Phương Tử Cầm lấy ra trong túi áo vài tấm ảnh rồi đưa cho anh, Dịch Thừa Phong chỉ qua loa vài cái liếc mắt sau đó để xuống bàn, rồi nói : "Ừm, cũng được đó !"
Hắn thấy vậy liền chau mày, ngập ngừng nói : "Thiếu gia, cậu! cậu không thấy cô gái trong bức ảnh có gì đó quen quen sao ?"
"Cái gì quen quen ?"
"Thì cậu cứ nhìn kỹ lại đi !"
Dịch Thừa Phong lại cầm một tấm ảnh trong số bảy tấm lên xem, anh nhìn thật kỹ dung mạo cô gái một hồi lâu thì đôi mắt mới rực sáng lên mở to kinh ngạc.
Lâm Thiến Vy !
Anh không hề quan tâ m đến sự dịu dàng xinh đẹp của cô gái trong ảnh, cũng chẳng có cảm giác gì, nhìn thấy cô tươi cười thục nữ bên bụi hoa nhài chỉ làm anh thêm gớm ghiếc và ghê tởm, con d.
â.
m ti.
ện này mà cũng xứng sao ?
"Từ đâu mà cậu chụp được ảnh của cô ta vậy ?"
"À, một mình tôi thì hơi khó tìm, cho nên tôi thuê vài người đi tìm rải rác khắp nơi cho nhanh, họ chụp được cô ấy ở công viên bách hoa, còn nói là thiếu phu nhân rất hợp làm đại diện cho Jasmine.
"
Dịch Thừa Phong nghe xong hừ lạnh một cái, nói : "Bên phía Lưu Minh Lãng thì sao ? Anh ta đã tìm được người mẫu nào chưa ?"
Nghe thấy câu hỏi này của Dịch Thừa Phong làm hắn nhớ tới câu nói ngày hôm qua của Lưu Minh Lãng.
!
"Nếu như Dịch Thừa Phong có hỏi tình hình bên phía tôi thì cậu cứ nói là không biết.
"
!
"Anh ta hả ? tôi cũng không biết nữa, cứ án binh bất động, tôi không nghe ngóng được gì.
"
"Được rồi, không biết thì thôi.
"
"Vậy thiếu gia, cậu cảm thấy thiếu phu nhân! "
"Không được !" Dịch Thừa Phong thẳng thừng.
"Cô ta không thích hợp với Jasmine chút nào.
"
"Nhưng mà thiếu gia, bây giờ cậu chỉ cần quay về Hằng Đại có thích hợp hay không cũng không quan trọng lắm đâu"
"Ai nói không quan trọng ? cô ta không xứng !" Jasmine thể hiện sự thuần khiết, ngây thơ của người con gái, còn con d.
â.
m ti.
ện như cô ta, cho làm người mẫu đại diện chỉ làm bẩn thương hiệu mà thôi.
Phương Tử Cầm không hiểu tại sao Dịch Thừa Phong lại nói như vậy, thiếu phu nhân có gì mà không xứng chứ.
?
"Vậy cậu nói xem, ai mới xứng đây ?"
Dịch Thừa Phong vứt tấm ảnh xuống bàn, hướng Phương Tử Cầm nói : "Tiếp tục tìm kiếm, bằng mọi giá cũng phải tìm ra được một người thích hợp hơn cô ta !"
Cái gì ? Hắn và Lưu Minh Lãng khó khăn lắm mới tìm được một người thích hợp để giúp cho anh, vậy mà khi biết cô ấy là thiếu phu nhân thì anh liền nói không xứng, bộ nghĩ tìm được một người mẫu dễ dàng lắm sao ?
"Cậu nhìn tôi như vậy là có ý gì đây ? tìm hay không tìm ?"
"Tôi tìm !" Hắn cúi đầu nói.
"Tìm vậy còn đứng đây làm gì ? Còn không mau đi !"
Hắn bất lực chần chừ một lúc rồi quay lưng bỏ đi, đôi mắt cũng rượi