Sau khi cô đưa ra câu hỏi, phòng ngủ bỗng chìm trong im lặng.
Quỷ nhập xác lộ vẻ giãy dụa, mặt mũi vặn vẹo, trông có vẻ còn đau đớn hơn cả việc bị buff "ánh sáng chính nghĩa" thiêu cháy.
Mấy người vây xem:...!Trả lời câu hỏi mà đau khổ thế à?
Chẳng lẽ là do quy tắc của bài kiểm tra ràng buộc, không được phép nói ra?
Mãi một lúc lâu sau, "Trương Du" mới thôi giãy dụa, sải lải như cá chết: "Tao...!Không trả lời được."
Thấy cây thông bồn cầu sắp nện xuống đầu, nó vội vàng bổ sung: "Không phải tao không muốn trả lời, tại mày hỏi khó quá mà!"
Thông qua lời giải thích vội vàng của nó, mọi người mới hiểu đại khái.
Loại quỷ lang thang như bọn nó, phần nhiều đều bị chi phối bởi bản năng và một phần ý thức mong manh, ngay cả "suy nghĩ" còn không làm được nên khỏi phải bàn đến những thứ phức tạp như trả lời câu hỏi có hệ thống.
Như con đang nhập xác Trương Du đây, có thể suy nghĩ nói chuyện đã là hiếm lắm rồi, có khả năng trở nên mạnh hơn.
Cũng vì thế nên nó rất tiếc mạng, chịu trao đổi với Đường Tâm Quyết.
Đường Tâm Quyết gật đầu: "Thế thì tao cho mày một phút, nói hết tất cả những thứ mày nghĩ đến ra."
"Tiện thể thì nếu chỉ số thông minh mày có hạn, mày nên tự giác một chút, đừng có thử nói dối tao."
Quỷ nhập xác:...!Đời nó chưa bao giờ uất ức đến mức này!
Nhưng nó không dám trả lời chậm, chỉ đành vắt óc nghĩ: "Ngửi thấy mùi con người bọn tao sẽ tự đến.
Trước đây luôn bị cửa phòng cản lại, nhưng vào "mùa xuân" thì khác, bọn tao có thể vào phòng ngủ được.
Phòng ngủ càng nhiều người thì đồng loại của tao cũng càng nhiều...!À đúng rồi!"
Nó chợt nhớ ra gì đó, mặt lộ vẻ sợ hãi: "Lúc tiếng chuông vang lên, chúng tao nhất định phải chạy khỏi đây, chạy càng xa càng tốt, nếu không khi chúng tỉnh dậy..."
"Trương Du" đột nhiên im bặt.
[Xét thấy sinh vật trong phó bản đang tiết lộ nội dung bài kiểm tra, tiến hành xử lý loại bỏ!]
Tiếng nhắc nhở vừa kết thúc, cơ thể Trương Du lập tức run bần bật, cảm giác lạnh lẽo đột nhiên biến mất, đôi đồng tử nở to mất tiêu cự rồi co lại, hơi có tinh thần trở lại.
Cùng lúc đó, ánh sáng trong phòng đột nhiên thay đổi.
Lớp sương trắng mịt mùng ngoài cửa sổ ban công biến thành cành nhánh dây leo, cành lá xanh mượt rậm rạp chen chúc chật ních cả cánh cửa sổ, khiến ánh sáng trong phòng cũng bị nhuộm màu xanh xám, nhìn qua tưởng như cả phòng ngủ đều đã bị cây cối tươi tốt bao vây.
Khi con quỷ cuối cùng trong phòng bị tiêu diệt, ảo ảnh che mắt tiêu tan, lộ ra cảnh tượng thật của mùa xuân.
"Tớ cảm thấy con quỷ kia biến mất tiêu rồi, cứ như nó đã bốc hơi vậy."
Trương Du sợ hãi nói.
Từ khi con quỷ nhập xác bị Đường Tâm Quyết vạch trần, ý thức của cô ấy cũng hơi hơi tỉnh lại, tuy không thể điều khiển cơ thể nhưng vẫn nghe hiểu toàn bộ cuộc nói chuyện giữa nó và Đường Tâm Quyết.
Bốn người nhìn nhau, trong chốc lát không ai biết nói gì.
"Nếu tớ không nghe nhầm thì...!Nó mới nói là loại bỏ à?" Quách Quả thì thầm nhỏ như muỗi, gương mặt tràn ngập nỗi hoảng sợ.
"Đúng vậy." Đường Tâm Quyết vừa cởi trói cho Trương Du vừa tranh thủ trả lời: "Con quỷ kia không cẩn thận nói ra nội dung bài kiểm tra nên bị quy tắc tiêu diệt."
Cô cũng không nghĩ thêm nữa.
Truyện mới cập nhật
Trò chơi này ràng buộc cả hai bên, NPC Tiểu Hồng của phó bản đầu tiên không thể hiện được lòng cảm kích nên cũng bị quy tắc trừng phạt chỉ để lại mỗi cái đầu.
Nhưng trừ cô ra, đây là lần đầu tiên ba người còn lại thấy sự trừng phạt của quy tắc nên mới không kịp hoàn hồn như thế.
"Nhưng nếu đã thế thì," Đường Tâm Quyết đánh thức sự chú ý của bạn cùng phòng: "Ngoại trừ tình hình hiện tại, chúng ta còn phải biết được nó đã tiết lộ nội dung gì."
