"Tâm Quyết..."
Trịnh Vãn Tình trợn tròn mắt, vừa mới duỗi tay phải định kéo Đường Tâm Quyết thì bị Trương Du nhanh chóng ngăn lại, lực tay mạnh đến nỗi khiến tay cô ấy đau nhói.
"Không phải!"
Giọng Trương Du không lớn, nhưng lại cực kì rõ ràng trong căn phòng chật chội tối tăm này.
"Đó không phải là Đường Tâm Quyết."
Cô ấy nhìn chằm chằm thiếu nữ trước mặt.
Cơ thể Đường Tâm Quyết không có chút hư hao nào, thứ duy nhất thay đổi dường như chỉ có đôi đồng tử đột nhiên biến thành màu vàng.
Mà không chỉ có vậy...!Còn có khí thế.
Lạnh lùng, xa lạ, giống như bị rút đi toàn bộ sức sống, đây là thứ cảm giác tuyệt đối không thể xuất hiện trên người Đường Tâm Quyết.
Quách Quả khó khăn nuốt một ngụm nước miếng: "Không...!Không phải Tâm Quyết..."
Vậy thì là ai?
Trương Du không trả lời.
Bàn tay để trong túi đồ cuộn lại, nắm chặt một tấm thẻ màu vàng kim.
[Thẻ hồi sinh thi đấu: Phòng ngủ có thẻ có thêm một cơ hội sống lại trong thời gian tham gia thi đấu, người giữ thẻ cần phải kích hoạt trước khi tử vong.]
Đây là món đạo cụ các cô có được từ phó bản trước, vốn nằm trong tay Đường Tâm Quyết.
Sau khi bị con mắt đỏ máu đột ngột xuất hiện nhắm tới, Trương Du đã chuẩn bị sẵn sàng tinh thần chết đi sống lại.
Nhưng ngay giây phút khói đen mạnh mẽ tràn vào phòng ngủ, Đường Tâm Quyết lại lặng lẽ chạm vào cô ấy mà không để ai phát hiện, tấm thẻ lập tức bị Đường Tâm Quyết nhét vào tay cô ấy.
Cô ấy còn chưa kịp phản ứng thì khói đen đã vồ tới, nhưng chúng lại không hề tràn tiếp ra phía sau như dự đoán mà cuộn tròn vây quanh bốn phía Đường Tâm Quyết đầy kiêng dè.
Mãi đến lúc này Trương Du mới đỡ hồi hộp, tập trung tinh thần phán đoán đại khái tình huống hiện tại.
Đường Tâm Quyết chuyển tấm thẻ cho cô ấy trong thời điểm nghìn cân treo sợi tóc chỉ có thể do hai khả năng: Một là cô không cần dùng tới tấm thẻ này, hai là cô không thể bảo đảm bản thân mình có thể sử dụng tấm thẻ này.
Muốn sử dụng thẻ hồi sinh thì người giữ thẻ phải có ý thức tỉnh táo và kích hoạt thẻ trước khi tử vong.
Trương Du không biết rốt cuộc Đường Tâm Quyết đã xảy ra chuyện gì, nhưng xâu chuỗi một loạt hành động của cô thì có thể hiểu ngay điều mà cô muốn ám chỉ: Có lẽ cô có phương pháp khác giải quyết thế cục phải chết này, không nhất định cần dùng đến thẻ hồi sinh, nhưng sẽ có nguy hiểm cực lớn.
Mà một khi phương pháp thất bại, cô cần một người khác kích hoạt tấm thẻ này.
Trương Du thở dốc dồn dập, ánh mắt tập trung trên người Đường Tâm Quyết.
Vậy bây giờ...!Cô đã thành công, hay thất bại?
- ----------
Con mắt đỏ máu dừng lại giữa không trung.
Dù chỉ trong giây lát nhưng sự trừng phạt của quy tắc cũng đã trở nên cực kì kinh khủng.
Một con mắt cực lớn có chiều cao gần bằng người bình thường bị ăn mòn chỉ còn lại nửa non, khói đen vừa thoáng chạm tới tường kí túc xá liền biến mất gần như hoàn toàn.
Đây cũng chính là lí do mọi người dần dần nhìn rõ hơn: Cơ chế bảo vệ của phòng ngủ đang phát huy tác dụng!
Con mắt cũng biết nó không thể ở lại lâu, con ngươi phát ra tiếng "Xì xì" đáng sợ, nhìn chằm chằm Đường Tâm Quyết như muốn lồi cả ra.
Nhưng nó lại không tài nào tấn công tiếp, ở đây không một sinh vật nào biết rõ ý nghĩa của đôi đồng tử màu vàng trong mắt cô gái này hơn nó.
Đó là sự tồn tại của cấp bậc cao hơn, của quyền chỉ huy và đàn áp tuyệt đối, là mục đích chuyến đi này của nó, là nguyên nhân của những thứ đang xảy ra, là...
Chẳng lẽ vị đó tự thân đến đây sao?
Bản năng khiến nó muốn trốn đi, nhưng một thứ khác mà nó cực ít tiếp xúc, thứ mà con người gọi là tư duy, lại khiến nó không tài nào vứt bỏ được cảm giác kì lạ quanh quẩn đâu đây.
Nếu vị đó quyết định tự mình ra tay thì sao còn bảo nó tới đây nữa?
Nếu giờ phút này thân xác của học sinh trước mặt đã bị "Vị đó" chiếm giữ thì sao còn không ra lệnh cho nó?
Mãi đến khi đôi đồng tử vàng đục lạnh lùng nhìn đến, nó mới xác nhận chắc chắn rằng trên người nữ sinh này đã không còn một chút hơi thở người sống nào, chỉ còn lại sức mạnh thuộc về "Bọn nó", đây là sự thật không còn nghi ngờ gì nữa.
Tuy vẫn có chút khác thường, nhưng nó vẫn ngoan ngoãn cúi đầu lùi lại.
Trong mắt những người bên ngoài thì cảnh này trở thành con mắt hơi dừng lại vài giây rồi úp xuống đất, đám mô và bộ phận máu thịt be bét còn lại dùng tư thế úp mặt quái dị đó chậm rãi lết ra ngoài.
Đây là...!Dừng tấn công sao?
Trương Du cắn chặt răng, gương mặt không tỏ vẻ gì từ từ dịch ra đằng sau Đường Tâm Quyết, ngay sau khi con mắt gần như sắp lùi ra khỏi phòng ngủ, Trương Du nương nhờ ánh sáng mờ mờ trong phòng để lật mặt sau của thẻ hồi sinh.
Sau đó cô ấy nghe thấy lời nhắn mà Đường Tâm Quyết dùng tinh thần lực để lại.
Đường Tâm Quyết nói: Đánh thức tớ.
...
Bên ngoài phòng ngủ, bầu không khí im lặng dài mấy chục giây bao phủ hai tòa kí túc xá, không có ai dám phát ra tiếng động.
Sau khi con mắt màu đỏ tự thân tiến vào, phòng 606 không phát ra tiếng kêu khiến người ta sởn tóc gáy giống căn phòng bị lựa chọn trước đó.
Nhưng không một ai là không nghĩ rằng bên trong đang trải qua địa ngục kiểu khác.
Bị loại quỷ cấp bậc boss như con mắt đó lựa chọn cũng chẳng khác gì bị thần chết gõ chuông báo tang, gần giống bị trò chơi thẳng tay xóa sổ.
Nếu đổi thành bất cứ phòng nào trong số họ, họ đểu sẽ cảm thấy mình không thể nào còn may mắn