(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vân Diệp nghe thế, hừ lạnh một tiếng, có điều cuối cùng, vẫn trở thành thở dài một tiếng, nói:“Ai nói không phải chứ? Thật ra Vân Diệp ta mặc dù tư chất không xem như là thiên tài tuyệt thế, nhưng mà cũng gần như vậy, nào ngờ sư huynh hắn thu nhận hai đệ tử, đều là mấy tên nhóc chết tiệt nghịch thiên, tùy tiện luyện hơn mười hai mươi năm, liền đem ra so sánh với ta... Một sư thúc như ta, võ công còn không cao bằng sư điệt, ngươi nói ta có mặt mũi gì quya về trong môn chứ? Không trở về cũng được, không trở về cũng được.”Tô Bằng nghe thế, lập tức không nói gì, nếu đã hiểu rõ như thế rồi, Tô Bằng không khỏi nhịn không được cười lên, chỉ có điều mình cũng ít nhiều hiểu rõ được tính tình của tiểu sư thúc, vị tiểu sư thúc này, tính tình có chút giống con nít, hắn cũng không phải quả thật so đo gì với hai vị sư huynh Từ Đạo Kỳ và Độc Cô Thắng, hơn phân nửa là tính khí bực bội, thích gây rối mà thôi.”Tô Bằng cũng không định khuyên giải hắn, chỉ là mỉm cười nói:“Sư thúc vậy thì hãy tự bảo trọng, thành Quy Tư Càn lúc này đang khát cầu hiền tài, sư thúc nếu dự định ở một thời gian ngắn, vậy thì cứ ở lại đây đi, khi nào thì khi nào thì muốn trở về, thì hãy trở về.”Vân Diệp nghe thế, giống như cảm thấy Tô Bằng nhìn thấu tâm tư của hắn, không khỏi xấu hổ đỏ mặt. Ngay sau đó cảm thấy da mặt không nhịn được, hừ lạnh một tiếng, quay đầu đi chỗ khác không để ý tới Tô Bằng.Tô Bằng quay đầu, dặn dò Âu Dương Khánh, nói với hắn:“Âu Dương huynh, lần này ở trong Tây Vực, đúng là nhờ có ngươi, lần này có thể cứu được sư thúc của ta, toàn bộ nhờ Âu Dương huynh ngươi lo liệu nhiều phen, hơn nữa một đường giúp đỡ. Ta cũng không biết cảm tạ Âu Dương huynh ngươi như thế nào, chỉ có thể học thế tục bình thường thôi.”Nói xong, Tô Bằng từ trên người lấy ra một cái hộp, đưa cho Âu Dương Khánh, nói:“Biết Âu Dương huynh gần đây chi tiêu rất nhiều, đây là kim phiếu ba ngàn lượng, tặng cho Âu Dương huynh trước tiên, biểu thị một chút tâm ý, để Âu Dương huynh có thể an tâm tu luyện, hi vọng Âu Dương huynh không từ chối.”“Ha ha ha, ngươi là huynh đệ của ta, nếu ngươi đã đưa, ta đương nhiên yên lòng nhận lấy. Ngươi còn mong chờ ta trả lại trả lại cho ngươi sao?”Âu Dương Khánh cũng là người tiêu sái, ha ha cười, nhận lấy chiếc hộp, nói với Tô Bằng.Tô Bằng nghe thế, trên mặt lộ ra nụ cười, nói với Âu Dương Khánh:“Thật ra ba ngàn lượng hoàng kim thiếu một ít, ta còn có một vật tặng cho Âu Dương huynh, có điều cái này bản thân Âu Dương huynh phải bỏ ra chút sức lực đó.”“Ồ? Là thứ gì vậy?”Âu Dương Khánh nghe thế, cũng có chút tò mò, hỏi Tô Bằng.Tô Bằng khẽ cười, từ trong lòng, lấy ra một tấm bản đồ da dê.Âu Dương Khánh nhìn thấy, nói:“Đây dường như là một tấm bản đồ, chẳng lẽ đây là...”“Âu Dương huynh nhãn lực tốt, tấm bản đồ này, là bản đồ kho báu ta đoạt được từ trên người một tên mã phỉ khăn đỏ, mã phỉ khăn đỏ kia, hoạt động nhiều năm ở Tây Vực, cũng tích góp được không ít gia sản, kim ngân và tài bảo khác, đều được ba thủ lĩnh cất giấu ở trong bảo tàng này, chỉ có ba người thủ lĩnh có thể tìm được, có điều ta đã giết chết ba thủ lĩnh mã phỉ khăn đỏ này, tìm được bản đồ kho báu này... Âu Dương huynh tôi luyện võ nghệ, nếu cảm thấy thực lực đầy đủ, vậy thì hãy giết chết những mã phỉ đó, tìm kiếm một chút, tất nhiên có thể tìm thấy được hoàng kim trân bảo cất giấu ở trong này.”Tô Bằng nhìn