“Diêu Lan Hạ, cô tưởng rằng cô thì thanh cao sao? Ba năm trước cô làm gì với anh Hào, đừng tưởng rằng tôi không biết! Anh Hào ghê tởm cô như vậy, đến chạm cũng không muốn chạm vào cô, lúc có nhu cầu thà tìm đến tôi…”
“Chát!”
Mai Khánh Vân còn chưa nói xong, Diêu Lan Hạ đã tát thật mạnh lên mặt cô ta! Cô ra sức tát, không nghi ngờ gì, toàn bộ trọng lượng đã dồn hết vào năm ngón tay.
Mai Khánh Vân bị cô tát đến choáng váng, gương mặt nhọn hoắt như hạt dưa của cô ta bị đánh lệch sang một bên, hai má trắng nõn nổi lên năm dấu vân tay đỏ ửng, gương mặt được truyền thông xưng là đẹp nhất châu Á của Mai Khánh Vân, giờ lại bị Diêu Lan Hạ phá hỏng rồi.
“Diêu Lan Hạ, cô dám đánh tôi!” Mai Khánh Vân ôm mặt nhìn chằm chằm cô, cắn môi, đôi mắt sắt bén nhìn Diêu Lan Hạ như muốn lăng trì cô.
Đọc FULL bộ truyện.
Nhưng cô, vẫn khẽ mỉm cười: “Mai Khánh Vân, cô cảm thấy tôi ngốc, hay là đang thật lòng sỉ nhục thẩm mĩ và phẩm vị của Lưu Nguyên Hào đây? Chỉ dựa vào cô…” Diêu Lan Hạ khinh thường quan sát Mai Khánh Vân một lượt: “Nào có chỗ nào xứng để lọt vào mắt anh ta chứ? Lúc có nhu cầu thì tìm cô có đúng không? Ồ, là cô đang muốn nói với tôi cô sống rất tốt, hay muốn nói với tôi, đối với anh ta mà nói, cô chỉ có giá trị lợi dụng ở vài phút trên giường mà thôi?”
Mai Khánh Vân bị Diêu Lan Hạ nói đến tái mét mặt, cô ta ôm lấy gương mặt sưng đỏ của mình, vì đau đớn mà đôi mắt long lanh nước, khiến người ta thấy vô cùng tiếc thương.
Dáng vẻ như chực khóc này, đã từng lừa cô biết bao lần! Biết bao lần chứ!
“Diêu Lan Hạ, cô đánh đủ chưa? Nếu còn chưa đủ, nhằm vào đây mà đánh! Ra sức mà đánh!”
Mai Khánh Vân nắm lấy tay Diêu Lan Hạ, đặt lên bụng cô ta, tiếng cười chói tai, giống như ma quỷ: “Đánh đi!”
Ánh mắt Diêu Lan Hạ hiện lên vẻ kinh ngạc, cô không khỏi cúi đầu xuống nhìn bụng cô ta, cái bụng phẳng lì, không nhìn ra có điều gì khác thường, vẻ đắc ý nơi đáy mắt Mai Khánh Vân, lại khiến cô cảm thấy nỗi bất an sâu sắc.
“Lên cơn điên gì vậy!”
Diêu Lan Hạ rút tay ra, sắc mặt nặng nề.
Mai Khánh Vân nhẹ nhàng đặt tay lên bụng, khẽ mát xa một lượt: “Không phải cô xem thường vài phút đó sao, tôi có thể mang thai con của anh Hào, còn cô…” Ánh mắt cô ta di chuyển xuống, dừng lại ở bụng của cô: “Ba năm rồi không có gì, haha, gà mái không đẻ trứng, hóa ra lại có thật.”
Con của Lưu Nguyên Hào?!
Diêu Lan Hạ đột nhiên cảm thấy như sét đánh ngang tai, thế giới trước mắt xay chuyển, Mai Khánh Vân cười càng lúc càng đắc ý, càng lúc càng huênh hoang, dáng vẻ ác độc trong ánh mắt khiêu khích của cô ta, như đang muốn bóp chết cô.
Diêu Lan Hạ đưa tay chống lấy lưng ghế sofa, hai mắt vô hồn, sao có thể… sao Lưu Nguyên Hào có thể cho phép Mai Khánh Vân mang thai?
Mai Khánh Vân nhìn thấy phản ứng của Diêu Lan Hạ, sự bất an trong ánh mắt ban nãy đã lập tức biến mất, Diêu Lan Hạ quả nhiên có tử huyệt!
Cô ta chậm rãi mở túi xách ra, lấy vài tờ giấy từ trong đó ra, đặt lên bàn, đôi tay mảnh khảnh khoanh lại, kiêu ngạo nhìn Diêu Lan Hạ: “Bác sĩ Diêu, phiếu kiểm tra khoa phụ sản, chắc là cô xem hiểu chứ?”
Diêu Lan Hạ nhìn đầu tờ phiếu kiểm tra có viết bệnh viện trung tâm Thủ đô.
