Ham muốn mua sắm của phụ nữ luôn đến một cách bất chợt và vô cùng bất tận.
Hồ Lộ nghiêng đầu nói chuyện với Triệu Thủy Vô, qua vai cô nhìn thấy cửa hàng sáng rực.
Cô ấy không chút suy nghĩ kéo Triệu Thủy Vô nhanh chóng đi vào.
Bạch Cảnh Xuyên cùng Hạ Chương không phải lần đầu tiên trải qua tình huống như vậy, chỉ đành chấp nhận số phận đi theo.
"Chiếc áo này có đẹp không?" Hồ Lộ lấy một chiếc áo trên kệ xuống và ướm thử lên người mình:
"Cũng không tệ lắm, nhưng nó hoàn toàn không phù hợp với phong cách của cô hôm nay." Triệu Thủy Vô nghiêm túc xem qua rồi đánh giá kĩ, chỉ vào một chiếc váy rồi nói: "Chiếc bày này phối với áo khoác của cô hiệu quả không tệ này"
"Vậy để tôi đi thử"
Hồ Lộ gọi nhân viên cửa hàng tới, lấy chiếc áo có số đo phù hợp với cô ấy rồi tiến tới phòng thử đồ.
Thấy cô đóng cửa phòng thử đồ, Triệu Thủy Vô tới khu vực trang sức phụ kiện.
Hồ Lộ hôm nay mặc áo sơ mi, quần jean bó cạp cao.
Giúp cô ấy chọn một chiếc váy liền áo, cô ấy mặc thử thì sẽ phải thay toàn bộ quần áo trên người hiện tại.
Điều này mang lại cho Triệu Thủy Vô nhiều thời gian để chơi hơn.
Cô đội một chiếc mũ lên và kiểm tra chính bản thân mình ở trong gương.
"Nó có vẻ không hợp với mình cho lắm" Cô lầu bầu, phát hiện ra phía sau có một người đàn ông đi tới.
Cô thuận tay cầm lấy một chiếc mũ, xoay người nhanh chóng đội lên đầu đối phương.
Hạ Chương chợt thấy trên đầu truyền đến cảm giác nặng, trong gương nhìn thấy chính mình mang một chiếc mũ.
"Ơ! Xin lỗi, xin lỗi!" Sau đó Triệu Thủy Vô làm vẻ mặt hoảng sợ và xấu hổ xin lỗi: "Tôi cứ tưởng là Bạch Cảnh Xuyên".
Triệu Thủy Vô vội vàng bỏ mũ trên đỉnh của mình, vuốt thẳng những sợi tóc bị mũ làm cho xù tung lên.
"Không sao đâu" Anh chỉnh lại góc mũ và mỉm cười.
Triệu Thủy Vô thấy anh cũng không so đo, mỉm cười đáp lại, giúp anh xoay vành mũ: "Nhưng nó cũng khá thích hợp với anh đấy, đây là mũ đôi, anh có thể cùng Hồ Lộ thử một chút".
"Hồ Lộ hiếm khi đội mũ lắm.
Cô ấy mà đội mũ thì mũ chẳng thể nào ổn định ở trên đầu, đa phần đều làm rớt mất".
"Có lẽ là do hình dạng đầu.
Sẽ không có vấn đề gì đâu nếu chọn được kiểu phù hợp."
Sự tương tác và tiết tấu dẫn dắt lúc này vừa phải, bất cứ điểm dừng nào nữa đều có thể đem bầu không khí khuấy động đến quá mức.
Triệu Thủy Vô thử lại mũ.
lại nhìn thấy Bạch Cảnh Xuyên đứng trước hàng cà vạt, chào hỏi Hạ Chương xong, cô bước đến bên cạnh anh: "Cái thứ ba từ hàng thứ hai lên có vẻ tốt"
Bạch Cảnh Xuyên sớm đã nhận ra cô tới: "Không tệ, nhưng không phải phong cách của tôi.
Triệu Thủy Vô không biết gì về cà vạt, nên cô nhìn sang chỗ khác xem xét những chiếc kẹp cà vạt cùng nút tay áo.
Cô chỉ vào một trong hai cái cà vạt gần đấy: "Cái này hợp".
Bạch Cảnh Xuyên liếc mắt qua nhìn: "Quả thực rất thích hợp với Hạ Chương".
Hai người đạt thành nhận thức chung, giơ tay gọi Hạ Chương vẫn còn đang xem xét chiếc mũ của mình.
Anh ta ăn mặc giản dị, nhưng không ngại bọn họ cuốn thử nó quanh cổ anh ta.
"Đẹp?"
"Đẹp!"
Triệu Thủy Vô cùng Bạch Cảnh Xuyên kẻ tung người hứng, Hạ Chương tự quan sát mình trong gương, không biết có phải là do bọn họ kích động không, nhưng anh ấy cũng cảm thấy không tồi.
Hồ Lộ đã thay quần áo xong, trong phòng thử đồ cô ấy đã cảm thấy ưng bộ này rồi, lúc đi ra cũng chỉ đang tham khảo ý kiến của người khác.
"Mọi người cảm thấy như thế nào?"
Suy nghĩ của mọi người đều khá giống nhau: "Thật xinh đẹp!".
Hồ Lộ thấy vậy, không chút do dự: "Vậy tôi sẽ kêu nhân viên bọc lại".
Cô định quay lại phòng thử đồ để cởi nó ra, nhưng Triệu Thủy Vô vội vàng ngăn lại: "Chờ đã, chúng tôi vừa thấy một đôi mũ tình nhân, Hạ Chương đội một cái rất đẹp, cô có muốn thử không?"
Phụ nữ thường thích những thứ đồ đôi hơn nam giới nhiều, mặc dù không thích đội mũ nhưng Hồ Lộ vẫn sẵn lòng thử.
Nhưng đáng tiếc, chiếc mũ này không hợp với cô ấy.
"Ai, không có biện pháp, đầu của tôi chắc là không muốn đội mũ"