Ngư lôi ở phòng livestream có hiệu ứng hoa hồng kèm theo, còn bom siêu cấp sẽ là một màn pháo hoa siêu lóa mắt.
Lục Cảnh Hà khen thưởng một hàng bom siêu cấp, thế nên phòng livestream đột nhiên bị màn pháo hoa choáng ngợp bao trọn lấy, pháo hoa rực rỡ đủ màu khiến người xem rúng động không thôi.
【 Cá Mập Biết Bay: Đậu má phú hào đến rồi ! ! ! 】
【 Bồ Câu Cục Ta Cục Tác: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10.
.
.
Nhiều pháo hoa quá, lóa mắt chết cục cưng rồi.
.
.
】
【 Chiếm Núi Làm Vua: Anh em tới xem triệu phú rải tiền nè.
Tôi cũng rất muốn phóng pháo hoa tặng chị đẹp nhưng lực bất tòng tâm, chịu chết thui QAQ 】
【Bánh Bao Trứng Chiên: Trời má mười hai ngàn tệ! Một lần mà những mười hai ngàn tệ! ! ! 】
【 Satan Bóng Đêm: Đậu má đậu má đậu má ! ! ! 】
【 Nhân Sinh Phong Lưu: Anh giai Satan đừng lo, tuy có đại gia mới xuất hiện nhưng hiện tại anh vẫn đứng đầu bảng tài phú đó! ! ! 】
Lục Dữ: “.
.
.” Ai thèm lo lắng cái chuyện đó chứ, quan trọng người vừa tặng bom tôi quen óe óe óe óe! ! !
Khương Ly cũng bất ngờ trước người tên “Tề Thiên Đại Thụy” này, cậu mới livestream chưa được bao lâu, tuy độ nổi tiếng trước mắt không tồi, số liệu truy cập của người xem cũng tăng rất ổn định, số tiền thu về không ít nhưng người xem mỗi lần khen thưởng hơn một vạn như người này lại chẳng có bao nhiêu.
Có lẽ người ta trượt tay, Khương Ly nghĩ thầm.
“Không đâu.” Hệ thống lên tiếng giải đáp thắc mắc hộ Khương Ly luôn: “Ký chủ ưu tú đến vậy cơ mà, mười hai ngàn vạn có là gì đâu, nếu họ được nghe trực tiếp có khi dốc sạch túi cũng tình nguyện thôi.”
Khương Ly nghe vậy bật cười, mấy câu này nghe giống lời các fans não tàn của cậu nói lắm: “Tiểu Khả Ái, mày học mấy câu này ở đâu thế? Nếu tao lập fanclub thì có khi mày leo lên được chức phó hội trưởng ấy chứ.”
“Tôi ăn ngay nói thật thôi.” Hệ thống ngập ngừng một hồi: “Nhưng tôi không đảm đương chức phó hội trưởng đó nổi đâu.”
“Tôi không biết phản bác lại bình luận của người ta đâu, không giúp cậu được.” Hệ thống nghiêm túc đáp: “Thật sự không được đâu.”
Nó nói tới đây khiến Khương Ly cứng họng, không ngờ một hệ thống như nó lại suy xét tới những chuyện này, trong lòng không khỏi cảm động một phen.
Khương Ly phát hiện sau khi cùng nhau đi qua nhiều thế giới, có vẻ Tiểu Khả Ái trưởng thành hơn, có linh tính và tình cảm hơn rất nhiều, ngay cả giọng điệu nói chuyện ngày thường cũng chẳng máy móc lạnh lùng như ngày đầu.
Loại cảm giác này khiến Khương Ly rất vui, giống như đứa bé mình nuôi bấy lâu nay đã lớn, nhịn không được bật cười: “Không có gì, mày tốt lắm, tao thích.”
Hệ thống: “.
.
.
Cảm ơn.” Qua nhiều năm vậy rồi mà thói quen khen một số liệu như nó của ký chủ vẫn mãi không sửa được.
Khương Ly ngẩn người trò chuyện với hệ thống nhưng kênh chat cũng không vì thế mà im lặng.
