Giờ phút này, phản ứng của quỷ trong tường và người ngoài tường phải nói là vô cùng đặc sắc.
Cách màn bụi bay tán loạn, nam sinh lên tiếng đầu tiên lập tức rút vũ khí ra theo bản năng, một đám nữ sinh trong phòng cũng vội lùi lại làm tư thế phòng thủ, bầu không khí sặc mùi thuốc súng.
Quách Quả ngơ ngác hô lên: "Đợi chút? Bọn mình không phải boss mà? Mấy cậu cũng là thí sinh sao?"
Nam sinh lên tiếng đầu tiên nhanh nhẹn nói: "Mọi người cẩn thận, trí lực đám boss này không tồi, cố ý lừa gạt chúng ta thả lỏng cảnh giác, nhất định không được liều lĩnh...!Ấy ấy ấy? Anh Thời sao lại vào phòng?!"
Một nam sinh cao gầy nghiêng người lách qua cậu ta vào phòng tuyển sinh, tỉnh táo nói: "Bọn họ không phải quỷ quái...!Ít nhất là những người đứng ở đây không phải."
"Cậu cũng bị quỷ nhập rồi hả? Xong rồi, chúng ta chờ chết thôi."
Nam sinh tuyệt vọng thả cái xẻng sắt trong tay xuống rồi mới phát hiện bầy "Boss" trong phòng không có ý định tấn công.
Sau khi bụi đất tản đi, cậu ta mới nhìn rõ những gương mặt nữ sinh trẻ tuổi trong phòng.
Nam sinh: "???"
Cậu ta còn đang đờ người ra thì một cánh tay đen kịt mọc lên từ mặt đất vút tới muốn chộp lấy chân cậu ta! Nam sinh chưa kịp phản ứng thì một cây búa sắt lao đến với tốc độ còn nhanh hơn đồng đội cậu ta đã nện nát bét cánh tay đó.
Đường Tâm Quyết cầm búa, gật đầu với cậu ta: "Thí sinh bên phòng ngủ nam?"
Nam sinh đầu đinh ngơ ngác: "Cô...!Cô không phải quỷ quái thật sao?"
Trịnh Uyển Tình tung nắm đấm lướt qua bên mặt nam sinh đang trợn to mắt, nắm đấm to bự đập thẳng vào một cánh tay quỷ đang lặng lẽ trồi lên: "Nói nhảm, đương nhiên không phải rồi! Bọn này là thí sinh bên phòng ngủ nữ, tới đánh quái cùng mấy cậu đây!"
Trịnh Vãn Tình chỉ vào giáo viên hướng dẫn đang nỗ lực núp trong góc tường: "Đó, thấy không, boss phòng giáo vụ thật ở bên kia kìa."
Cô ấy và Đường Tâm Quyết chạy tới đây không phải để giải thích với phòng ngủ nam, hai người không quan tâm đến nam sinh đầu đinh đang "???", cúi xuống kéo số 7 lên, đập nát toàn bộ những cánh tay đang níu kéo cô ấy, giúp hai chân cô ấy lấy lại tự do.
Nam sinh bước vào phòng đầu tiên cũng giúp một tay, chờ số 7 đứng dậy được, anh ta liền quay lại, đi thẳng về phía giáo viên hướng dẫn.
Giáo viên hướng dẫn dường như có biết cậu ta, mặt mụ ta lập tức trắng bệch: "Học sinh không chấp hành quy tắc trường học...!Mày không tuân thủ quy tắc! Mày sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc! Mày sẽ phải hối hận cả đời! Mày mày mày..."
Quả nhiên anh ta dừng lại.
Giáo viên hướng dẫn cũng không ngờ những lời uy hiếp của mình lại có tác dụng, mụ ta chưa kịp mừng rỡ thì đã cảm thấy đỉnh đầu mình man mát.
"Hi hi hi..."
"Ha ha ha..."
Tiếng cười chứa đầy ác ý của các nữ sinh vọng tới, dường như tiếng cười ở ngay sát bên tai mụ ta...!Giáo viên hướng dẫn ngẩng đầu lên, đối diện với một gương mặt sưng phù màu xanh tím.