Kết quả kiểm tra hiển thị rõ, Mai Khánh Vân mang thai bốn tuần…
Biểu cảm lúc Diêu Lan Hạ nhìn thấy kết quả kiểm tra khiến Mai Khánh Vân rất hài lòng.
Cô ta chậm rãi đi đến bên cạnh huých Diêu Lan Hạ rồi ghé vào tai khẽ chửi rõ ràng: “Tiện nhân, cái tát này ngày hôm nay, tôi sẽ đòi lại. Những gì cô nợ tôi, tôi sẽ đòi lại toàn bộ.”
“Với cả nơi này… liệu mười tháng sau nữa chủ nhân có còn là cô nữa không, haha, tốt nhất là từ bây giờ mỗi ngày cô hãy dập đầu thắp hương cầu xin phước lành đi!”
Cho đến khi cổng biệt thự đóng lại, cho đến khi Mai Khánh Vân hoàn toàn đi ra khỏi khu biệt thự, cho đến khi tiếng lái xe hoàn toàn biến mất, Diêu Lan Hạ vẫn duy trì tư thế ban nãy, không nhúc nhích.
Sao Mai Khánh Vân có thể mang thai được?
Sao Lưu Nguyên Hào có thể làm như vậy được!
Mà lúc này, con xe tiền tỉ của Mai Khánh Vân dừng lại.
Cô ta ấn một dãy số, ánh mắt sắc lẹm nhìn vào gương mặt sưng đỏ của mình trong gương, ác độc nghiến răng, cười lạnh.
“Khánh Vân à, buổi chiều còn có một cảnh quay, sao cô lại không trở về?”
“Chị Bội, giúp tôi đăng một thông báo, càng giật gân càng tốt, càng nhiều người biết càng tốt. Còn nữa, nhất định phải tạo ra được hiệu quả chuyện này không phải tôi tự nguyện tung ra.”
“Cô muốn làm gì? Xảy ra chuyện gì rồi? Bà cô của tôi ơi, bây giờ cô là ngôi sao hạng A trong nước, bao nhiêu con mắt đang nhìn chằm chằm vào cô đấy, cô tùy ý đăng một tấm ảnh tự sướng thôi cũng có thể làm chấn động cả Facebook rồi.”
Móng tay tinh xảo của Mai Khánh Vân bấu vào vô lăng: “Không, loại ảnh hưởng này vẫn chưa đủ, tôi muốn chấn động cả nước! Tôi không muốn đợi thêm nữa, lần này, tôi nhất định phải có được anh ấy!”
“Cô nói là Lưu Nguyên Hào sao?”
“Đúng! Chị Bội, mười phút sau, gặp mặt ở cổng Hilton, nhớ rõ thân phận của tôi bây giờ, tôi là một người phụ nữ mang thai, tôi mang thai con của Lưu Nguyên Hào.”
“Cái gì! Khánh Vân, cô nói cái gì! Cô mang thai con của Lưu Nguyên Hào? Không phải anh ta không hề… cô thật sự mang thai rồi sao? Ba của đứa bé là Lưu Nguyên Hào?”
Mai Khánh Vân sờ bụng, ba của đứa bé này là ai, cô ta cũng không biết, đêm đó mọi thứ quá hỗn loạn, đạo diễn, nhà sản xuất và cả mấy diễn viên chính cùng nhau uống rượu, cuối cùng mọi người đều uống say, lúc cô ta tỉnh lại, có mấy đôi nam nữ nằm bên cạnh không mặc gì.
Tháng sau kì kinh nguyệt của cô ta lại chậm không tới, đến bệnh viện mới biết là đã mang thai.
Nhưng… Mai Khánh Vân híp mắt lại, đứa bé này đến thật đúng lúc!
Mai Khánh Vân cười lạnh: “Chị Bội, ba của đứa bé là ai quan trọng sao? Bất kể là ai, từ bây giờ trở đi, ba của nó chính là anh ấy, cũng buộc phải là anh ấy! Chị nhớ kĩ vào! Tôi mang thai con của Lưu Nguyên Hào, chuyện còn lại làm thế nào, không cần tôi dạy chị đâu nhỉ?”
“Nhưng mà, làm như vậy lỡ như để Lưu Nguyên Hào biết được…”
“Chị Bội, đừng quên thân phận của tôi, trách nhiệm của chị là bảo vệ tôi, không phải tôi đang thương lượng với chị, cũng không phải trưng cầu ý kiến của chị.”
“Được… tôi sẽ đi sắp xếp ngay, cô đừng để xảy ra bất cứ sai sót nào là được.”
Cúp máy, Mai Khánh Vân nhếch môi nhìn về phía trước, năm ngón tay nắm chặt lại, Diêu Lan Hạ, cô đấu với tôi sao? Được, chúng ta cùng xem xem, rốt cuộc là ai sống ai chết!
Những năm nay Diêu Lan Hạ không có gì cả, còn cô ta đã mang thai