Giản Ly nghe thấy hắn nói khoé môi hung hăng co rúm lại , moẹ thích ghê tởm người khác à.
" Ta miệng lưỡi nhanh nhẹn như thế nào cũng không liên quan đến Nhàn vương , hơn nữa ta chính là thê tử của đệ đệ ngươi , Nhàn vương nói ra lời như thế đúng là không có chút quy tắc nào "
" Bản vương không ngại Mộc Ly tiểu thư đá ngốc tử này trở về làm thiếp cho bản vương đâu "
Tần Phi nghe Giản Ly châm chọc cũng không tức giận đi đến gần Giản Ly khom người để gần vào tai nàng nói.
Giản Ly bị ghê tởm muốn chết , giơ tay trực tiếp quăng một cái tát vào mặt Tần Phi.
" Bang! "
" Nhàn vương nói chuyện liền nói động tay động chân với ta làm gì , mấy lời ghê tởm đó vẫn là giữ cho tỷ tỷ của ta đi , không nghĩ tới hôm nay bên ngoài nhiều ngựa giống như thế , động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới cũng nhiều !! "
" Tướng công chúng ta đi "
Giản Ly nắm tay Tần Mặc Uyên mang theo hắn nhanh chóng rời đi , còn ở lại nàng sẽ bị ghê tởm trực tiếp nôn tới chết a.
Tần Phi bị tát một cái còn không kịp phản ứng lại nhìn Giản Ly rời đi bóng dáng , đúng là nóng như lửa nữ nhân , chính là như vậy làm nàng tự nguyện trèo lên giường bản thân mới càng có thành tựu không phải sao , Tần Phi nhếch môi cười ánh mắt lưu luyến nhìn theo Giản Ly biết mất bóng dáng.
Nếu để Giản Ly biết được tên tiện nhân này đang nghĩ cái gì nàng chắc chắn sẽ đem hắn xé thành từng mảnh quăng cho chó ăn !! quá ghê tởm !!
Mộc Linh nhìn thấy Tần Phi vẻ mặt liền hận đến nghiến răng nghiến lợi , móng đâm vào lòng bàn tay , tiện nhân kia lại dám câu dẫn Nhàn vương , tiện nhân , tiện nhân !!
" Vương gia~ "
Mộc Linh nén xuống trong lòng đối với Giản Ly oán hận vẻ mặt ôn nhu , mềm mại giọng nói đi lại gần Tần Phi.
" Linh nhi như thế nào ? ghen sao , linh nhi yên tâm bản vương thích nhất ngươi , chỉ là Mộc Ly bản vương muốn nàng trở thành của bản vương "
Tần Phi ôm eo Mộc Linh một tay nâng cầm nàng ta , ánh mắt đa tình nhìn vào Mộc Linh ánh mắt.
" Vương gia yên tâm Linh nhi nhất định sẽ giúp người có được muội muội "
Mộc Linh đỏ mặt dựa vào lòng Tần Phi , ôn nhu như nước nói , tiện nhân Mộc Ly chỉ cần nàng ta trở thành Nhàn vương người nàng liền có cách làm tiện nhân đó sống không bằng chết !
Giản Ly mất hứng bước chân không nhanh không chậm đi trên đường , muốn ăn một bữa cơm cũng không được , đúng là quá xui xẻo a.
" Nương tử chúng ta qua xem cái kia đi "
Tần Mặc Uyên kéo Giản Ly đến trước một cửa hàng bán hoa đăng.
" Hai vị hoa đăng ba đồng một cái , nếu hai người có thể giải được câu đố chúng ta liền sẽ tặng hai vị một đôi hoa đăng "
Giản Ly giơ tay tùy tiện bắt lấy một cái câu đố , nàng nhìn trong tay câu đố khoé mắt giật giật , đây rốt cuộc là cái quỷ gì câu hỏi ?
Chính hắn một người vĩnh viễn một người , cùng nhau cả đời , nắm tay qua sông núi ?
Đây là cái quỷ gì vậy !!
" Cô nương có đoán được đó là muốn nói gì hay không "
Người bán hoa đăng cười tít mắt nhìn Giản Ly hỏi.