Chủ nhân của gương mặt treo ngược người rũ xuống từ trên trần nhà, cách đỉnh đầu mụ ta chưa tới 10 cm, nhếch môi cười: "Lâu lắm không gặp, cô Trương.
Bà còn nhớ rõ tôi là ai không?"
Tiếng hét hoảng sợ của giáo viên hướng dẫn đã nổ ra phát súng đầu tiên của cuộc chiến.
Trần nhà vỡ vụn, bốn phía vách tường và mặt đất hóa thành bùn lầy, cảnh tượng địa ngục tái hiện ở nhân gian.
Vô số nữ sinh với dáng vẻ thê thảm trước lúc chết bò vào trong phòng, vươn tay vồ lấy giáo viên hướng dẫn, dùng chính đôi tay của mình giúp mụ ta trải nghiệm những thứ mà họ đã từng phải trải qua, những thứ đã khắc sâu vào linh hồn của họ.
Tiếng gió rít và tiếng gào thét khiến mọi người gần như không thể đứng vững.
Đường Tâm Quyết nắm chặt tay bạn cùng phòng, việc quan trọng nhất bây giờ là phải thoát khỏi sự tấn công của đám cánh tay đen ngòm, tuyệt đối không được để chúng kéo xuống đất.
Những người khác cũng vội vã tìm nơi đặt chân, may mà kinh nghiệm chiến đấu với chất lỏng màu đen của bọn cô khá phong phú nên cũng dễ dàng thoát thân, di chuyển giữa đám cánh tay nhưng không bị luống cuống.
Có điều tình huống các nam sinh mới vừa tới đây thì không được lạc quan như bọn cô.
"Anh Thời chờ chút đã...!Má nó! Cái gì thế này? Sao nhiều quá vậy?"
"Rõ ràng đây chính là máu đen của boss biến thành." Đồng đội giải thích cho nam sinh đầu đinh hai câu, vừa nói xong đã thấy cậu ta nhìn trần nhà há hốc miệng: "Vãi, đây đều là quỷ đúng không? Sao còn nhiều hơn đám hội học sinh biến thái nữa vậy??"
"Hội học sinh?"
Vốn đang tập trung xử lý giáo viên hướng dẫn, vừa nghe thấy cụm từ này đã có nữ quỷ bị kích thích quay lại, cần cổ "Rắc rắc rắc" xoay tròn 180 độ, hai hàng lệ máu tuôn ra từ hốc mắt đen ngòm: "Cậu nói cái gì?"
Nam sinh đầu đinh: "...!Xin lỗi cô, tôi chưa nói gì hết."
"Hội học sinh chọc mù mắt tôi, để tôi chết đói ngay trước một tủ đồ ăn đầy ắp...!Tôi phải tìm ra chúng nó, chúng nó đang ở đâu?"
Nữ quỷ không có con mắt vừa chảy lệ máu vừa từ từ tới gần, nam sinh đầu đinh không dám tấn công tùy tiện, chỉ có thể hướng về phía những thí sinh bên phòng ngủ nữ cầu cứu: "Ai giúp tôi với, tình huống này rốt cuộc là thế nào vậy!"
Trên đầu một đám quỷ, dưới đất một đám quỷ, chính giữa cũng là quỷ, còn tự dưng xuất hiện thêm một nhóm tự xưng là thí sinh nữ...!Cậu ta sắp phát điên mất thôi!
Một giọng nữ thản nhiên vang lên: "Nói thật là được."
Đầu đinh sững sờ nhìn Đường Tâm Quyết: "Nói thật?"
"Đúng." Đường Tâm Quyết vung vẩy cây búa với cái cán còn thô hơn cả bắp chân mình lên đập nát một cánh tay, chất lỏng màu đen bắn trúng vào người một nữ quỷ vô tình bay ngang.
Nam sinh đầu đinh giật bắn người, nhưng rồi lại phát hiện nữ quỷ không hề tỏ ra hung dữ, chỉ là khó chịu lau lau đi rồi bò về phía giáo viên hướng dẫn tiếp.