Sự hào phóng của Lục Cảnh Hà đã thổi bùng lên làn sóng khen thưởng trong kênh chat, bởi mọi người đều muốn tặng gì đó cho streamer mình yêu thích.
“Cảm ơn rất nhiều, mọi người phải tốn kém rồi.” Khương Ly lên tiếng: “Còn nữa, phải cảm ơn bạn Tề Thiên Đại Thụy đã hào phóng đến vậy.
Để cảm ơn, tôi muốn thỏa mãn một yêu cầu của bạn, nhưng chỉ trong phạm vi luật lệ phòng livestream thôi đó nha.”
Lục Cảnh Hà không ngờ mình khen thưởng còn có thể được streamer thỏa mãn một yêu cầu bất kỳ, thế nên càng thêm ấn tượng với đối phương, cảm thấy người này rất biết lý lẽ.
Nhìn màn hình tràn ngập câu “Ghen tị chết tui! ! !”, trái tim vốn phẳng lặng của Lục Cảnh Hà chợt xao động, hắn thầm cảm thấy mình thật may mắn.
Còn về phần yêu cầu.
.
.
Lục Cảnh Hà chợt nhớ dáng vẻ lúc đàn của đối phương, hắn bỗng chốc giật mình muốn nghe thêm một khúc nữa.
Có điều Lục Cảnh Hà không biết thao tác trên phòng livestream thế nào, đang định tìm Tề Thụy nhờ hỗ trợ thì thấy anh ta cũng đang hâm mộ nhìn mình, kích động gào thét: “Ngài Lục, ngài có yêu cầu gì muốn streamer thực hiện không?”
Lục Cảnh Hà: “.
.
.”
Tề Thụy chăm chú nhìn Lục Cảnh Hà, mãi sau hắn mới nói: “Để cô ấy đàn thêm khúc nữa, giúp tôi đăng bình luận đi.”
Tề Thụy cũng rất muốn nghe streamer đàn thêm một bản nữa, nghe vậy vui mừng đáp “Vâng”, lại nhanh chóng đăng bình luận về yêu cầu của Lục Cảnh Hà lên.
Anh ta là hội viên VIP siêu cấp, mỗi lần bình luận sẽ kèm theo hiệu ứng khung chữ đỏ vô cùng nổi bật.
Thấy xuất hiện yêu cầu muốn Khương Ly đàn thêm một khúc nữa, kênh chat cũng sôi nổi phụ họa theo.
【 Mì Mì Mì Tương Đen: Oa ha ha ha cảm ơn đại gia đã thành toàn, tui cũng rất muốn nghe chị đẹp đàn thêm một khúc nữa đó ~】
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
【 Nhân Sinh Phong Lưu: Lầu trên +1! Quả thực là thần tiên chơi đàn!! 】
【 Chiếm Núi Làm Vua: Chắc chắn tôi sẽ quỳ nghe khúc nhạc này! 】
【 Satan Bóng Đêm: Uầy, cảm ơn anh Tề thành toàn cho tụi em nha, chúng ta tâm linh tương thông quá nhở nhở nhở! 】
【 Bồ Câu Cục Ta Cục Tác: Hạnh phúc tới bất ngờ quá vậy ~】
Tề Thụy thấy bình luận của Lục Dữ, khóe mắt lại liếc nhìn Lục Cảnh Hà điềm tĩnh xem livestream bên kia.
Anh ta nghĩ thầm, em trai Lục Dữ à, không phải cậu với tôi tâm linh tương thông đâu, là cậu tâm linh tương thông với anh trai cậu mới đúng.
Không biết Lục Dữ rõ sự thực này thì có sợ chết khiếp không nhở?
Khương Ly thấy yêu cầu này, bật cười: “Đơn giản vậy thôi sao? Được.”
Nói rồi Khương Ly lại ngồi xuống cạnh đàn cổ, mười ngón tay giao nhau đàn lên những giai điệu đầu tiên, rồi đáp lời cậu: “Chúng ta đổi không khí chút nhé, chơi một khúc nhẹ nhàng thôi, xin phép gửi tặng điệu 《 Nam Châu Tiếu Khúc 》 này tới mọi người.”