" Một đời một kiếp , nhất sinh nhất thế nhất song nhân "
Giản Ly mím môi buộc miệng thốt lên.
" Đúng rồi haha câu đố này có phải dễ lắm không haha , hoa đăng của hai vị đây "
Tần Mặc Uyên vui vẻ cầm lấy hoa đăng.
Giản Ly thật sự không biết nên nói cái gì cho phải , đem tiền trả cho người bán hàng liền dẫn Tần Mặc Uyên đến bờ sông thả hoa đăng.
" Nương tử ngươi ước cái gì vậy cho ta xem đi mà "
" Không được xem , xem liền không linh "
" Ta cho nương tử nhìn xem của ta được không "
Tần Mặc Uyên đưa tờ giấy đến trước mặt nàng , trên tờ giấy mấy chữ siêu siêu quẹo quẹo vừa nhìn liền rất tức cười , mấy chữ rất đơn giản chính là "Muốn ở bên cạnh nương tử cả đời".
Giản Ly trầm mặc nhìn hắn sao đó nở nụ cười.
" Ngươi biết ở bên cạnh cả đời có nghĩa là gì sao ? "
" Biết nha nương tử , chính là ta mỗi ngày đều sẽ ngủ cùng nương tử mỗi ngày đều chăm sóc cho nương tử còn sẽ thân thân nữa nha "
Giản Ly:??? ngủ cùng còn thân thân ?? tên này cả ngày giống như đều chỉ tìm cách thân nàng thì phải.
" Nương tử làm sao vậy "
Tần Mặc Uyên tròn mắt cực kỳ đơn thuần nghi hoặc nhìn nàng.
" Không sao , đi thôi "
Giản Ly cầm lấy tay hắn kéo hắn đứng lên vừa nói.
" Nương tử chúng ta đi đâu vậy "
" Đi xem náo nhiệt "
Giản Ly quay đầu nháy mắt với hắn , trên mặt tươi cười ngọt ngào.
Tần Mặc Uyên nơi không ai nhìn thấy vành tai ửng đỏ một mảnh.
Xung quanh người tập trung về phía đài cao được lập ra để tổ chức thi đấu.
Giản Ly và Tần Mặc Uyên đứng ở chỗ gần nhất dễ dàng nhìn thấy những gì trên đài.
Mộc Linh , Lưu Diệp Vi Giản Ly nhìn thấy hai người bọn họ trên đài khoé môi run rẩy , trùng hợp thật đấy.
Trên đài lúc này có trọng tài , Tần Phi , Mộc Linh và mấy vị cô nương khác tham gia thi đấu.
Tần Phi đứng trên đài nhìn thấy Giản Ly liền ánh mắt đình chỉ vào trên người nàng , Giản Ly trong lòng cuồn cuộn buồn nôn cảm giác , cố gắng nén xuống , ánh mắt kia của Tần Phi giống như là lột sạch đồ của nàng xuống vậy ghê tởm.
Mộc Linh và Lưu Diệp Vi tự nhiên cũng đã nhìn thấy Giản Ly , Mộc Linh thấy Tần Phi vẫn luôn nhìn Giản Ly trong lòng hận đến cắn khăn tay , Lưu Diệp Vi nhìn thấy Giản Ly và Tần Mặc Uyên nắm tay nhau trong lòng ghen ghét , oán hận đối với Giản Ly càng bành trướng , càng hận nàng lúc trước hại bản thân bị cạo tóc.
Giản *bị bọn họ hận thù nhìn* Ly:???
Lưu Diệp Vi tóc cũng mọc ra nhanh ha mới mấy tháng đã dài rồi , chậc chậc biết thế nàng đã cho nàng ta ăn thuốc không cho tóc mọc ra a , nhanh như vậy liền ra ngoài nhảy nhót.
" Thần vương phi đã ở đây có muốn hay không cùng chúng ta tỷ thí "
Nữa lại tới rồi , không để nàng yên tĩnh một chút được sao.
Người lên tiếng chính là là Lưu Diệp Vi