Năm nữ tử trong tiệm cắt tóc Nhạc Nhạc lúc trước cũng không tận mắt nhìn thấy cái xác bị băm thây kia. Trước lúc mọi chuyện phát sinh, bọn họ đã bị Vương Như đuổi lên lầu một. Thời điểm Vương Như cùng bạn bè của mình ở tầng trệt hành hạ cô bé kia, bọn họ có nghe được tiếng kêu thảm thiết, nhưng không ai dám đi xuống can ngăn.
Lúc ấy, bọn họ tưởng rằng cô bé kia chỉ giống như bọn họ, bị Vương Như giáo huấn một trận là xong, thậm chí còn thầm hâm mộ.
Trong lòng bọn họ đều có cùng suy nghĩ, tuy rằng cô bé này bị Vương Như khi dễ thành như vậy, nhưng ăn đòn xong vẫn được thả về nhà, so với bọn họ tốt hơn rất nhiều. Ai cũng không ngờ Vương Như lại làm chết người. Sau đó từ trong buồng vệ sinh truyền đến từng tiếng chặt chém nặng nề, bọn họ cũng không liên tưởng đến đám người của Vương Như đang tiến hành chuyện khủng bố như vậy.
Từ ngày đó, Cẩu Lị cứ biểu hiện kỳ quái, giống như cất giấu tâm sự gì, cả ngày đều thất thần, sắc mặt cũng rất khó coi, giống như bị dọa kinh hồn táng đảm. Một kỹ nữ có quan hệ tương đối tốt với Cẩu Lị trong số bọn họ liền hỏi thăm vài câu. Cẩu Lị lỡ miệng, bọn họ mới biết được.
Bởi vì không tận mắt nhìn thấy, chỉ nghe Cẩu Lị sơ lược kể lại, cho nên ấn tượng của bọn họ đối với chuyện này không tính là rất sâu. Hơn nữa, không biết có phải vì sợ bọn họ nói cho khách nghe hay không. Dần dần, các kỹ nữ đều lục tục bị điều chuyển tới cửa tiệm cắt tóc hiện tại.
Ở đây hơn một năm, sự kiện kia đã sớm bị bọn họ cho vào quên lãng, cho đến hiện tại...
Nghe thấy vừa rồi đám người Lưu Mãng nhắc đến việc ma quỷ lộng hành, sắc mặt của năm nữ tử đều có chút khó coi. Bất quá, chuyện này không có quan hệ với bọn họ.
Bọn họ không có gϊếŧ người, cũng không phải đồng lõa, bởi vậy tuy rằng sợ hãi, nhưng không tới mức khủng hoảng. Thậm chí trong lòng còn thầm vui vẻ, nếu vong hồn của cô bé kia gϊếŧ hết đám người của Lưu Mãng cùng Vương Thu Mai, bọn họ có phải sẽ thoát được khỏi nơi này hay không? Khát vọng chạy trốn đã đánh mất không còn một mảnh, hiện tại lại một lần nữa bùng cháy mãnh liệt.
Lưu Mãng tựa hồ nhìn ra tâm tư của các kỹ nữ, sắc mặt âm trầm đứng lên, lạnh lùng nói:
"Đều cút lên lầu đi."
Năm nữ tử không dám cãi lời, vội vàng xoay người lần lượt leo lên cây thang, quay trở lại gác xép.
Các người chơi cũng một lần nữa bị đuổi vào phòng. Lần này, Dư Tô được nhốt cùng với những người khác, vừa vào cửa liền nhìn thấy thi thể của Vi Vi trên mặt đất. Khuôn mặt người chết còn mang theo hoảng sợ.
Không biết trước khi chết, Vi Vi đã nhìn thấy gì, bị dọa đến mức hai mắt sắp lồi ra ngoài. Khuôn miệng mở cực kỳ lớn, có khả năng lúc ấy Vi Vi đã phát ra tiếng thét chói tai, chẳng qua tất cả những người khác đều không nghe được.
Yến Yến còn bị nhốt ở phòng bên cạnh, cho nên trong phòng bên này chỉ dư lại các người chơi.
Tính thêm Dư Tô, tổng cộng có sáu người.
Sau khi bị nhốt vào trong phòng, bọn họ tạm thời đều không lên tiếng, không hẹn mà cùng tự tìm một chỗ ngồi xuống, bắt đầu trầm mặc suy tư.
Dư Tô dựa vào một góc tĩnh tâm. Nàng cần suy xét lại nhiệm vụ một lần từ lúc bắt đầu tới giờ.