Điệu “Nam Châu Tiếu Khúc” này là một khúc nhạc của vùng Giang Nam.
Không gấp gáp dồn dập như “Tích Dương Tụng”, làn điệu này rất thư thái, có lúc dịu dàng, có lúc du dương tựa như tiếng cười nói trong trẻo vui tai của các cô thôn nữ vùng sông nước nơi đây.
Khi Khương Ly chơi khúc nhạc này, trên mặt không hề nặc mùi sát khí như ban nãy, khóe môi cậu khẽ cười đầy ấm áp, đầu ngón tay lướt trên khung nhạc trông thư thái tới mức người nghe cũng vô thức mỉm cười an nhiên theo tiếng nhạc.
Lục Cảnh Hà không rời mắt nổi màn hình, ngón tay trên mặt bàn vô thức gõ nhịp theo điệu nhạc, mà Tề Thụy bên cạnh hắn cũng vô thức làm theo, cùng nhau đắm chìm trong tiếng nhạc du dương, tất cả đều không cam lòng cắt ngang.
Đáng tiếc không như mong muốn.
Trong lúc hai người chăm chú lắng nghe, đằng sau chợt truyền tới tiếng bước chân uyển chuyển lại gần.
Một bóng dáng trăng trắng nhảy từ cửa sổ vào, xong lao ngang qua mặt Tề Thụy chui thẳng vào lòng Lục Cảnh Hà.
Đó là một con mèo trắng muốt, nó đột nhiên lại gần cắt ngang hai người đang tập trung nghe nhạc.
Lục Cảnh Hà nhanh tay ôm lấy, lại khẽ mắng một câu: “Lại chạy lung tung đi đâu, sao muộn rồi mới chịu về?”
“Meow ~” Mèo trắng kêu một tiếng, đột nhiên lao tới đâm sầm vào màn hình máy tính khiến nó chực rớt xuống đất.
Tề Thụy thấy vậy hoảng hồn đỡ lấy chiếc máy tính: “Giời ạ, đại ca đừng quậy nữa, máy tính hỏng không sao chứ mày mà ngã là toi đấy.”
Đây là con mèo thuộc giống Ragdoll Lục Cảnh Hà nuôi.
Nhóc mèo được yêu chiều vô pháp vô thiên nên tính tình cũng rất chi là kiêu ngạo, ngoại trừ Lục Cảnh Hà, nó không cho một ai ôm hết, cho dù dì Lan phụ trách ngày ba bữa cơm cũng không cho.
Nếu nhóc mèo không cẩn thận ngã mất thì chết anh ta, mãi mới có một thứ Lục Cảnh Hà tự tay nuôi dưỡng cơ mà.
Nhóc mèo không để ý tới lời anh ta, tiếp tục nằm bò lên bàn phím máy tính: “Meow?”
Vừa rồi nhóc mèo nhào lên vô ý dẫm phải bàn phím nên máy tính trực tiếp chuyển sang tab khác, thoát khỏi phòng livestream.
“Khương Nhu Mễ.” Lục Cảnh Hà mắng nhóc mèo, lại ôm lấy nó: “Đừng nghịch nữa.”
Nhóc mèo tên Khương Nhu Mễ liếm liếm ngón tay Lục Cảnh Hà làm nũng, ngoan ngoãn ngồi im trong lòng hắn, đôi mắt xanh lam chăm chú nhìn người trên màn hình.
Tiếng đàn vẫn tiếp tục vang lên nhưng lúc này điệu nhạc đã nhỏ lại, giai điệu trầm lắng như thể sắp hạ màn.
Tề Thụy chuyển tab về phòng livestream, đúng lúc Khương Ly vừa kết thúc khúc nhạc.
Khương Nhu Mễ vốn ngồi ngoan trong lòng Lục Cảnh Hà lại trườn lên thêm một lần nữa, nó uốn éo muốn nghịch máy tính, rất may có Lục Cảnh Hà lanh tay lẹ mắt giữ lại.
Khương Nhu Mễ nhìn Khương Ly trên màn hình, lại nhìn nhìn Lục Cảnh Hà, đôi mắt mèo to long lanh nước thắc mắc, lại kêu to vài tiếng như hỏi han hắn.
