Phòng 919?!
Một câu khiến người trong mộng choàng tỉnh, những người còn lại nhanh chóng nhận ra có điều không thích hợp.
"Đây là ảo giác sao? Hay phòng 919 bị dời đi? Đám người bạn học Khương có gặp nguy hiểm không?"
Quách Quả tổng hợp ra một loạt trường hợp, đặt câu hỏi như súng liên thanh.
Đường Tâm Quyết lắc đầu: "Không phải ảo giác, những gì chúng ta đang nhìn thấy đây đều là sự thật hết.
Tất cả mọi thứ trong hàng lang này, từ vách tường, mặt sàn đến chất lỏng màu đen đều là thật, lần nào cũng vậy.
Chỉ có điều sự thật chưa chắc đã đúng."
Lần nào cũng vậy...!Tưởng Lam lẩm nhẩm vài lần, chợt giật mình như nhận ra điều gì: "Chúng ta không đối mặt với cùng một cái hành lang?"
"Không, có lẽ không chỉ hành lang." Cô ấy lại lập tức phủ nhận điều mình vừa nói, đôi mắt đảo nhanh, cuối cùng đưa ra kết luận: "Là cả tầng lầu!"
Ánh mắt hai người chạm nhau, Đường Tâm Quyết gật đầu nói: "Đúng thế, là cả tầng lầu."
Bọn cô đang ở trong hành lang mà phòng giáo vụ thiết kế riêng cho tòa kí túc xác này.
Hành lang này đằng trước nối với dãy phòng ngủ nữ, đằng sau nối với dãy phòng ngủ nam, bố cục giống y hệt hành lang bọn cô thấy lúc vừa ra khỏi phòng 919.
Nhưng đây không phải là tầng 9.
Đột nhiên nghe thấy tin này khiến mọi người khó mà tiếp nhận nổi, đủ loại cảm giác kì lạ lúc trước cũng ùn ùn kéo về: Mỗi một lần ra khỏi cửa hàng lang lại lành lặn như mới, chất lỏng màu đen tuôn ra từ bức tường vốn phải là tường phòng ngủ nữ, những vấn đề khó hiểu chồng chất như núi...!Nhưng nếu đây vốn không phải tầng 9 thì sao?
Tất cả mọi vấn đề liền có ngay đáp án.
"Nếu không phải tầng 9 thì đây là tầng mấy? Chúng ta bị đổi tầng từ lúc nào?"
Quách Quả ra sức động não muốn bắt kịp mạch suy nghĩ của mọi người: "Chẳng lẽ là lúc vừa mới bước vào phòng ngủ nam sao? Không đúng, lúc đó quỷ nam sinh đang chỉ đường, nếu tầng 9 có vấn đề cậu ta sẽ nhận ra ngay."
"Lúc chúng ta ra khỏi phòng ngủ nam?"
Trương Du suy đoán.
Lần đầu tiên mọi người phát hiện ra hành lang có sự thay đổi chính vào lúc này.
Tưởng Lam tiếp lời: "Nhưng lúc chúng ta trốn vào phòng của thợ sửa đồ xong ra thì dấu vết chúng ta gây ra lại biến mất lần nữa, vậy chứng tỏ tầng lầu này đã thay đổi hai lần?"
Nếu vậy thì bức tường này không hề có cái gọi là tự động hồi phục, sự thật là mỗi lần bọn cô tới đây lại đối mặt với một bức tường khác nhau!
Số 7 cắt ngang suy đoán của mọi người, đưa ra nghi vấn: "Chờ chút đã, tất cả những gì cô suy đoán nãy giờ đều được thành lập dựa trên cơ sở kết luận của Đường Tâm Quyết"
Cô ấy quay lại nhìn Đường Tâm Quyết: "Một khi bọn tôi tin tưởng kết luận của cô thì sẽ ảnh hưởng cực kì quan trọng đến các quyết định và hành động sau này.
Vậy nên làm sao cô biết kết luận của cô là đúng?"
"Muốn chứng minh cũng đơn giản thôi."
Đường Tâm Quyết cười cười, đứng trước bức tường chằng chịt vết nứt.
"Phòng giáo vụ giết chết quỷ nam sinh có thể tự do hành động bởi vì bọn họ quá quen với tầng 9 rồi, sẽ phát hiện ra ngay.
