồn cuộn trong lòng, căn bản không đè nén nổi.
Thiên Thu nắm chặt di động, viết lại xóa, xóa lại viết, lặp đi lặp lại sửa chữa, cuối cùng vẫn là đổi trở về tin nhắn ban đầu.
“Hôm nay vô cùng cảm ơn cô.” Thời điểm Thiên Thu gửi tin nhắn, nội tâm căng thẳng cực kì, nàng không biết Lâm Hạ sẽ có phản ứng thế nào.
Lâm Hạ sấy khô tóc, chuẩn bị đi ngủ thì thông báo WeChat lại vang lên, nàng mở di động, quả nhiên là Thiên Thu.
“Không cần khách khí, đây chỉ là khởi đầu, về sau mỗi ngày cô tan sở đều nên đến cửa hàng của Lâm Huyên học nửa giờ đến một giờ, liên tục một tháng là có thể học được trang điểm, tôi sẽ nói chuyện lại với em ấy một chút.” Lâm Hạ trả lời, nàng dự định làm người tốt tới cùng, tiễn Phật tiễn đến Tây Thiên.
“Liên tục một tháng a, vậy tôi cần trả tiền học phí cho Lâm Huyên, nếu không thì tôi không đi nữa.” Thiên Thu thực kiên trì nói.
“Vậy được rồi, cô liền đưa tiền lương tháng tới cho Lâm Huyên đi.” Lâm Hạ cũng không ép buộc, dẫu sao nàng và Thiên Thu chỉ là quan hệ cấp trên cấp dưới, không thân cũng chẳng quen, nếu không thu tiền, Thiên Thu sợ rằng sẽ phiền toái Lâm Huyên suốt một tháng, liền thu phí tượng trưng một chút.
“Thật sự đủ sao?” Thiên Thu nhìn phong cách bài trí trong cửa hàng của Lâm Huyên, có cảm giác cực kì xa xỉ, nàng nghĩ với chút tiền lương quèn của mình, chỉ cần đi vào một lần là có thể tiêu sạch.
“Ngành sản xuất này vốn chính là thu được lợi nhuận kếch xù, kiếm nhiều kiếm ít khác biệt.” Kỳ thực Lâm Hạ nói không sai.
Nghe nàng nói như vậy, Thiên Thu mới có thể an tâm hơn một ít.
“Cái kia…… Tại sao cô lại muốn giúp tôi?” Thiên Thu cảm giác có một con quỷ tham lam ẩn núp trong tâm mình, rõ ràng không nên có ý nghĩ xằng bậy mà hẳn nên thấy đủ mới đúng, lại vẫn nhịn không được lòng ôm hi vọng.
Thời điểm Lâm Hạ nhìn đến tin nhắn này, nàng biết mục đích Thiên Thu gửi tin, chính là dò hỏi xem liệu mình có gặp giấc mộng kia không, xem giữa cả hai có khả năng nào đó hay không. Đối với câu hỏi tràn ngập chủ đích như vậy, trong lúc nhất thời Lâm Hạ không biết trả lời thế nào, cho nên nàng cũng không lập tức gửi tin nhắn hồi đáp. Là một người thành thạo các kỹ năng giao tiếp xã hội, thật ra Lâm Hạ có thể tùy tiện tìm một cái cớ, rất dễ dàng tránh đi vấn đề mình không muốn trả lời, bất quá nàng giống như