Lục Cảnh Hà xoa đầu Khương Nhu Mễ: “Nghe lời.”
“Meow” Khương Nhu Mễ không vui đáp lời, giơ giơ móng vuốt cào cào mu bàn tay Lục Cảnh Hà đôi chút, sau cùng thì nó cũng chịu ngoan ngoãn ngồi im.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Khương Ly đứng dậy ngồi xuống trước máy tính, vừa mới đọc kênh chat đã thấy mọi người xôn xao hết cả lên.
Có người hỏi khúc nhạc đầu tiên tên gì, cậu đáp lời: “Tên Tích Dương Tụng, là khúc khải hoàn ca chúc tụng các tướng sĩ xông pha nơi biên ải, hi sinh thân mình, tắm trong mưa máu kẻ thù để một ngày chiến thắng lẫy lừng về kinh.”
【 Một Ly Rượu Gạo Kính Ngày Đã Qua: Chẳng trách mới nghe tui đã thấy nhiệt huyết sôi trào rồi, hóa ra là ca ngợi chiến công của các tướng sĩ! 】
【 Tiên Nữ Gảy Tỳ Bà: Như thể được xem một góc của trận chiến vậy, trái tim tui hừng hực luôn rồi.
】
【 Cá Voi Biết Bay: Gần đây tui cũng đang theo học đàn cổ, tui thực sự rất thích giai điệu của《 Tích Dương Tụng 》.
Cơ mà tui lên Baidu tìm mãi chẳng thấy nhạc phổ, có ai tìm thấy chưa vậy 】
【 Bánh Quy Nướng Giòn: Tui cũng thế, có ai tìm được nhạc phổ cho tui xin với.
À thì.
.
.
chị đẹp streamer có thể chia sẻ cho tui với không.
.
.
】
“Được thôi.” Khương Ly hào phóng đáp, vốn dĩ cậu rất muốn chia sẻ khúc nhạc này cho những người yêu đàn cổ biết, có người thích tác phẩm cậu sáng tác là cậu vui rồi: “Đây là khúc nhạc tôi tự sáng tác, trên Baidu không có đâu, lát nữa để tôi chia sẻ nhạc phổ cho mọi người nhé.”
Khương Ly nói thản nhiên như thể khúc nhạc cậu tự sáng tác rất tầm thường khiến người xem nghe mà hốt hoảng.
Cái đậu móe streamer không chỉ biết đánh đàn mà còn tự mình sáng tác, đây là con người thần tiên gì vậy! !?
Người xem nghe mà sợ ngây người, sau phút cạn lời lại bắt đầu sôi nổi khen cậu tài giỏi.
Đương nhiên trong tốt có xấu, xuất hiện vài người vu cho Khương Ly đang nói dối, bảo cậu cướp nhạc phổ của người khác rồi nói là của mình, dù sao chuyện dơ bẩn này cũng chẳng hiếm lạ gì.
Khương Ly đọc được mấy lời lẽ này cũng không tức giận, chỉ bình thản đáp: “Tôi chỉ nói sự thật, mà tôi cần gì phải lăng xê bản thân bằng cách đó chứ? Không tin thì mọi người cứ lên mạng tìm, tìm được tôi cam đoan sẽ công khai xin lỗi, cũng sẽ dốc lực bồi thường tổn hại cho tác giả gốc.”
Thái độ bình tĩnh của cậu dần lấn át được những bình luận hoài nghi đó, rất nhanh chúng đã trôi tuột đi.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Bên kia màn hình, Lục Cảnh Hà tin tưởng tuyệt đối những lời Khương Ly nói.
Không vì lý do gì hết, nhưng trong tiềm thức, hắn vô cùng tín nhiệm Khương Ly, cảm thấy một người tài năng như vậy chắc chắn không có khả năng đi trộm tác phẩm của người khác.
Sau đó Khương Ly tiếp tục giảng bài, hai tiếng rất mau đã trôi qua.
