Màn đêm lẳng lặng tràn xuống.
Ánh trời đêm nhuốm lên tòa thành bầu không khí xa hoa, màu trắng thuần
làm chủ Bạc Tuyết Bảo như cổ tích hoàn toàn chuyển sang hình dáng mới
trong vòng nửa tháng.
Sắc hồ xanh thẳm phản chiếu ngược dáng vẻ xinh đẹp của Bạc Tuyết Bảo, vẻ hoàng gia sang trọng lan tỏa bên trong, các phòng đều chuyển sang phong cách mới, đèn thạch anh vàng nhạt tựa như có những chú bướm đang múa,
làm sáng trưng cả tòa thành.
Vườn hoa trong tòa thành, mùi thơm ngát tỏa ra bốn phía, Ngọc Sơn Bạc
Tuyết cùng lúc khoe sắc, từng tầng từng tầng điểm thêm ánh sáng cho nơi
đây.
Tòa thành như cung điện hoàng gia, ngay cả vách tường cũng được trảm gỗ
hồ đào trân quý, thông qua cửa sổ sát đất, bóng đêm quyến rũ, sắc khói
lửa lui tới không thôi trên toàn thành, trong không khí ngoài mùi hoa,
còn mơ hồ là mùi thức ăn và rượu vang thơm dịu lan tỏa.
Dọc theo đèn thạch anh, vòm trời thủy tinh rộng lớn, ở giữa là đài phun
nước, sô pha xếp ngay ngắn cùng bàn gỗ hồ đào, duyên dáng mà đứng, đơn
giản mà tao nhã lịch sự do các chuyên gia hàng đầu lựa chọn. Gạch lát
cũng được dùng bằng vật liệu quý của Âu châu, màu trắng được khảm ánh
kim, nhìn từ xa như thể phát ra ánh sáng như ngọc, kiến trúc làm người
ta nảy sinh cảm giác về tôn giáo.
Sinh nhật mười tám tuổi, lễ trưởng thành mười tám tuổi đúng là không giống thường!
Khách quý tuy không nhiều lắm, tất cả những người được mời đều là bạn
học tốt của Mạch Khê. So với sinh nhật lúc trước, lần này cực kỳ long
trọng làm trong lòng Mạch Khê cảm động, cuối cùng cô cũng có thể tổ chức sinh nhật với các bạn.
Hoa tươi bốn màu trải đầy đại sảnh, trên mặt thủy tinh trơn bóng ánh lên ánh sáng nhẹ nhàng, những bạn học được mời đều là lần đầu tiên bước vào Bạc Tuyết Bảo. Từng chiếc xe dài sang trọng chạy thẳng vào Bạc Tuyết
Bảo, trong mắt bọn họ đều nổi khiếp sợ và khát khao với tòa thành.
Mạch Khê không xa lạ loại ánh mắt và biểu cảm này, như năm cô tám tuổi
kia lúc mới đến Bạc Tuyết Bảo, tâm tình của cô chỉ có thể dùng từ đã qua mấy đời để hình dung!
Tất cả những món ăn trong tiệc sinh nhật đều chọn dùng từ “Sách dạy nấu
ăn của hoàng gia”, thông qua đầu bếp giỏi nhất nước Pháp, chia ra mười
ba vị...
Món thứ nhất: Món lạnh khai vị.
Món thứ hai: Súp nóng
Món thứ ba: Món khai vị nóng.
Món thứ tư: Cá hầm.
Món thứ năm: Món chính.
Món thứ sáu: Món nóng.
Món thứ bảy: Đồ nguội.
Món thứ tám: Hoa tuyết.
Món thứ chín: Món nướng.
Món thứ mười: Rau xanh các loại.
Món mười một: Điểm tâm ngọt
Món mười hai: Đồ mặn.
Món mười ba: Bánh ngọt.
Mỗi món đều hơn mười vị khác nhau, đặt cùng một chỗ, thể hiện trăm loại
mỹ thực nước Pháp lừng danh, ngoài ra, trên bàn đặt rất nhiều chai rượu
các loại, thậm chí còn có rượu vang mới đưa từ Pháp về, trong đó phải kể đến loại rượu sang quý và nổi danh: rượu nho đỏ ChateauPétrus[1] ủ từ
năm 1961, chỉ một chai đã có giá gần trăm vạn.
[1]: Có lẽ Ân Tầm muốn nhắc đến vang đỏ Château Petrus rất nổi tiếng
của Pháp, mà cụ thể ở đây là Château Petrus Pomerol. Khi thưởng thức
Vang Petrus, bạn sẽ chìm đắm trong hương vị cherry đỏ mọng, sồi và ô
liu. Cảm giác khi uống vang này vừa cay nồng, vừa ngọt ngào. Một hương
vị độc nhất vô nhị, là sự kết hợp giữa mạnh mẽ và dịu dàng, làm cho
người uống phải ngất ngây.
