Lúc này, người hầu kia cũng đem nước ép cam ra tới đặt một bên bàn, nhìn thấy phần ăn sáng mà Camy đang ăn thì không khỏi mở to mắt kinh ngạc.
"Tiểu thư, sao cô lại ăn phần điểm tâm này ?"
Cô ta không nhìn người hầu nói : "Sao vậy ? tôi không được ăn à ?"
"Không phải, ờ! lúc nãy có phải tiểu thư đã gặp một cô gái không ?"
"Ừ, có gặp, cô ta là người hầu mới à ?"
"Không phải đâu tiểu thư, cô ta là người phụ nữ kỳ lạ được cậu chủ đưa về.
"
Nghe tới đây Camy liền dừng miệng, nhìn người hầu, ánh mắt đầy cảnh giác.
"Người phụ nữ kỳ lạ được Nghiêm Thần đưa về ?"
"Dạ đúng vậy, để tôi nói cho cô nghe, thật ra phần ăn sáng này là đích thân cậu chủ căn dặn tôi làm cho cô ta để ở trong bếp đó.
"
"Cái gì ?"
"Chưa hết đâu tiểu thư, vẫn còn một chuyện nữa, đêm hôm qua ở ngoài Cẩm Tú Lệ Viên có tiếng chó sói tru lên, cậu chủ nghe thấy liền gấp gáp chạy ra, tôi tò mò cũng lén chạy theo rình xem, thì mới phát hiện cô ta xông vào Cẩm Tú Lệ Viên bị đám chó sói dọa cho một trận, còn bị thương ở chân, thế là cậu chủ bế cô ta lên rồi đưa về phòng.
"
"Bà nói cái gì ! Nghiêm Thần bế cô ta ?!"
"Dạ đúng !"
Camy thay đổi sắc mặc liền trở nên tức giận, hướng người nọ hỏi thêm một câu.
"Vậy khi biết cô ta xông vào Cẩm Tú Lệ Viên, anh ấy có nói gì không ?"
"Không có.
"
Ả ta tức giận đấm một cái rầm lên bàn ăn, đồng thời làm cho mọi vật trên bàn đều rung chuyển.
"Chết tiệt !!!"
Cẩm Tú Lệ Viên vốn là cấm địa không ai được phép ra vào, từ xưa đến nay, chỉ xin anh ta đến nhìn ngắm nó một chút thôi anh ta cũng không cho, hơn nữa còn làm dữ cảnh cáo cô, vậy mà người phụ nữ này tự tiện xông vào, anh ta lại không nói gì.
Anh giỏi lắm Nghiêm Thần !
"Tiểu thư, xin cô hãy bớt giận, sức khỏe của cô đáng giá hơn vàng, nếu cô xảy ra chuyện gì, tôi đây không gánh nổi hậu quả đâu.
"
Camy kìm nén giận dữ, điều hòa lại hơi thở, sau đó tán hết đồ ăn trên bàn xuống dưới, âm thanh đổ vỡ chỉ van lớn có vài giây, dọa cho người hầu sợ giật mình, liền run rẩy cúi thấp người.
"Cô ta đâu ! bà mau kêu cô ta tới đây ! nhanh lên cho tôi !" Camy quát.
"Dạ ! dạ ! tôi đi ngay.
"
Chợt lúc này Thiến Vy xuất hiện cất ra một câu lạnh như băng.
"Không cần đâu ! tôi tới rồi đây !"
Lúc nãy ở trên lầu nghe thấy tiếng âm thanh đổ vỡ, không biết đã xảy ra chuyện gì, liền chạy xuống đây xem thử, người phụ nữ đó nhìn cô, ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống, rốt cuộc lại là chuyện gì nữa đây.
"Cô tới đúng lúc lắm, tôi hỏi cô, phần ăn sáng này có phải Nghiêm Thần dặn dò cho cô không ?"
Thiến Vy nhìn qua bên người hầu,