Trước khi tắt livestream, Khương Ly nói: “Hôm nay là buổi livestream cuối cùng của tuần này, tuy tôi bắt đầu livestream chưa được bao lâu nhưng đã được mọi người nhiệt tình ủng hộ, tôi rất biết ơn vì điều đó.
Một lần nữa xin chân thành cảm ơn tấm lòng của mọi người, thế nên tôi sẽ chọn ra ba người xem may mắn nhất để tặng bộ đề ôn luyện tự tôi sưu tầm, các bạn có thể dựa theo cấp học để chọn, từ tiểu học đến trung học đều có đủ nhé.”
Mọi người nghe Khương Ly nói muốn chơi gacha trúng thưởng thì vô cùng phấn khích, thế là dốc sức spam “Chọn tui chọn tui” kín kênh chat.
Ngay cả tên học dốt như Lục Dữ cũng hăng hái bình luận mong trúng thưởng, không biết còn tưởng tên này ham học lắm.
Lục Cảnh Hà dùng P trạm lần đầu, Tề Thụy biết hắn không hiểu quy tắc nên lên tiếng giải thích: “Ngoại trừ việc người xem khen thưởng cho streamer, các streamer cũng có thể tổ chức sự kiện cho người xem tham gia, ví dụ như việc chọn ngẫu nhiêu người xem may mắn rồi tặng quà thế này.
Có kết quả sẽ thông báo trực tiếp trong buổi livestream.”
Lục Cảnh Hà gật đầu tỏ ý đã hiểu, nghĩ thầm hóa ra lại nhiều quy tắc đến vậy.
Việc rút thăm sẽ do hệ thống phụ trách, Khương Ly chỉ cần điền số người tham gia là được.
Điền xong cậu ấn nút, hệ thống sẽ thông báo kết quả trực tiếp.
—— Hệ thống thông báo: Chúc mừng Chiếm Núi Làm Vua trúng thưởng bộ đề luyện tập bản giới hạn của streamer “Giang Trì Lục Tiêu”.
—— Hệ thống thông báo: Chúc mừng Tề Thiên Đại Thụy trúng thưởng bộ đề luyện tập bản giới hạn của streamer “Giang Trì Lục Tiêu”.
—— Hệ thống thông báo: Chúc mừng Bồ Câu Cục Ta Cục Tác trúng thưởng bộ đề luyện tập bản giới hạn của streamer “Giang Trì Lục Tiêu”.
Kết quả thật quá bất ngờ, Tề Thụy thấy nick mình thì bất ngờ bật thốt: “Tôi trúng thưởng rồi!??”
Tề Thụy tốt nghiệp đã lâu, đương nhiên không dùng tới bộ đề này.
Có điều cái vận đen đủi quanh năm suốt kiếp của Tề Thụy lần đầu tiên trúng thưởng khiến anh ta vô cùng vui sướng, thấy Lục Dữ trên màn hình ầm ĩ kêu mình xui, liền nói: “Ngài Lục, hay tôi tặng nó lại cho Lục Dữ? Dù sao tôi cũng không dùng.”
“Ừ.” Lục Cảnh Hà gật đầu: “Cảm ơn anh.”
“Đừng khách khí đừng khách khí.” Tề Thụy vội vàng xua tay, dù sao anh ta cũng không cần, bộ đề này vẫn nên đến tay người cần thì hơn.
Khương Ly bảo những người xem trúng thưởng ghi địa chỉ nhận hàng xuống dưới để mình gửi quà, mới dứt lời điện thoại bên cạnh đã rung lên, trên màn hình ghi “Mẹ”.
Thấy mẹ Khương gọi tới, Khương Ly nói: “Chào mọi người, tối mai gặp lại.”, sau đó thoát phòng livestream rồi nhận lấy điện thoại.
Mới bắt máy đã nghe mẹ Khương dồn dập hỏi han: “Tiểu Khương đấy à, con ngủ chưa?”
“Con chưa ạ.” Khương Ly thuận tay tắt máy tính, lúc livestream cậu quen ngồi ngay ngắn, ngồi nguyên hai tiếng nên lúc này vai tê cứng hết cả.
Cậu lười biếng nằm ườn trên ghế, hỏi: “Sao giờ này mẹ vẫn chưa đi ngủ thế ạ?”