Đầu đinh không biết liệu có phải mình bị cái phó bản lừa đảo này giam giữ lâu quá nên váng đầu không mà lại cảm thấy hình như đám nữ quỷ này không có ác ý với thí sinh.
Sao có thể chứ?
Kết cục chiến đấu vô cùng thê thảm giữa phòng ngủ nam và đám quỷ nam sinh tái hiện trong đầu, đầu đinh giật mình, chậm rãi giơ cái xẻng lên, sẵn sàng liều chết với quỷ nữ sinh này một lần.
"Hàn Ảnh."
Đúng lúc này, người mà cậu ta gọi là "Anh Thời" cuối cùng cũng quay đầu lại, nhắc nhở nam sinh đầu đinh: "Đừng tấn công, hãy giao tiếp với nó."
"Hả?"
"Những nữ quỷ này không có ác ý với chúng ta, hay nói đúng hơn là ác ý của chúng không tập trung trên người chúng ta." Nam sinh đảo mắt, chuyển động vật thể hình chữ nhật bằng kim loại trong tay: "Đối tượng khác nhau thì bài kiểm tra cũng khác nhau."
Đối với bọn họ, đây có thể là quỷ quái vô cùng hung ác, nhưng đối với những thí sinh nữ kia thì chưa chắc.
Bọn họ lao vào chiến trường do những người khác tạo ra thì cũng phải tuân thủ quy tắc của người ta.
Hàn Ảnh nửa tin nửa ngờ gãi gãi đầu, thử nói chuyện với nữ quỷ mù: "Cái hội học sinh mà tôi nói tới chính là những kẻ được cử đi để giết chết bọn tôi nhưng bị bọn tôi giết ngược lại trong phòng xử phạt, mà có lẽ chưa chết hết đâu.
Nếu cô muốn báo thù thì sang phòng bên cạnh thử xem?"
Nữ quỷ lại "Rắc rắc rắc" quay đầu, một trận gió lướt qua bay vào phòng bên cạnh, không ít nữ quỷ khác bay theo.
Chỉ chốc lát sau đã lôi ra mấy cái bóng tàn tạ kêu la thảm thiết, đúng là quỷ hồn của đám hội học sinh còn chưa hóa thành tro bụi.
"Hi hi hi, không ai có thể chạy thoát, tất cả mọi người đều phải tới đây."
Quỷ quái tràn vào phòng càng ngày càng nhiều, tiếng hét của giáo viên hướng dẫn càng ngày càng thảm thiết, những cánh tay đen ngòm vùng vẫy giãy chết cũng càng ngày càng thêm mãnh liệt.
Đường Tâm Quyết vừa giúp đỡ Quách Quả thoát khỏi một cánh tay thì nghe thấy tiếng nói xen lẫn tiếng hét của giáo viên hướng dẫn: "Đừng giết tôi! Cứu tôi với! Tôi sẽ báo đáp các cô, tôi sẽ trả thù lao, thù lao chắc chắn khiến các cô hài lòng..."
Thấy Đường Tâm Quyết quay đầu lại, ba người Trương Du cũng nhìn theo: "Sao thế?"
Đường Tâm Quyết: "Các cậu nghe được không?"
Bạn cùng phòng khó hiểu: "Nghe gì cơ, tớ không nghe thấy gì cả."
Đường Tâm Quyết lại hỏi mấy người Tưởng Lam, mọi người cũng lắc đầu, bọn họ chỉ nghe thấy mỗi tiếng hét chứ không nghe được tiếng xin tha.
Mà bên tai Đường Tâm Quyết vẫn còn nghe tiếng giáo viên hướng dẫn tha thiết dụ dỗ, không ngừng nhấn mạnh thù lao mà mình đưa ra quý giá đến mức nào, quý đến nỗi bọn quỷ học sinh có tích lũy cả trăm năm cũng không bằng.
"Thật sao?"
"Anh Thời" đứng trước mặt mụ ta nhìn chằm chằm từ nãy tới giờ bỗng lên tiếng, tiếng nói xen lẫn tiếng cười nhẹ ngắn ngủi.
