Giản Ly bắt được cái gối hung hăng quăn hướng mặt của người trước mặt.
" Ta đi ngươi đáng tiếc ! "
Tần Mặc Uyên vững vàng bắt được cái gối , đem thả lại trên giường.
" Y Tiên cô nương là ta đã cứu cô nương nha , như thế nào liền hướng ta mặt ném đồ vật đâu "
" Lần trước ta giúp ngươi , lần này ngươi cứu ta , chúng ta không ai nợ ai ! "
" Như vậy vội vàng cùng ta phủi sạch quan hệ a đúng là vô tình mà! "
Giản Ly cảm thấy thằng này càng lúc càng vô sỉ nói như nàng và hắn có gì dường như !!
" Tần An đâu ? "
Tần Mặc Uyên nghe nàng nhắc tên cẩu đồ vật kia liền nhíu mày.
" Cô nương yên tâm ta sẽ giải quyết!.
ta chắc chắn làm cho hắn biết cái gọi là!.
sống không bằng chết ! "
Tần Mặc Uyên đè nặng bốn từ "sống không bằng chết!" hơn nữa trong giọng nói mang theo một tia tức giận cùng ác liệt không dễ phát hiện.
Giản Ly nghe hắn nói cũng không có lại nói cái gì , thằng này thủ đoạn so nàng e là còn muốn hung nha.
" Dù sao! ! ta cũng xem như là một nửa người của cô nương mà , đã giúp cô nương thay y phục đâu "
Tần Mặc Uyên nhếch môi cười tà khí nhìn Giản Ly.
" Ngươi cút cho ta !!! "
Giản Ly lần nữa túm được cái gối ném hắn , kết quả tự nhiên vẫn là bị bắt được.
" Cô nương đừng tức giận , ta hiện tại liền đi rồi , cô nương ăn cháo đi "
Tần Mặc Uyên khổ sở bộ dáng đem bát cháo đưa cho Giản Ly sao đó đi ra ngoài.
Giản Ly:!.
.
làm cái gì vẻ mặt nàng phụ tình hắn dường như.
Giản Ly ăn xong cháo vốn muốn yên lặng trở về vương phủ hắn lại trở vào nữa.
" Y Tiên cô nương như thế gấp rời đi a , cả cô nương tên ta còn chưa biết đâu "
" Ta cũng đâu có biết tên ngươi ! "
Moẹ trên giang hồ người đều biết nàng kêu Y Tiên và không ai biết được tên nàng , tên này từ đâu ra tự tin nàng sẽ cho hắn biết tên nàng !!
Giản Ly hướng cửa sổ bước đi , Tần Mặc Uyên bắt lấy tay nàng.
" Sở Thanh Ngọc đây là ta tên cô nương sao này có việc có thể tới đây tìm ta "
Thanh Ngọc công tử dung mạo như tiên , Ngọc cầm như tranh.
Trong đầu Giản Ly nhảy ra như vậy hai câu , thế nhân nói Thanh Ngọc công tử dung mạo như tiên , hắn quả thực dung mạo như tiên , còn có Ngọc cầm như tranh là bởi vì hắn khi đánh đàn bộ dáng đẹp giống như trích tiên từ trong tranh bước ra.
Hơn nữa một tay cầm kỷ của Thanh Ngọc công tử người người ca tụng là thiên hạ đệ nhất.
Tiếng đàn khiến người cảm giác như lạc vào nhân gian tiên cảnh , say mê không lối thoát , như vậy nếu hắn tưởng giết ngươi , ngươi liền sẽ vô thanh vô thức chết đi trong tiếng đàn của hắn , Ngọc cầm như tranh có khi chính là để nói ngươi nhìn thấy hắn đàn chính là ngươi ngày chết , bởi vì tranh a cho dù đẹp đẽ như thế nào vẫn là một vật chết !!
" G! Mộc Ly "
Giản Ly nói xong liền từ cửa sổ phóng đi ra ngoài.
" A , như thế nào vô tình người "
Tần Mặc Uyên nhìn theo bóng lưng Giản ánh mắt lưu luyến không rời , trên môi vươn vấn tươi cười.
