Nguyệt Uyển.......
Tần Mặc Uyên sắc mặt không tốt ngồi trên giường , nương tử nhà hắn rốt cuộc chạy đi đâu rồi , trời tối như thế còn chưa chịu về !
" Gia ! Có người đem chúng ta đồ vật cướp mất rồi !! "
Mặc Phong đột nhiên xuất hiện trong phòng , nói .
Tần Mặc Uyên:.....hắn liền nói như thế nào dễ dàng nhả ra như thế .
" Ta biết là ai làm , không cần quản chỉ là một gốc dược liệu "
Mặc Phong há hốc mồm , chính là cái kia gốc dược liệu bọn họ tốn không ít sức lực mới lộng đến tay , rốt cuộc là ai gia thế nhưng dễ như vậy liền bỏ qua a , hắn gãi gãi đầu đi ra ngoài .
Nơi nào đó Giản Ly cầm trong tay góc dược liệu hừ một cái vui vẻ chạy đi trở về Nguyệt Uyển liền nhìn thấy Tần Mặc Uyên đang khó ở bộ dáng ngồi trên giường .
Giản Ly:...tên ngốc này bị gì vậy ?
" Ngươi....làm sao vậy ? "
Giản Ly đi lại gần chậm rì rì lên tiếng hỏi , không thể nói ngốc tử khó ở bộ dáng nàng có chút sợ , haha...
Tần Mặc Uyên phồng má quay mặt qua chỗ khác không thèm để ý đến nàng .
Giản Ly: gì đây ??? muốn tạo phản à ??
" Ngươi....!"
Giản Ly muốn doạ hắn , làm hắn biết sợ nàng , chính là chưa kịp nói cái gì liền nghe thấy tiếng ngốc tử khóc thút thít .
Giản Ly: nàng cái gì cũng chưa làm !!!
" Hức...hu..hu....!"
Tần Mặc Uyên càng khóc càng lớn tiếng lên , Giản Ly liền luống cuốn không biết làm thế nào .
" Ngươi đừng có khóc a "
Giản Ly ngồi xuống vỗ vỗ lưng hắn , moẹ vì cái gì nàng luôn là người chịu thiệt .
" Nương...tử...hức...!nương tử không cần ta...hu..hu...nương tử...muốn bỏ rơi ta...!"
Tần Mặc Uyên khóc thút thít vừa giơ tay dụi mắt mắt vừa nói .
Giản Ly bực mình rồi .
" Không được khóc ! "
Giản Ly vừa quát lên , Tần Mặc Uyên ngây ngốc nước mắt lưng tròng nhìn vào nàng sao đó.....oa oa oa khóc càng lợi hại hơn .
Giản Ly:....tính sai một bước...!ngốc tử này vốn không sợ nàng....moẹ làm sao bây giờ , làm sao đây .
" Đừng khóc , đừng khóc nữa cầu xin ngươi luôn luôn , ngươi muốn cái gì , ngươi muốn cái gì ta đều cho ngươi mà "
Giản Ly túng , xuống nước chấp tay cầu xin Tần Mặc Uyên .
" Muốn thân thân....sao này nương tử phải thân ta...nếu không ta...ta...hức....!"
" Được được được cái gì cũng được ngươi không cần khóc "
Giản Ly không nghe được hắn nói mở miệng liền đáp ứng rồi .
Tần Mặc Uyên nghe nàng đáp ứng âm thầm nhếch môi , đây là nương tử tự mình hứa a , sao này ngày nào cũng phải thân hắn nha nếu không....!hắn liền ăn luôn nàng !
Giản Ly hôn lên mặt hắn sao đó lấy y phục đi thay , đi thay y phục trở ra , leo lên giường , moẹ cái thân già của nàng hành hạ người quá nàng muốn hòa ly !!! nàng muốn độc thân !!!
Đợi Giản Ly ngủ say Tần Mặc Uyên liền ôm nàng vào lòng ánh mắt âm u dừng ở vết thương trên cổ nàng , nương tử của hắn có thật nhiều bí mật a , Y Tiên sao.....