“Mẹ chưa buồn ngủ.” Mẹ Khương đáp: “Chẳng phải con nói muốn đi học lại ư? Mẹ nhờ người thống kê hết tất cả các trường trong thành phố rồi đây, công tư đủ cả.
Mẹ cũng gửi mail cho con rồi đó, con xem muốn học trường nào để mẹ sắp xếp cho.”
Khương Ly chưa kịp đáp bà đã tiếp lời: “Con chọn trường nào gần nhà chút nhé, tan học về nhà cũng tiện hơn.”
Khương Ly không ngờ mình mới nhắc tới chuyện đi học mấy ngày trước mà mẹ Khương đã tíu tít lo ngay.
Bà không chút chậm trễ mặc dù biết rõ khoảng một tháng nữa mới khai giảng, thế cũng đủ biết con trai quan trọng với bà tới mức nào.
Từ nhỏ nguyên chủ đã được cha mẹ đặt trên đầu quả tim mà yêu chiều, thế nên cậu ấy luôn đinh ninh cho rằng sự quan tâm của cha mẹ với mình là điều hiển nhiên, không đáng nhắc tới.
Khương Ly thì khác, ngoại trừ ở thế giới đầu tiên thì tình cảm gia đình là một điều vô cùng xa xỉ với cậu.
Bất ngờ được quan tâm khiến Khương Ly chợt sững người.
Mẹ Khương chờ mãi không thấy cậu đáp lời thì lên tiếng: “Sao thế con? Con không thích hả? Nếu con vẫn muốn du học thì cứ nói, mẹ sắp xếp cho con.”
“Không ạ.” Khương Ly lên tiếng: “Con không muốn du học, con cứ ở lại với cha mẹ thế thôi.”
Nếu đã dùng thân thể con trai bà ấy thì phải thay phần đối phương gánh chữ “Hiếu”, coi như để báo đáp ân tình.
Mẹ Khương không ngờ Khương Ly lại nghĩ vậy, bà thực sự rất bất ngờ rồi bật cười, nụ cười dịu dàng xen lẫn kinh ngạc: “Con trai mẹ trưởng thành thật rồi, trước kia con chẳng bao giờ nói vậy, suốt ngày lông bông ngoài đường thôi.
Cha mẹ nói con hai ba câu con đã vội chê chúng ta dong dài rồi.
.
.”
Khương Ly khẽ cười, không phản bác.
Dù sao trời cũng đã khuya, hai người chỉ hàn huyên một hồi rồi cúp máy ngay.
Mẹ Khương cúp điện thoại, nhớ con trai mới dặn mình phải chú ý sức khỏe thì cứ vui vẻ cười mỉm suốt.
Bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng ô tô đỗ xịch lại, là cha Khương về.
Mẹ Khương ra đón chồng: “Tôi tưởng ông về muộn?”
Cha Khương đưa cặp táp và áo khoác cho người phục vụ, cười nói với bà: “Lễ ký kết dự án xong sớm nên tôi về luôn.”
“Ông ăn tối chưa? Để tôi kêu dì Trương nấu chút gì đó cho ông nhé?” Mẹ Khương hỏi.
“Ừm.” Cha Khương gật đầu rồi dắt tay bà vào trong nhà, vừa đi vừa hỏi: “Sao muộn vậy rồi bà còn chưa ngủ?”
Mẹ Khương dặn dò dì Trương xong, nghe ông hỏi thì đáp lời: “Tôi vừa nói chuyện với Tiểu Ly xong, đang chuẩn bị lên lầu đi nghỉ đây, ai biết ông về sớm thế.”
Cha Khương chợt dừng bước: “Thằng ranh con kia gọi cho bà? Thế nó đâu?”
Nói rồi ông nhanh chân bước lên cầu thang như thể vội vã đi tìm Khương Ly, mẹ Khương vội níu tay ông: “Con nó chưa về, ông đừng có vội.”
Mẹ Khương không định giấu cha Khương chuyện bà đi gặp Khương Ly, có điều mấy nay ông vẫn luôn bận rộn đi công tác, hơn nữa còn