" Gia , chúng ta sử lý Tần An như thế nào bây giờ "
Bắc Đường không tiếng động xuất hiện , Mặc Phong cũng theo sao xuất hiện bên cạnh hắn.
Tần Mặc Uyên nhìn qua bọn họ quỷ dị nở nụ cười , trong mắt một mảnh âm u.
" Ha , như thế nào đâu , cẩu đồ vật đó cho nàng dùng mị dược vậy liền uy hắn ăn một cân đi , sao đó quăng hắn vào quan nam!.
.
"
" Nửa tháng sau đem người trở về nhốt lên cùng với một đám súc vật , mỗi ngày rút hắn một khúc xương , lạng rớt hắn một miếng thịt , xong liền giúp hắn rửa bằng nước muối cùng ớt nhớ rõ không được để hắn bất tỉnh "
" Ah!.
.
nhớ là đem chính hắn thịt cho hắn ăn đi , ở trước mặt hắn lạng rớt hắn thịt sao đó cho hắn ăn đi nuôi hắn cũng tốn bạc lắm , không được để hắn chết cho đến khi lạng rớt hắn toàn bộ da thịt "
" Còn có mỗi ngày đóng một cây đinh vào chân của hắn , hắn thích ra ngoài làm hại người khác như thế cần phải đóng cái chân chó của hắn lại mới tốt ! "
Bắc Đường:! !.
đúng là biến thái.
Mặc Phong:! !.
gia như thế nào nói vẫn luôn nhìn về phía hắn , đáng sợ quá điiii.
Tần Mặc Uyên tươi cười ôn nhuận như ngọc , tựa như một cái ôn nhu nhẹ nhàng công tử , nhưng mà những cái mà vừa nãy hắn nói quả thực là không thể liên kết được vẻ mặt ôn nhuận hắn.
Bắc Đường , Mặc Phong:! ! đúng là ma quỷ còn trang làm thần tiên mà !
Tần Mặc Uyên từ Tiêu Dao lâu nhanh chóng trở về Thần vương phủ , cởi bỏ dịch dung , thay y phục ngoan ngoãn bộ dáng ngồi trên giường.
Giản Ly từ bên ngoài đi vào , một đường trở về Nguyệt Uyển , đi vào trong phòng liền nhìn đến ngốc tướng công đang ngồi trên giường ngoan ngoãn bộ dáng , nàng chạy nhanh đến ôm hắn một cái , nói :
" Ta liền lo lắng ngươi muốn chết "
" Nương tử hư như thế nào một mình ra ngoài chơi thật lâu mới trở về "
Tần Mặc Uyên ủy khuất trong mắt dâng lên mơ hồ hơi nước lên án nhìn nàng.
" Là là , ta sai lầm rồi ,không cần vẻ mặt "
" Ta muốn đi tắm rửa , tướng công trước ngủ ngủ được không ? "
Tần Mặc Uyên trong mắt đầy hơi nước hướng nàng gật gật đầu ngoan ngoãn chạy đến trên giường nằm xuống.
Giản Ly tắm rửa xong trở ra liền leo lên giường chui vào lòng ngốc tướng công ôm eo hắn ngủ ngon.
Tần Mặc Uyên cười trong mắt đều là ôn nhu , nhẹ hôn hôn nàng cái trán mới nhắm mắt lại ngủ.
Ngày hôm sau kinh thành truyền ra tin tức Tĩnh vương mất tích , hoàng đế trên kia nghe được tùy tiện phái người đi tìm.
__ __ _ __ __ _
Vài ngày sau! !
Thần vương phủ , trong sân Nguyệt Uyển.
Giản Ly nằm trên ghế phơi nắng , Tần Mặc Uyên ở bên cạnh cho nàng quạt , thỉnh thoảng đút trái cây cho nàng ăn.
" Tướng công ta muốn ăn nho "
Giản Ly lười biếng phát ra thanh âm , cả người đều là lười biếng bộ dáng , giống