Lạm Phát (1)
Editor: Tô
꧁LẠC CẨU TEAM꧂
______________________________
Thời gian không chờ bất cứ ai.
Tô Hàn nhanh chóng hành động, dự định tìm siêu thị gần nhất, sau đó tiêu hết tiền- au 9 giờ, tiền sẽ không có khả năng mua được nhiều như bây giờ!
Không biết hệ thống đã được thiết kế xong hay chưa mà chỉ trong hai phút đi bộ cô đã nhìn thấy một bách hóa 24/7.
Tô Hàn vội vàng bước vào, hy vọng có thể mua được một ít đồ dùng với 1000 Bei.
Bước đến quầy hàng trong siêu thị, cô thấy tình hình hiện tại thì tiền vẫn còn giá trị lắm, 1 chai nước suối 2 Bei, 1 cục xà phòng 5 Bei, 1000 Bei có thể mua được rất nhiều thứ.
Tô Hàn cảm thấy có chút hối hận, biết vậy đổi nhiều tiền hơn rồi, nhưng cô nhanh chóng bình tĩnh lại - Cô không phải là thần tiên, làm sao có thể tính toán chính xác mọi thứ được.
Sau khi đi dạo một vòng, Tô Hàn ngạc nhiên phát hiện không chỉ xà phòng, khăn tắm, kem đánh răng, sữa rửa mặt, sữa tắm, thậm chí cả chất làm mát, máy làm mát, nước hoa, bàn chải đánh răng, v.v..., đều có thể nâng cao độ sạch sẽ.
Mà tất cả đều là đồ dùng một lần, sau khi sử dụng sẽ biến mất.
Đối với thực phẩm, chocolate, các loại kẹo, bánh quy, bánh ngọt, mì ăn liền cũng có thể tăng độ no bụng.
Bởi vì ô của kho tuỳ thân chỉ có thể chứa được 100 cái cùng một mặt hàng, Tô Hàn không chút nghĩ ngợi cầm lấy 90 xà phòng và 90 chai nước khoáng, sau đó đi đến quầy thu ngân tính tiền.
Xếp hàng cũng không có nhiều người nên rất nhanh đến lượt Tô Hàn.
Xà phòng 450 Bei, nước khoáng 180 Bei, tổng cộng 630 Bei.
Chỉ là vẻ mặt nhân viên thu ngân có chút khó hiểu - Tại sao lại trữ nhiều xà phòng và nước khoáng như vậy? Người này điên rồi sao?
Tô Hàn không giải thích, thanh toán xong liền rời đi.
Nhưng khi cô vừa bước đến cửa siêu thị thì thấy gần ba mươi người đã vội vã chạy vào siêu thị.
Trong đầu Tô Hàn đột nhiên nhảy ra một suy nghĩ, "Một đám người chơi đang nhắm đến siêu thị".
Cô vội vàng tránh ra, sau khi những người này rời đi, cô tìm một chỗ khuất để cất xà phòng và nước khoáng vào kho tuỳ thân.
"May quá, may quá" Tô Hàn thì thầm "Nếu lúc nãy chậm một bước thì sau khi vào thương thành các lựa chọn về hàng hóa sẽ ít hơn rất nhiều.
Nếu như lãng phí nhiều thời gian trong thương thành thì sau khi vào trò chơi sẽ phải cạnh tranh với những người khác, hoặc thậm chí lãng phí thời gian khi xếp hàng dài khi thanh toán."
Xui xẻo hơn là một số người chơi có thể không giành được đồ.
Tô Hàn nhớ rõ vừa rồi cô mua 90 xà phòng là gần hết kệ, cũng không biết trong siêu thị còn hàng để bổ sung không.
Bên cạnh có một cô gái trẻ đeo kính, một mạch lấy 100 mì gói không chớp mắt.
Lắc lắc đầu, Tô Hàn vội vàng đi tới điểm dừng tiếp theo - Tiệm thuốc.
Vừa bước vào cửa đã thấy cô gái nhân viên bán hàng sững sờ nhìn mười mấy khách hàng đang gom hàng, Tô Hàn cảm thấy lo lắng, nhanh chóng gia nhập đội quân càn quét.
Thành quả cuối cùng như sau: 5 bông băng y tế, 5 hộp thuốc chống viêm, tổng cộng 170 Bei.
[Thuốc chống viêm: Sau khi sử dụng, thể lực là +20, trạng thái "nhiễm trùng" biến mất.]
