Hộp đêm Hoàng Dạ.Tại căn phòng tổng thống, vẻ tráng lệ và xa hoa được toát ra. Dưới ánh đèn rực rỡ đầy màu sắc, ba cô gái trẻ trung quyến rũ, lắc lư theo những ca khúc sôi động và thời thượng, dáng người khi nhảy vô cùng nóng bỏng. Mỗi lần họ quay người, lắc hông đều toả ra một sức hút khiến người ta mê hoặc.Bên ngoài, Diệp Thiển Thiển mặc một chiếc váy liền đơn giản màu lam nhạt, đi đôi giày trắng, mái tóc đen tuyền được buộc đuôi ngựa, khuôn mặt trắng nõn được trang điểm nhẹ. Đây là lần đầu tiên cô đến một nơi sang trọng như vậy. Vừa mới từ cửa xoay bước vào, lớp trang điểm dù có phần hơi nhạt nhoà nhưng cũng đủ chói loà để khiến những người đàn ông vốn quen với kiểu trang điểm đậm phải ngước nhìn.Những ánh nhìn hèn mọn đầy dục vọng kia, bây giờ nghĩ tới cũng không khỏi khiến Diệp Thiển Thiển rùng mình.Nhưng đó mới chỉ là khởi đầu, thử thách tiếp theo mà cô sẽ phải đối mặt là điều mà cô thậm chí chưa bao giờ dám nghĩ tới ...Diệp Thiển Thiển nơm nớp lo sợ nhìn những cô gái nhảy nhót trong hộp đêm, hai chân nặng như đeo chì, khiến cô không thể cử động."Rốt cuộc mày có vào hay không? Còn không mau vào nhanh lên!". Cô lấy dũng khí lần thứ ba, đôi tay nhỏ cầm lấy tay nắm cửa, nhưng lại không dám đẩy cửa vào, bà chủ hộp đêm dần dần mất kiên nhẫn thúc giục cô.Lòng bàn tay đẫm mồ hôi, Diệp Thiển Thiển cắn môi, nhìn bà chủ hộp đêm - người đánh cả tảng phấn dày, rồi gật đầu, "Con vào, con vào...""Hừ, nếu không phải vì người mẹ đã mất của mày từng là chị em tốt của tao, thì chỉ với dung mạo này, mày còn lâu mới được vào phòng tổng thống." Bà nhìn Diệp Thiển Thiển, khuôn mặt nhỏ nhắn chợt khựng lại. Bà cất giọng lanh lảnh nói, "Đi vào biểu hiện tốt một chút, nếu như chủ tịch nhìn trúng mày, bố mày có nợ cả nghìn vạn tiền đánh bạc thì cũng không phải lo."Diệp Thiển Thiển đẫm nước mắt, khẽ nói, "Cám ơn mẹ Vương, con sẽ cố hết sức."Từ khi mẹ của Diệp Thiển Thiện gặp tai nạn qua đời, bố cô ngày nào cũng chơi bời lêu lổng, nghiện cá cược. Vì thế chỉ trong mấy năm ngắn ngủi, ông nợ hơn trăm vạn tiền đánh bạc, bây giờ bị bọn cho vay nặng lãi hối giục, nếu trong ba ngày không trả đủ sẽ bị chặt tay chặt chân.Hít một hơi thật sâu, Diệp Thiển Thiển đẩy cửa đi vào. Đột nhiên, một tiếng thét thô bạo vang lên."Cút! Tất cả ra ngoài cho tôi!"Tiếng nhạc đinh tai nhức óc chợt ngừng lại, ba cô gái không cam lòng đi ra, lúc đi qua còn trừng mắt nhìn Diệp Thiển Thiển.Diệp Thiển Thiển đứng tại chỗ, hai tay cuống quít đan vào nhau, đôi mắt cụp xuống, không biết nên