Ngày đầu tiên giải đề, đề mục của các người chơi phần lớn đều không khó, giống như Nhụy Nhụy, chỉ là lựa chọn có muốn chạy trốn hay không. Về sau nam để râu cùng Nguyệt Nguyệt có chung một đề mục. Nam để râu tuy rằng bị thương, nhưng không có nguy hiểm đến tính mạng, còn Nguyệt Nguyệt là tự mình nâng độ khó nhiệm vụ lên cấp bậc địa ngục.
Mà đề mục của Dư Tô chính là vào nửa đêm đến buồng vệ sinh chắp vá thi thể. Lúc ấy nhìn như nguy hiểm, nhưng kỳ thật trừ bỏ ghê tởm, cái gì cũng chưa phát sinh. Chẳng qua, "Cẩu Lị" đứng trước cửa phòng nàng lúc ấy rốt cuộc là ai?
Đề mục của Dư Tô ngày hôm sau mới thực sự nguy hiểm. Lúc ấy nàng kỳ thật còn không biết thi thể trong phòng vệ sinh có lai lịch gì, chỉ dựa vào suy đoán của mình chọn B, còn Nhụy Nhụy thì lựa chọn A.
Mặc dù thoạt nhìn cũng không sai, nhưng hôm nay, sau khi biết được lai lịch của thi thể, Dư Tô mới hiểu được nguyên nhân dẫn đến cái chết của Nhụy Nhụy.
Lựa chọn của Nhụy Nhụy thoạt nhìn an toàn nhất, nhưng ngay đêm đó nàng liền chết ở trên giường. Việc này đã gõ vang một hồi chuông cảnh báo, nhắc nhở Dư Tô không thể chỉ xem mặt ngoài của đề mục.
Dư Tô thật sự cảm thấy có chút may mắn. Cũng may sau khi do dự, nàng lựa chọn B, nếu không người chết đêm đó chỉ sợ chính là nàng.
Mặt khác...thủ pháp tử vong của Nhụy Nhụy thoạt nhìn thật sự rất giống hành vi của con người, nhưng hiện tại, kết hợp với tin tức vừa có được, Dư Tô tuyệt đối khẳng định, Nhụy Nhụy là bởi vì làm sai đề mới chết.
Nếu hung thủ gϊếŧ Nhụy Nhụy là Nguyệt Nguyệt, như vậy, thứ chân chính gϊếŧ chết nàng hẳn là đề mục mà Nguyệt Nguyệt phải lựa chọn ngày hôm đó. Về con dao dùng để gây án, đại khái cũng xuất hiện cùng với đề mục.
Hiện tại đã là ngày thứ ba, bọn họ vẫn chưa một lần tìm cách bỏ trốn khỏi nơi này. Mà tính cả Nhụy Nhụy, con quỷ đã trong một đêm gϊếŧ chết bốn mạng người.
Dựa theo kinh nghiệm của nhiệm vụ trước, thời gian càng dài, quỷ càng lợi hại. Hơn nữa, về sau nó cũng không hề chỉ nhằm vào kẻ thù của mình, mới buổi tối đầu tiên đã chết bốn người, chỉ sợ tối nay sẽ chết càng nhiều.
Dư Tô lại nghĩ, nếu ở đề mục đầu tiên, nàng không lựa chọn đến buồng vệ sinh thì sao?
Đại khái...cũng sẽ không ảnh hưởng đến cục diện hiện tại. Bởi mỗi một người chơi đều không tránh khỏi phải đi WC. Dù nàng không nhận nhiệm vụ này, nó cũng sẽ được phân đến một người khác, cho đến khi con quỷ hoàn thiện được thân thể.
Hồi tưởng xong toàn bộ sự việc trải qua, Dư Tô bắt đầu phân tích đến tình cảnh hiện tại.
Tính toán trước mắt của Lưu Mãng là báo rằng Vương Như mất tích, lại phân phó hai nữ nhân trong tiệm bên này đến chỗ Vương Thu Mai. Chỉ cần đem tất cả vật dụng cá nhân của những người khác đều dọn đi, lúc cảnh sát qua tới, bọn họ chỉ cần nói trong tiệm vẫn chỉ có mấy người bọn họ ở là được.
Lưu Mãng có vẻ rất có lòng tin đối với kế hoạch này. Phỏng chừng bọn họ không chỉ có quan hệ bên phía cảnh sát, mà địa vị