Âm nhạc, truyền đến từng góc trong tòa thành.
Tiệc sinh nhật bắt đầu đếm ngược, khi ánh đèn trong phòng chính bỗng
sáng lên, những người hầu mặc áo trắng tinh bê đến một chiếc bánh ngọt
tháp từ từ vào chính giữa, từ không trung bắt đầu bay xuống những đóa
hoa xinh đẹp. Mạch Khê cùng với tiếng nhạc êm dịu trôi bước xuống cầu
thang trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người.
Gió nhẹ lướt qua, cởi ra sự xa hoa, từng cánh hoa mang theo mùi thơm ngát quẩn quanh Mạch Khê, xinh đẹp nhưng xa vời.
Xung quanh đại sảnh đều yên tĩnh, mỗi người đều bị cô
gái chẫm rãi đi xuống đoạt đi hơi thở.
Chiếc váy kiểu hoàng gia xinh đẹp trên người Mạch Khê như đã tìm được
chủ nhân chân chính, giống như vũ y mềm mại. Màu tím nhàn nhạt của những đóa hoa bay trong không khí tạo nên khung cảnh mộng ảo, tấm vải mỏng
bay nhẹ lướt qua những đường cong mềm mại của cô gái, để lộ sự xinh đẹp
vô hạn, tinh tế thể hiện sự hoàn mỹ để đàn ông ảo tưởng cùng chờ mong.
Thiết kế cổ áo kiểu chữ V thấp ngực, từ khe hở mơ hồ không khó để nhìn
ra dáng người đầy đặn của cô, nhan sắc xinh đẹp tinh xảo, vòng eo tinh
mỹ tuyệt luân, cùng với đường cong hoàn mỹ.
Làn váy cao, kiểu dáng đuôi dài, trong đó ẩn chứa nét tao nhã và duy mỹ!
Dưới ánh đèn sáng, Mạch Khê như nữ thần mặt trăng mỉm cười nhìn mọi
người, gương mặt kiều diễm được làn váy tôn lên càng xinh đẹp muôn phần
đến không thể tượng tưởng nổi.
Mạch Khê mười tám tuổi đã thoát khỏi vỏ bọc ngây thơ, lộ ra sự quyến rũ của phụ nữ, như một con bướm xinh đẹp phá kén bay ra.
Thánh Trạch ngồi dưới không tự chủ được đứng dậy, trong mắt hắn cũng chỉ có Mạch Khê xinh đẹp!
“Các vị, cảm ơn mọi người đã đến tham dự tiệc sinh nhật của tiểu thư
Mạch Khê tối nay. Hôm nay là sinh nhật của tiểu thư, cũng đồng thời là
lễ thành nhân của tiểu thư, hi vọng mọi người vui vẻ, nơi này thuộc về
thế giới của người trẻ!” Trong mắt quản gia Hàn Á là vẻ kiêu hãnh cùng
bất ngờ đầy vui mừng, tiểu thư Mạch Khê tám tuổi ngày xưa cuối cùng cũng trưởng thành, từ đêm nay cô đã bắt đầu thành người lớn!
Tay Mạch Khê cầm một con dao xinh, cắt một miếng bánh ngọt, cầm ly rượu
vang hương thuần đung đưa, chiếu ra từng gương mặt trẻ tuổi.
“Tiểu Mạch Khê, chúc mừng em.” Cuối cùng Thánh Trạch cũng không nhịn
được tiến lên, khẽ ôm vòng eo mảnh của Mạch Khê, người hầu đưa lên món
quà hắn đã chuẩn bị cẩn thận.
“Thử xem xem, đêm nay em là nhất, công chúa của anh!”
Ánh mắt mọi người đều tụ tại trên hai người, chàng trai trẻ tuổi anh tuấn, cô gái mềm mại đáng yêu.
Hộp quà tinh xảo được mở, một đôi giày thủy tinh màu tím nhạt hiện ra
trong mắt Mạch Khê, cô ngạc nhiên mở to hai mắt, đôi giày tím này, đẹp
đến mơ mộng!
Các bạn bên cạnh tán thưởng, ngay cả trong mắt bọn người dưới xung quanh đều mang theo ánh sáng hâm mộ, duy độc quản gia Hàn Á, gò má vốn mang
nét cười dần dần trở nên ngưng trọng.
Ông không khó để nhìn ra, trong mắt chàng trai kia có tình yêu sâu đậm với Tiểu thư Mạch Khê, chẳng lẽ…
Đang lúc không khí ngày càng lãng mạn, một gã người hầu đi đến trước mặt quản gia thì thầm, sắc mặt quản gia Hàn Á đột nhiên run lên, ánh sáng
trong mắt đã thay đổi, ông chẳng nói hai lời đi đến trước mặt, Mạch Khê nhẹ giọng nói…
“Tiểu thư Mạch Khê, Lôi tiên sinh… đã trở lại!”