Sao cha nuôi lại có thể đối xử với người như với chó được?Cô gái đó liếm khô rượu một cách vất vả, xong lại duỗi người đón lấy tờ khăn giấy trắng muốt từ phía quản gia tư nhân, lau lại một cách cẩn thận.
Đến bây giờ cô ta mới dám đứng lên, trong đáy mắt như còn dư chút lệ.“Lôi tiên sinh, mong ngài không phiền lòng…”“Cút” Lôi Dận vẫn lạnh như băng, hờ hững đáp.Cô ta hẳn thấy như vừa từ cõi chết trở về, nhanh chóng biến mất.
Thực ra cô ta cũng đã chẳng coi trọng hình tượng hay danh dự từ lâu, chỉ mong sao giữ được cái mạng.“Hôm nay Lôi tiên sinh đừng để vì chút chuyện cỏn con này mà mất hứng, haha…” Chỉ thấy Henry tiến lên tiếp đón, mặt cười cười, nhưng trong đó, vẫn không thể không nhận ra một tia cẩn trọng.Lúc bấy giờ Lôi Dận mới có phản ứng, môi chỉ hơi động khẽ khiến người ta nhìn cảm giác như cười như không, rất khó đoán: “Không ngờ ngài Henry cũng có hứng thú đến nơi này của tôi.”“Không dám không dám, danh tiếng Lôi tiên sinh đã nổi từ lâu, hội quán này kỳ thực chỉ là chút tài sản bé nhỏ không đáng kể trong công việc kinh doanh của ngài, nhưng lại có thể khiến những người như chúng tôi giải tỏa lúc nhàm chán.
Nào, Lôi tiên sinh, bình thường vốn hiếm dịp gặp mặt, lần này uống một ly rồi hẵng đi.” Henry vốn dĩ đang có một vụ làm ăn với Lôi thị, nên quyết không bỏ qua cơ hội tuyệt hảo như vậy.Lôi Dận đương nhiên biết thừa tâm địa gian xảo của hắn nên chỉ cười lạnh một tiếng.
Ánh mắt không hẹn mà như trước lại tiếp tục kiếm tìm thân hình nhỏ bé đó.
Thấy cô trốn tránh, hắn bỗng dừng lại một chút rồi nói:“ Được, xin mời…” Rồi hắn cất bước, tiến vào phòng nghỉ.
Henry vội vàng đi phía trước cung kính dẫn đường.Bên kia, gã da đen xấu hổ sờ sờ cái mũi, cũng bước theo sau.
Một đám nữ nhân bỗng “Ồ” lên nhưng cũng không dám tiến đến, chỉ dành cho dáng hình cao lớn của Lôi Dận một ánh nhìn lưu luyến.Lôi Dận ngồi xuống, phía sau các vệ sĩ đã được huấn luyện nghiêm chỉnh tự giác chia thành hai bộ phận: hai người canh gác ngoài cửa, hai người ở ngay phía sau.
Riêng Phí Dạ lúc nào cũng đứng bên cạnh Lôi Dận.Ngồi trên salon, từng hành động vô thức như giơ chân nhấc tay của Lôi Dận đều khiến cho đám đàn bà ở phía dưới tim đập chân run.Henry vội vàng lấy ra một điếu xì gà, cười nói: “ Đây là hàng mới được nhập về, loại tốt nhất của Cuba”Điếu xì gà được châm, trong chốc lát một làn khói trắng nhè nhẹ vây quanh Lôi Dận.
Khuôn mặt quá mức kiên nghị của hắn hiện lên mờ ảo, lúc sáng lúc tối.
Hắn thực sự không muốn nói chuyện, chỉ lạnh lùng nhìn về phía vị đạo diễn, lại nhìn thấy đám người ở dưới thì ánh mắt lộ rõ vẻ chán ghét.“ Đang trong thời gian chọn lựa?”Kỳ Á thấy thế, lại vừa được lĩnh hội danh tiếng lừng lẫy của Lôi Dận nên vội vàng mở miệng: “ Phải chăng Lôi tiên sinh cũng có chút hứng thú?”Giọng điệu lại ra chiều lấy lòng, hoàn toàn không còn cái vẻ cao ngạo khi ở cạnh mấy người phụ nữ vừa nãy.“Mấy ngôi sao này, ngài đều có thể chọn tùy thích, tôi đảm bảo họ sẽ phục vụ Lôi tiên sinh thật tốt”Lôi Dận nhả ra một làn khói trắng, khẽ nhếch môi: “Ngài đã đến nơi này, thì đương nhiên là khách của tôi.
Đã là khách quyền lựa chọn thuộc về ngài.”“Hahaha, Lôi tiên sinh, ngài thật biết nói đùa.
Nếu ngài đã bảo vậy, tôi cũng không khách khí.”Thấy Lôi Dận không từ chối hay gây khó dễ, Henry càng thêm cao hứng.
Hắn giơ tay chỉ Mạch Khê gọi: “Mau lại đây”, rồi vui vẻ giới thiệu: “ Ngài xem, đây là tiểu Sweet heart của tôi”Nhìn quanh một vòng vẫn không thấy bóng dáng Mạch Khê đâu, hắn lấy làm lạ.
Riêng cô gái ngồi bên cạnh Henry lại rất không cam lòng, lặng lẽ liếc mắt đưa tình về phía Lôi Dận.Lập tức, Mạch Khê đang trốn đi liền bị tên đạo diễn kéo ra: “Mạch Khê, cô làm gì vậy, ngài Henry đang cho gọi cô đấy.
Nơi này toàn là những nhân vật có uy tín, chắc chắn không thể gây chuyện với họ.
Nhất là người đang ngồi ở giữa kia, Lôi tiên sinh.
Hội quán này cũng là của anh ta, nếu cô muốn trở thành hội viên thì còn không mau tiến tới.”Mạch Khê vội vã lắc đầu, không dám tiến nửa bước.
Cô cảm thấy mình giống như người xấu khi lén lút tới đây, dưới ánh đèn sẽ bị lộ tẩy hết.
Hơn nữa, ánh mắt của cha nuôi lại vô cùng đáng sợ, như nhìn được hết những ý nghĩ của cô, khiến toàn thân run lên một chập.Phí Dạ rõ ràng là vô cùng sửng sốt.Tiểu thư Mạch Khê sao có thể ở chỗ này?“Tiểu Sweetheart, lại đây nào.” Henry tiến lên, một tay ôm lấy Mạch Khê, hoàn toàn không để ý đến sự giãy giụa của cô mà cứ thế siết chặt vòng tay.
Hắn vừa nãy còn bày đặt bộ dạng phong độ nhẹ nhàng, nay lộ rõ bản chất chiếm hữu.“Cục cưng, đêm nay cô là của tôi.
Cô cùng với người chị em này mà hầu hạ tôi cho tốt.
Nếu tôi hài lòng, nhất định tương lai cô sẽ không phải lo nghĩ.”Đến bây giờ, Mạch Khê mới hiểu được rốt cuộc là bọn họ muốn làm cái gì.
Theo bản năng cô nhìn về phía cha nuôi, nhưng cũng chỉ thấy mỗi gương mặt lạnh băng không chút biểu cảm của Lôi Dận.
Dáng vẻ của hắn quá đỗi bình thản, điềm nhiên khiến kẻ khác bị dọa