Đường Tâm Quyết bỗng nhận ra, người này cũng có thể nghe thấy tiếng giáo viên hướng dẫn.
Hơn nữa hình như trong tất cả mọi người ở đây chỉ có hai người là nghe thấy.
Giáo viên hướng dẫn chưa từ bỏ ý định: "Các cô cậu không muốn ư? Bạn của các cô cậu chắc sắp không trụ nổi nữa rồi, tôi có thể cảm nhận được mạng sống của bọn chúng đang trôi đi, các cô cậu không cứu kịp đâu, nếu tôi chết thì bọn chúng cũng chết!"
Nam sinh lại lắc đầu: "Muốn lấy thù lao của bà chưa hẳn đã cần phải giao dịch.
Bọn tôi tới đây cũng không phải để giao dịch với bà."
Sắc mặt giáo viên hướng dẫn lập tức thay đổi, mụ ta bèn rít lên.
Trong tiếng rít ấy, những bàn tay đen thui bị thí sinh đập bẹp dung hợp lại với nhau, biến thành một tấm da người dẹp lép bám dính trên tường.
Tấm xa người sột soạt ngọ nguậy muốn bao trùm cả căn phòng, nuốt tất cả mọi thứ vào bụng, hòng kéo tất cả chết chung.
"Con boss này khó chơi hơn tớ nghĩ."
Kha Kha đến bên cạnh Đường Tâm Quyết dưới sự giúp đỡ của Tưởng Lam, thở hổn hển nói: "Hợp tác chứ?"
Đường Tâm Quyết ngầm hiểu.
Cục diện tạm giao cho mấy người Trịnh Vãn Tình Trương Du khống chế, Đường Tâm Quyết tập trung tinh thần lực, dẫn dắt tinh thần lực tập trung lên người Kha Kha.
Bản thân Kha Kha đã có thể chất rất mạnh rồi, nhưng vì dị năng của cô ấy quá nghịch thiên lại không có hạn chế, nên mỗi lần sử dụng đều sẽ gây tổn thương tinh thần lực, rơi vào trạng thái yếu ớt lâu dài.
Vậy nên bình thường một phó bản cô ấy chỉ có thể dùng dị năng một lần.
Muốn sử dụng lần thứ hai mà không tổn thương đến sinh mạng thì phải dùng cách nào đó bổ sung lại toàn bộ tinh thần lực đã mất đi.
Mà Đường Tâm Quyết nắm giữ dị năng tinh thần lực lại có thể dễ dàng làm được điều ấy.
Tấm da người màu đen vẫn đang lan rộng.
Đám thí sinh nam sau khi hiểu rõ tình huống cũng nhanh chóng gia nhập chiến trường, bọn họ chỉ biết rõ một chuyện: Trong phòng này có hình người thì là quân đội bạn, không có hình người là đồng minh quân đội bạn, chỉ có con boss lớn nhất giáo viên hướng dẫn này, nó chết rồi mới coi như xong hết mọi chuyện.
Mà sau khi đã giải quyết xong...
Kha Kha mở bừng mắt, đôi mắt vằn tơ máu đỏ tươi vì sử dụng tinh thần lực quá độ, nhưng đây không phải vấn đề mà cô ấy quan tâm.
Cô ấy nhỏ giọng lẩm nhẩm: "Mắt thấy là giả miệng nói là thật.
Từ giờ trở đi, sát thương quỷ học sinh gây ra cho bà sẽ tăng mạnh, vùng vẫy giãy chết là vô nghĩa."
"Đưa bà đến với cái chết."
Là thân phận người hay thân phận quỷ, là hiện thực hay trò chơi, đều sẽ đón nhận cái chết và sự hủy diệt thực sự.
Giáo viên hướng dẫn vốn đã chắc chắn phải chết, điều các cô làm chỉ là đẩy nhanh quá trình này thôi.
Hai mắt giáo viên hướng dẫn lồi lên.
Hiện giờ mụ ta đã không ra hình người nữa, toàn thân chỉ còn một lớp da trong suốt bị quỷ học sinh tấn công trở nên rách rưới tơi tả.
Mụ ta há miệng định thốt ra những lời nguyền rủa độc