"Không cần đâu, trời cũng sắp tối rồi, chúng ta về thôi."
Anh nghe xong không nói gì, liền đi mở cửa xe cho cô, Thiến Vy vẫy tay nhìn Nhã Hân, nói : "Nhã Hân ! mình về trước nhé !"
Người nọ thấy vậy cũng vẫy tay lại : "Ok, tạm biệt cậu, đừng quên chuyện đã hứa với mình đấy !"
"Mình biết rồi ! tạm biệt !"
Nhã Hân nhìn chiếc xe chạy đi, rồi đứng khoanh tay đầy bất mãn.
Cái tên Dịch Thừa Phong này, cô tốt nhất là không nên đặt nhiều hi vọng vào anh ta.
King !...
Điện thoại thông báo có tin nhắn, Nhã Hân liền lấy ra xem, thì ra là tin nhắn của Thiên Phàm, hazz kệ đi, về nhà rồi hồi âm.
Ở trong xe.
Dịch Thừa Phong đang tập trung lái xe không để ý gì đến Thiến Vy, cô ngồi bên cạnh anh mặc dù có khoác chiếc áo nhưng không hiểu sao vẫn cảm thấy lạnh, phải chăng là cái thứ đang ngồi bên cạnh cô không phải con người mà là một khối hàn băng.
Trong đôi mắt của người đàn ông đó chẳng để lọt vào thứ gì, nó vô tình nhưng cũng si tình.
Xe chạy một hồi cô mới để ý đây không phải là đường chạy về nhà, anh ta lại muốn chở cô đi đâu, không phải là muốn đưa cô tới bệnh viện nữa đấy chứ ?
"Chúng ta đang đi đâu vậy, không phải anh nói muốn về nhà sao ?"
Dịch Thừa Phong không nhìn cô, thản nhiên nói : "Em cuống lên như vậy làm gì, tôi cũng đâu có đưa em tới bệnh viện."
"Vậy anh muốn đưa tôi đi đâu ?"
Anh không trả lời chỉ tiếp tục lái xe, cô thấy vậy cũng không nói gì thêm, cứ tin rằng anh ta sẽ không đưa cô tới bệnh viện.
Chạy được một hồi thì Dịch Thừa Phong dừng xe bỏ đi mất tiêu, để cô lại một mình.
Lát sau anh quay lại, đưa cho cô một ít đồ ăn vặt, nói : "Em ăn đi, hồi nãy tôi nghe bụng em đánh trống."
Thiến Vy lại một lần nữa được sáng mắt, cô ngơ người nhìn anh, từ sáng đến giờ vẫn chưa ăn gì, rất đói nhưng vẫn ráng gượng, lúc nãy ngồi trong xe, bụng có đánh trống, cô còn không thèm để ý, vậy mà Dịch Thừa Phong lại rất lưu tâm, nhưng cô không hề có chút cảm động hay rung động nào, bởi vì cô hiểu rõ tại sao anh lại làm như vậy.
Nhận lấy đồ ăn trên tay anh rồi xé ra ăn, bánh này rất mềm hệt như bánh mì ăn sáng vậy.
Còn anh mặc kệ cô, tiếp tục nhiệm vụ lái xe.
Thiến Vy lấy một mẫu bánh đưa qua cho anh nói : "Anh cũng ăn một chút không ?"
"Tôi không thích ăn vặt."
Cô yên lặng một hồi lâu sau đó mới thu tay về, thật ra Dịch Thừa Phong không phải không thích ăn vặt, mà là anh không thích ăn với cô thôi.
"Sao anh biết số di động của tôi ?"
"Quan trọng sao ?"
"Có phải anh rất ghét tôi không ?"
Đột nhiên Thiến Vy lại hỏi anh một câu như