Vừa dứt lời, Đường Tâm Quyết đối diện với người thanh niên.
Sắc mặt cậu ta không thay đổi chút nào, dường như việc bị chỉ ra sơ hở trong lời nói không phải chuyện gì quan trọng, cậu ta lượn quanh xe một vòng, thản nhiên chuyển chủ đề: "Tôi xem giúp cô, chiếc xe này trừ quá cũ ra thì không có vấn đề gì cả, chỉ có điều radio trên xe hỏng rồi, có cần tôi sửa giúp không?"
Đường Tâm Quyết nhìn chằm chằm người thanh niên gầy gò này.
Bỏ qua bộ đồng phục công nhân trạm xăng dầu thì trông cậu ta đúng là cùng tầm tuổi cô thật, nhìn cậu ta khá giống một sinh viên bình thường, không dễ cáu giận như quỷ quái khác.
Hơi lạnh trên người cậu ta rất khó phát hiện, chỉ có khi ở sát gần mới cảm nhận được một chút.
Mà chút kì lạ đó cũng là do cô dùng kĩ năng tinh thần mới nhận ra được.
Một con quỷ có thể che giấu thực lực và hơi thở của mình.
Nếu như cậu ta không tự nói hớ thì Đường Tâm Quyết khó mà phân chia sự khác biệt giữa những NPC trong phó bản này, bởi vì cậu ta chỉ dùng vòi bơm xăng thăm dò cô một lần duy nhất, ngoài ra không làm thêm hành động nguy hiểm gì nữa.
Nhưng mà...!Ánh mắt Đường Tâm Quyết hơi đổi, cây thông bồn cầu lặng lẽ xuất hiện trong lòng bàn tay.
Tuy cô chưa từng trải qua phó bản có độ khó tương ứng đại học hạng nhất, nhưng cô không cho rằng chuyện quỷ quái thuộc đại học hạng nhất xuất hiện trong phó bản độ khó cấp C của đại học hạng ba là bình thường.
Khác thường tất có biến.
Người thanh niên không thấy cô đáp lại cũng chẳng để ý: "Đương nhiên sửa radio không miễn phí, cũng không thể để bà Mayas thanh toán."
Cậu ta uể oải dựa vào kính xe, trông cứ như xe mà phóng đi thì cậu ta sẽ bị hất bay lên trời vậy.
Nhưng trực giác của Đường Tâm Quyết nói với cô, nếu người thanh niên không đứng thẳng lên thì chiếc xe này sẽ không thể nào đi được.
Cô suy nghĩ một chút, hỏi: "Cậu muốn thù lao như thế nào?"
Dường như chính cậu ta cũng không ngờ Đường Tâm Quyết lại dễ thỏa hiệp như vậy, nhướn mày: "Thù lao rất đơn giản, tôi không cần thứ đắt giá nhất trên người cô, cũng không cần thứ rẻ nhất, cô có thể chọn một thứ ở giữa hai khoảng này cho tôi."
"Đương nhiên, thứ mà cô đưa cho tôi sẽ quyết định xem cái radio được sửa đến mức độ nào."
Nghe cậu ta nói, ánh mắt Đường Tâm Quyết chạm vào chiếc radio đầy bụi trong xe: "Đây có tính là gian lận không?"
"Đương nhiên không tính rồi, NPC có thể cung cấp một chút trợ giúp không ảnh hưởng đến toàn cục cho thí sinh, tuy rằng bình thường chẳng có NPC nào làm như vậy cả."
Đường Tâm Quyết lắc đầu: "Không, tôi không tự hỏi...!Tôi đang hỏi cậu."
"Trong quá trình kiểm tra xông bừa vào trường thi, thay thế NPC trạm xăng dầu vốn có, can thiệp tiến độ của phó bản và tương tác với thí sinh, đây có tính là gian lận không?"
Đồng phục không vừa người, không quen việc bơm xăng, thái độ thản nhiên khi đập phá nơi làm việc, cùng với nhân viên chính thức gặp "Vấn đề".
Thậm chí cô còn cảm thấy mình chân trước lái xe vào trạm xăng dầu, cậu ta chân sau đến đây "Làm bán thời gian", cậu ta không kịp chuẩn bị thiết lập nhân vật nhưng lại tự tin đến độ chẳng thèm để ý khi bị vạch trần nên mới để lộ cả đống sơ hở như thế.
Người thanh niên: "..."
Một lát sau, cậu ta ung dung nói: "Tôi nghe đồn ở đại học hạng ba, lần đầu tiên có một sinh viên lợi dụng hệ thống giám thị báo cáo thành công NPC không tuân thủ quy định."
Đường Tâm Quyết từ chối cho ý kiến.
Nếu thanh niên này đã biết cô chính là sinh viên của đại học hạng ba, lại cố tình đến xem cô nữa, thì việc cậu ta biết rõ về cô cũng không lạ gì.
Nhưng điều này cũng chỉ ra một chuyện: Quỷ quái có trao đổi tin tức với nhau.
Chúng nó không bị vây trong phó bản đơn độc, thậm chí có khi chúng nó còn tự do di chuyển, xâm nhập bài kiểm tra khác.
Ngay sau đó cô nghe thanh niên nói tiếp: "Sinh viên mới đó không chỉ tóm gọn cả bài kiểm tra lẫn chương trình học, mà còn khiến thầy Nhậm chịu tội liên đới, sát hại mười mấy NPC liền, ngay cả sinh vật hắc ám cũng không tha, hoành hành ngang ngược khắp đại học hạng ba, khiến cho rất nhiều người chú ý..."
Đường Tâm Quyết: "..."
???
Quỷ quái mà cũng tam sao thất bản à?
Cô trầm mặc hai giây, mỉm cười nói: "Chắc cậu nhận nhầm người rồi, tôi nghe chẳng hiểu gì cả, báo cáo là cái gì cơ?"
Người thanh niên nhìn cô: "Tôi còn nghe nói sinh viên đó họ Đường."
Đường Tâm Quyết xoay cây thông bồn cầu trong tay, nói xạo không ngượng mồm: "Tôi họ Mã."
"...!Tóm lại," Dường như chỉ việc nói chuyện thôi cũng khiến cậu ta mệt mỏi, gương mặt vốn tái nhợt trở nên âm u, trông có vẻ liễu yếu đào tơ còn hơn cả Đường Tâm Quyết, cậu ta thở dài: "Hiện tại chúng ta đều có nhược điểm của nhau, chẳng bằng mỗi người lùi một bước, tôi sửa radio giúp cô, cô có lòng trả tôi chút đồ vật."
Đường Tâm Quyết cũng không muốn dây dưa với cậu ta: "Được, vậy đổi lại cậu sẽ nhận được tình bạn của tôi."
"..."
Người thanh niên tí nữa thì tắt thở, nghiến răng nghiến lợi: "Tình bạn? Đây là thù