Hai mắt cô sáng ngời: "Mà nội dung này có lẽ liên quan đến mùa tiếp theo mà chúng ta phải đối mặt."
Từ mặt nào đó mà nói, bọn cô nhặt được món hời rồi.
- -------------
Theo lời của quỷ nhập xác, chỉ cần mùa xuân còn thì lúc nào cũng có thể có quỷ mới vào phòng ngủ.
Để tránh việc có người bị quỷ nhập, bốn người ngồi dính chặt lấy nhau, chỉ cần nhiệt độ cơ thể của người bên cạnh giảm xuống là sẽ bị nhận ra ngay.
Bốn người ngồi thành một vòng tròn, Trương Du cầm cái máy đo ác ý ra, Quách Quả cũng đặt cái nhiệt kế có công năng cảnh báo xuống, hai cái đạo cụ để cạnh nhau, đo độ nguy hiểm bốn phía xung quanh.
Sau khi bố trí xong, mọi người mới bắt đầu ăn sáng.
Những người từng bị quỷ bám sau lưng, ngoại trừ cơ thể lạnh buốt uể oải, mức độ khỏe mạnh giảm ra, ngay cả khẩu vị cũng giảm bớt.
Mấy người Trương Du ăn được có vài miếng đã thôi, ngồi chờ Đường Tâm Quyết ăn xong còn phân tích tình hình.
Đường Tâm Quyết bị ba gương mặt trắng bệch nhìn chằm chằm mình ăn bánh quy: "..."
Ăn uống xong xuôi, cô mở điện thoại ra, một giọng nói khàn khàn vang lên: "Lúc tiếng chuông vang lên, chúng tao nhất định phải chạy khỏi đây..."
Bạn cùng phòng: "??? Cậu ghi âm từ bao giờ vậy?"
Lúc ấy lực chú ý của bọn cô chỉ tập trung vào mỗi con quỷ, quên hẳn cách này!
"...!Chạy càng xa càng tốt, nếu không khi chúng tỉnh dậy..."
Đến đoạn này thì "Trương Du" ngừng lại, kết thúc phần ghi âm.
"Nếu tớ không đoán sai, đoạn này chính là đoạn mà hệ thống cho rằng nó đang tiết lộ nội dung bài kiểm tra." Đường Tâm Quyết nói.
Có điều vấn đề là cái gì tỉnh dậy? Tiếng chuông vang lên có nghĩa là gì?
Quách Quả buồn bã sờ đầu, cảm giác từ khi trò chơi này bắt đầu đến giờ, đầu cô ấy càng ngày càng trọc lóc, tế bào não chết như ngả rạ.
Trương Du suy nghĩ một chút: "Tớ đoán chắc nó đang nói về loại quái vật mạnh hơn.
Khi tiếng chuông vang lên, quái vật tỉnh lại, đồng thời bọn chúng sẽ cắn nuốt đám quỷ lang thang này, nên bọn nó mới phải chạy trốn."
Quách Quả nghe ra manh mối: "Lỡ đâu người tỉnh lại là một đạo sĩ bắt quỷ thì sao! Tiếng chuông vang lên, đạo sĩ phất cờ đuổi quỷ giáng xuống phòng ngủ, quét sạch quỷ quái vực dậy chính nghĩa..."
Trịnh Vãn Tình đờ đẫn, dường như đã từ bỏ việc tốn năng lượng như động não: "Vậy cũng có thể là siêu nhân điện quang."
Quách Quả: "Chúng ta đang thảo luận nội dung cuộc thi đó, cậu có thể nghiêm túc chút được không? Siêu nhân điện quang?"
Trịnh Vãn Tình: "Thế cậu thì nghiêm túc chắc? Lâm Chánh Anh*?"
*Lâm Chánh Anh là diễn viên nổi tiếng chuyên đóng vai pháp sư trong thể loại phim cương thi Hồng Kông những năm 198x.
"Được rồi được rồi, đừng cãi nhau nữa." Trương Du vội vàng nhét vào miệng mỗi người một cái bánh quy.
Đường Tâm Quyết trầm ngâm: "Tớ cảm thấy khả năng Trương Du vừa nói có xác suất khá cao."
"Vạn vật sống lại, đám quỷ lang thang yếu đuối thức tỉnh trước, rồi đến đám quỷ mạnh hơn, độ khó tăng dần lên.
Theo trình tự từ đầu đến giờ của bài kiểm tra này thì nghe khá hợp lý đấy."
"Quỷ yếu ăn thịt người, có lẽ quỷ mạnh cũng có thể ăn quỷ yếu, vì vậy chúng nó chỉ có thể tranh thủ hoạt động trước khi quỷ mạnh tỉnh lại."
Quách Quả vỗ tay: "Vậy có nghĩa "tiếng chuông" chính là dấu hiệu cảnh báo khi boss tỉnh lại! Hiểu rồi!"
Nhưng Đường Tâm Quyết lại nhíu mày: "Nhưng nếu chỉ có mỗi thế thì sao lại bị hệ thống xác định là tiết lộ nội dung bài kiểm tra?"
Kể cả khi bọn cô không biết tin này, nhưng lúc tiếng chuông vang lên, đám quỷ chạy mất, bọn cô vẫn tự nhận ra tình hình để đề phòng được mà.
Nhưng con quỷ lại dừng ngay trước bờ vực nên bọn cô không thể biết thêm tình huống về "Boss" nữa.
Tóm lại, theo tình hình hiện giờ thì có biết về boss hay không cũng không ảnh hưởng đến phòng