Nhưng chúng ta không quen với kí túc xá này, vì vậy dù có phát hiện ra vấn đề cũng không thể xác định được đây là tầng mấy, càng miễn bàn tới việc tìm ra phương pháp rời khỏi đây."
Nếu phòng giáo vụ có thể thay đổi các tầng một cách tùy ý thì chỉ cần đẩy bọn cô đến một tầng ngẫu nhiên nào đó là vây chết được bọn cô rồi.
"Hiển nhiên điều này không phù hợp với logic và tính cân bằng của bài kiểm tra, phòng giáo vụ không thể mạnh như vậy được, hay nói đúng hơn là năng lực càng mạnh thì ràng buộc cũng càng lớn."
Đường Tâm Quyết nói: "Vậy nên tôi đoán còn phải có một điều kiện nữa, chính là muốn thay đổi các tầng thì phải có một điểm giới hạn nào đó.
Mà chỉ cần sự thay đổi được khởi động thì dù nhân viên nhà trường có muốn cũng không thể làm trái được."
"Nếu muốn thử xem tôi nói đúng hay không, chúng ta hãy phá vỡ giới hạn đó xem có gì thay đổi không là biết ngay."
Vừa dứt câu, Đường Tâm Quyết đã vung búa sắt lên đập thật mạnh từng nhát một lên vết nứt trên tường!
Rầm, rầm, rầm.
Nữ sinh mảnh khảnh nắm cán búa còn thô hơn cánh tay mình, lạnh lùng nện từng phát cực kì chuẩn vào đúng chỗ có vết nứt lớn nhất.
Không có chất lỏng màu đen hỗ trợ nên dường như bức tường yếu hơn nhiều.
Vết nứt càng ngày càng lớn, nhanh chóng vỡ ra thành một lỗ hổng để lộ kết cấu xi măng cùng với những vết lốm đốm của chất lỏng màu đen đã khô bên trong.
Ngay lúc lỗ thủng mở to hơn cái lỗ mọi người để lại lần trước một chút, xuyên qua lỗ thủng tối đen mọi người có thể chắc chắn căn phòng phía bên kia không hề có sự sống, càng khỏi cần đoán đó có phải là phòng ngủ 919 quen thuộc hay không.
Đúng lúc này, mặt tường chợt xảy ra biến đổi.
Lớp sơn trắng xóa trên trần rụng lả tả như động đất, bụi bốc mù mịt, cô lùi lại tránh né trong vô thức, chỉ trong thoáng chốc khung cảnh trước mắt đã trắng xóa.
Đợi đến khi số 10 dùng dị năng nước xua tan lớp bụi mờ, bức tường xuất hiện trước mặt các cô hoàn toàn nguyên vẹn nhẵn nhụi, không hề có bất kì một vết nứt nào.
Lại đổi tầng rồi!
- ------------
"Khụ khụ khụ, chúng ta đã biết tòa nhà này có tổng cộng 9 tàng."
Tưởng Lam phẩy phẩy tay xua chút bụi bặm còn sót lại, giọng nói vỗn đã khàn bị cơn ho làm ngắt quãng nhưng vấn kiên trì bịt mũi phân tích: "Căn cứ theo tình huống mấy lần này thì đại khái lúc đổi sẽ không bị lặp tầng, như vậy chúng ta chỉ cần đổi tối đa tám lần thôi."
Đến lần thứ chín thì dù phòng giáo vụ muốn cản cũng không ngăn được bọn cô về lại tầng 9.
"Tớ hiểu rồi, vậy nên đây là tầng mấy không quan trọng!" Quách Quả sáng mắt, bẻ tay đếm đếm: "Quan trọng là chúng ta chỉ cần phải đổi thêm 1 2 3 4 5...!6 lần nữa thôi!"
Muốn thay đổi tầng lầu thì cần phải phá hỏng bức tường này, mà bức tường bị hỏng đến một mức độ nào đó sẽ bắt đầu tấn công.
Chỉ có sống sót dưới những đợt tấn công liên tục ấy mới có thể trở lại phòng 919, đem chỉ đỏ giúp quỷ hành động tự do giao cho nhóm bạn học Khương.
"Còn tận sáu lần nữa cơ á?" Trương Du hơi đau đầu.
Sáu lần tiếp cận nguy hiểm không đơn giản như kiểu 1 + 1 = 2, mà đấy mới chỉ là cái giá phải trả để quay về tầng 9 thôi, còn chưa thấy bóng dáng phòng giáo vụ đâu nữa.
Mặc dù quyết tâm