Cũng không quá muộn, nếu hàng bị cướp hết thì Tô Hàn thật sự rất khó xử.
Hơn nữa cô còn cần tiền để mua những món khác nên không thể tiêu hết được.
Tiếc nuối nhìn quầy hàng, Tô Hàn bất đắc dĩ rời đi.
Trước khi rời đi còn nghe thấy tiếng lầm bầm của cô gái NPC nhân viên bán hàng "Nếu không phải trả tiền thì tui thật sự cho rằng bọn họ tới đây đi cướp...!"
Tô Hàn liếc nhìn thời gian phát hiện đã 8 giờ 38, nhưng cô không biết cửa hàng mình muốn tìm ở đâu.
Không còn cách nào khác, cô chỉ có thể ngốc nghếch đi tìm từng cửa hàng một.
Vào lúc 8 giờ 57, sau 20 phút tìm kiếm cuối rốt cuộc cô cũng tìm thấy mục tiêu của mình - cửa hàng dụng cụ!
Ná cao su 30 Bei một cái, bi sắt 2 Bei một túi, một túi 100 viên.
Tô Hàn mua hai ná cao su, toàn bộ số tiền dư lại mua bi sắt.
Trong nháy mắt cô đã tiêu hết 200 Bei còn lại.
"Tại sao cô lại cần nhiều bi sắt như vậy?" Ông chủ cửa hàng dụng cụ vô cùng khó hiểu.
Tô Hàn thản nhiên cười nói: "Đi săn."
Ông chủ dụng cụ hết nói.
Ông biết rằng một số khách hàng thích săn chim bằng ná cao su.
Nhưng không ngờ cô gái trẻ trước mặt trông gầy gò, ốm yếu này lại có sở thích như vậy.
"Tôi đi đây." Tô Hàn biết các NPC trong trò chơi thực tế ảo này đều có chỉ số IQ cực cao, cách suy nghĩ và hành vi của họ không khác gì người thật nên thuận miệng chào hỏi một câu.
Cô vừa bước ra khỏi cửa hàng tạp hóa, âm thanh máy móc của hệ thống liền vang lên "Đúng 9 giờ, trò chơi chính thức bắt đầu.
Ngày đầu tiên, mặt bằng giá đã tăng 50%."
Vừa dứt lời, Tô Hàn liền phát hiện trong kho tuỳ thân có thêm thứ gì đó.
Kiểm tra kỹ hơn thì mới biết là một chai sữa và một phần bánh mì đen.
[Sữa bò: 250ml, sau khi sử dụng độ no bụng +15.]
[Bánh mì đen: sau khi sử dụng độ no bụng +15.]
Nhìn thanh thuộc tính độ no bụng vẫn màu xanh đậm, không cần ăn bổ sung năng lượng, cô liền để sữa và bánh mì vào kho tuỳ thân.
Chậm rãi đi vào công viên đối diện siêu thị, sau khi ngồi trên băng ghế, Tô Hàn có thời gian sắp xếp lại suy nghĩ của mình.
Cái gọi là siêu lạm phát thực chất là sức mua của đồng tiền bị giảm mạnh.
Số tiền mà lẽ ra có thể mua được cả một con heo đã dần bị thu hẹp lại rồi chỉ còn nửa con heo.
Sau đó bạn chỉ có thể mua một con gà, rồi chỉ có thể mua một chiếc đùi gà và cuối cùng tất cả đều trở thành giấy vụn.
Do đó tiêu tiền càng sớm thì càng mua được nhiều thứ hơn.
Vất vả tiêu tiền của mình trước khi lạm phát, cô vẫn chưa biết phải làm gì tiếp theo.
Đột nhiên, Tô Hàn giật mình nhớ ra điều gì đó "Lúc ra khỏi siêu thị, người mà mình gặp hẳn là người chơi.
Người lúc này mới nhận được tin tức vội vàng chạy đến siêu thị, hẳn là NPC.
Nhưng tại sao nhìn vào bọn họ thì đều thấy những thông tin giống nhau?"
Ví dụ, vào lúc này có một người đàn ông mặc vest khoảng 30 tuổi bước vội vào siêu thị, cô nhìn người kia và thấy: "Độ no bụng: 85%, Độ sạch sẽ: 70%, Thể lực 90%.
Trạng thái: Tốt."
Có một bé gái năm