Vài ngày sau......hoa viên trong vương phủ........
Giản Ly đang nằm trên ghế hưởng thụ ngốc tướng công chăm sóc , cực kỳ vui sướng .
Mấy ngày nay Giản Ly rảnh rỗi lười biếng , nàng còn phát hiện Tiêu Dao lâu giống như không cạnh tranh với Tuý Nhật lâu của nàng nữa , nàng cũng không được nước lấn tới không cạnh tranh với Tiêu Dao lâu nữa .
" Vương phi thiệp mời yến tiệc trong cung " Ngô Kỳ từ bên ngoài đi vào đưa thiệp mời cho Giản Ly .
Nàng cầm lấy thiệp mời làm Ngô Kỳ lui xuống lại mở thiệp mời ra , bách hoa yến hoàng hậu mở yến tiệc nha .
Tần Mặc Uyên bên cạnh cầm trái quýt lột vỏ tách múi ra đút cho Giản Ly , nàng rất tự nhiên mở miệng ăn , ân , rất ngọt .
Tiêu Tuyết dạo này liền ôm cuốn sách nàng đưa ở trong phòng học không hiểu mới chạy đến hỏi nàng còn không liền không thấy mặt em ấy đâu , phải dặn em ấy trước yến tiệc mới được .
" Nương tử ~ thân thân "
Tần Mặc Uyên thò qua tới chu môi nói , mấy hôm nay nàng cũng không có chủ động thân hắn , hắn ủy khuất !
" Thân cái gì thân "
Giản Ly không chút lưu tình đẩy hắn ra .
" Nương tử...!rõ ràng nương tử tối hôm đó hứa với ta sẽ thân ta mà...!"
Giản Ly: hình như có thật .
" Hứa cái gì hứa , ta cái gì cũng không nhớ rõ "
" Nương tử không thích ta nữa......"
" Không cần giả đáng thương ta miễn dịch "
" Nương tử ~ nương tử ~~ "
" Không cần kêu lại kêu tối nay ngươi liền cũng không cần cùng ta ngủ một chỗ ! "
Tần Mặc Uyên:........hắn khổ sở , rất khổ sở , nhưng không ai biết !
__ __ _ __ __ _
Nửa tháng sau .
Hoàng cung bách hoa yến .
Ngự hoa viên nơi tổ chức bách hoa yến mọi người được mời đều đến đông đủ chỉ thiếu mỗi hoàng thượng , Giản Ly và Tần Mặc Uyên.......
" Hoàng thượng giá lâm ! "
" Thần vương , Thần vương phi giá lâm ! "
Giản Ly cố ý đi trễ một chút , chính là không ngờ tới lại chạm mặt hoàng đế !!
Tần Nghiêm đi phía trước tiến vào mọi người liền đứng dậy hành lễ xong , sau đó Giản Ly và Tần Mặc Uyên mới đi vào tự nhiên hành lễ ngồi xuống chỗ của bản thân .
Tiêu Tuyết đi theo sao Giản Ly , không ít người nhìn qua chỗ bọn họ , bởi vì Tần Mặc Uyên mỹ Giản Ly hiện tại dung mạo thanh tú xinh đẹp hơn nữa lúc đại hôn lời đồn nàng xấu xí bay khắp nơi nên bọn họ càng nhìn , đợi lúc hoàng hậu lên tiếng bắt đầu yến tiệc bọn họ mới dời đi tầm mắt .
Giản Ly tay chống cầm để trên bàn nhìn mấy cái tiểu thư hết múa rồi làm thơ , đánh đàn nhàm chán muốn chết nhìn qua ngốc tử thấy hắn nhìn rất hăng hái không hiểu sao cảm thấy bực bội .
" Không được nhìn ! "
Tần Mặc Uyên nghe nàng nói liền ngây ngốc quay qua .
" Vì sao a nương tử "
" Ta nói không được nhìn liền không được nhìn , muốn xem liền xem ta biết không ! "
" Hảo a nương tử "
Tần Mặc Uyên ngoan ngoãn gật đầu , trong lòng sung sướng , nương