(Một tờ tiền giả được chế tạo hoàn mỹ)Giang Phong không nhận, mĩm cười tỏ vẻ xin lỗi với người đàn ông cường tráng, đầu trọc, gương mặt mất kiên nhẫn trước mắt: "Ngại quá, bây giờ không có tiền lẻ, một trăm tệ thối không được.""Không có tiền lẻ?" Vị khách nọ lấy tiền về, không tình nguyện đưa cho Giang Phong tờ 20 tệ, lấy tiền xong còn lẩm bẩm vài câu với Giang Phong mới chịu ra khỏi quán ăn."Tiểu Phong, không phải trong hộp còn tiền lẻ à?" Nghe thấy động tĩnh trong tiệm, mẹ của Giang Phong - Vương Tú Liên đồng chí ở trong bếp nhô đầu ra hỏi."Ông ấy đưa tiền giả." Giang Phong thuần thục lau bàn sạch sẽ, sắp xếp lại ghế, chuẩn bị đóng cửa.Vương Tú Liên đồng chí lập tức nghiêm mặt, ngấn nọng cằm cũng từ ba biến thành hai vì vẻ mặt nghiêm túc: "Ăn mày từ đâu ra dám lừa con mẹ, lần sau hắn còn dám tới, mẹ mắng hắn cho con!"Cũng đúng, với thân hình của Vương Tú Liên đồng chí, loại đàn ông cường tráng như tên lúc nãy căn bản không phải đối thủ của bà."Con trai chúng ta là sinh viên, sao có thể bị loại người đó lừa được." Cha ruột Giang Phong - Giang Kiến Khang đồng chí có một cái đầu sáng bóng loáng, một tay bưng đĩa đồ ăn, cười tủm tỉm đi ra khỏi bếp: "Tới tới tới, con trai, món con thích nhất gà Kung Pao nè."(Một đĩa gà Kung Pao trộn lẫn mồ hôi)"Con giảm cân." Mặt Giang Phong không hề có biểu tình, từ chối, bắt đầu suy ngẫm nhiệm vụ quan trọng lúc này, nên dùng lý do gì để ba cậu lắp một cái điều hoà trong phòng bếp.Giang Kiến Khang đồng chí có cân nặng lên tới 120kg, mùa này mỗi ngày đều ở trong căn phòng chưa tới 10 mét vuông, đúng là khổ ông ấy."Đang dưng đang lành học theo con gái nhà người ta giảm cân làm gì, con của ba ấy à lại thêm 50kg cũng không mập!" Đời này điều khiến Giang Kiến Khang đồng chí tự hào nhất, chính là sinh đứa con trai vừa cao vừa gầy cải thiện lại gien cho nhà họ Giang. Ba của ông sinh bốn đứa con trai, có 4 đứa cháu trai và 2 cháu gái. Trừ hai chị em song sinh đang học cấp hai nhà em trai, chỉ có Giang Phong dưới 100kg.Giang Phong đột nhiên nhớ tới khung cảnh mỗi năm ăn tết tại nhà ông nội, một mâm bàn tròn cực to không đủ bảy người ngồi, nữ tính và đời cháu đều phải ngồi tách ra bàn khác, quyết định bảo trì trầm mặc."Tới tới tới, ăn thịt!" Giang Kiến Khang gắp một khối thịt to vào chén Giang Phong."Đúng đấy, nghe ba đi, con mẹ còn cần giảm béo?" Vương Tú Liên đồng chí tiếp lời."Ba.""Ừ!""Thời tiết quá nóng, lắp điều hoà trong phòng bếp đi."......Ăn xong, một nhà ba người dọn dẹp quán, lau chùi phòng bếp, Vương Tú Liên và Giang Kiến Khang đồng chí cùng kiểm tra nguyên liệu trong quán, đuổi Giang Phong về nhà nghỉ ngơi.Trước khi đi, Giang Phong không quên liếc qua tấm bảng hiệu nhà cậu.(Một tấm bảng hiệu lâu năm thiếu sửa chữa)Quay người, Giang Phong không hề nhìn thấy bất kì ký tự chú thích nào.Quả nhiên, chỉ có thể nhìn thấy mấy thứ trong quán ăn nhà cậu sao?Trải qua hai ngày tìm tòi, rốt cuộc Giang Phong xác định phạm vi xuất hiện của những chú thích kỳ lạ nọ."Đinh, chúc mừng người chơi Giang Phong khởi động trò chơi, trò chơi đang tải, xin chờ một lát."Giọng nữ trong trẻo cất lên, doạ Giang Phong giật mình.Qua khoảng hai phút, giọng nữ ấy lại lên tiếng: "Tải xong, đề nghị người chơi xem giao diện, tự mình tìm tòi, cố gắng hoàn thành nhiệm vụ."Giang Phong chú ý tới góc phải có dấu chấm than, ma xui quỷ khiến chọt vào, ấy vậy mà lại xuất hiện bảng giao diện thuộc tính.Họ tên người chơi: Giang Phong.Cấp bậc: 0 (0/100)Kinh nghiệm: 0Kỹ năng: Giám định (Sơ cấp) Kỹ năng này có thể đạt được một chút tin tức cơ sởNhiệm vụ chủ tuyến: ? (Đề nghị người chơi tự tìm tòi)Nhiệm vụ chi nhánh: Không (Mở ra sau khi quyết định nhiệm vụ chủ tuyến)Thành tựu: KhôngDanh hiệu: KhôngĐạo cụ: KhôngNội dung trò chơi:Độ tự do của trò chơi cực cao, đề nghị người chơi tự tìm tòi.Trò chơi không hề can thiệp vào lựa chọn của người chơi, đề nghị người chơi cố gắng giải khoá thành tựu.Trên đây là tất cả giải thích về trò chơi.Game?Nhìn giao diện nhân vật, quả thật giống game.Giang Phong duỗi tay ấn vào dấu chấm than góc phải, lần này giao diện biến mất.Thoạt nhìn, có vẻ thú vị.Tự mình tìm tòi sao...Giang Phong cứ thế đứng sững trước cửa nhà cậu.Chưa kịp nghĩ ra cái gì, liền bị giọng nói to rõ của Vương Tú Liên đồng chí kéo về hiện thực."Tiểu Phong à, thất thần đứng trước cửa nhà làm gì đấy?" Vương Tú Liên đứng trên bậc thang hỏi, bà cùng Giang Kiến Khang đồng chí cả hai một đứng trước một đứng sau trên cầu thang nhỏ hẹp, tạo cho người ta cảm giác hàng hiên chật như nêm cối."Quên mang chìa khoá." Nói dối cứ thế thuận miệng thốt ra."Con a con, quên sao không gọi điện, đợi lâu chưa?" Vương Tú Liên bước tới mở cửa, ý bảo Giang Phong tránh sang một bên."Đúng rồi, ba, lúc nãy con nói với ba muốn lắp điều hoà, ba suy nghĩ thế nào?" Giang Phong để Giang Kiến Khang đồng chí vào nhà trước, vừa khoá cửa vừa hỏi."Không cần thiết, mấy năm nay đều như vậy, cần gì điều hoà. Phòng khám chú hai của con phải phá bỏ, nhà mình mượn chú hai 70 vạn tệ, ba còn mới mua một cửa tiệm gần trường