Ngay tại thời điểm Tần Mặc Uyên buông lỏng trong tay kiếm , mùi hương thúc đẩy tình cổ nồng đậm trong không khí truyền đến , Tần Mặc Uyên liền ngã quỵ xuống đất phun ra một ngụm máu tươi , bởi vì hắn khán cự , tình cổ liền vì vậy mà hủy hoại hắn.
Giản Ly ánh mắt tràn đầy hung ác hạ tay xuống xoay người kéo lê Nguyệt Phách kiếm đi đến gần Lục Chúc Vũ.
" Sao ngươi dám "
" Á!! "
Giản Ly cầm kiếm đâm vào bàn tay của Lục Chúc Vũ trong tay thanh kiếm không ngừng vặn vẹo.
Lục Chúc Vũ thống khổ hét lên , trừng mắt nhìn Giản Ly oán hận.
" Nếu ngươi dám giết ta , ta sẽ khiến hắn chết chung hahaha!.
.
"
Giản Ly nhíu mày quay đầu nhìn về phía Tần Mặc Uyên , Lục Chúc Vũ thấy vậy móc ra trong ngực đoản đao đâm vào ngực Giản Ly.
Mắt thấy sắp thành công trong mắt Lục Chúc Vũ loé lên điên cuồng đắc ý.
" Keng! "
Giản Ly kiếm chặn lại Lục Chúc Vũ đoản đao cười lạnh nhìn nàng ta.
" Muốn đánh lén ? "
Lục Chúc Vũ ánh mắt oán hận , nhìn thấy phía sau Giản Ly vách núi liền cười quỷ dị dùng sức đẩy mạnh Giản Ly về phía sau.
Giản Ly không ngờ nàng ta sẽ làm như thế liếc mắt thấy phía sau vách núi liền hiểu ra , đây là muốn đẩy nàng xuống dưới đi.
Mắt thấy bản thân đã ở bên vách núi Giản Ly nhanh chóng đá mạnh vào chân Lục Chúc Vũ nhưng đã không còn kịp , nàng ta cắn răng nén xuống đau đớn dùng hết sức lực cầm đoản đao đâm mạnh vào trong ngực Giản Ly giơ chân đá vào bụng Giản Ly , nàng liền văng ra phía sau rơi xuống vực sâu phía dưới.
Giản Ly ánh mắt mơ hồ sẽ chết sau , thật buồn cười quá mức buồn cười , Giản Ly khoé mắt rơi xuống một giọt nước mắt , trước ngực đau đớn cảm giác làm nàng chết lặng , nàng còn không kịp nắm lấy tay người kia không kịp làm nàng kẻ thù sống không được chết không xong sao có thể chết được !! Giản Ly nén trước ngực đau đớn nâng Nguyệt Phách kiếm cố gắng cắm vào khe đá tốc độ rơi xuống bị giảm lại , nhưng rất nhanh nàng liền tiếp tục rơi xuống.
Long Thiên Lăng chạy đến ánh mắt muốn nứt ra nhìn một màn trước mắt , nhanh chóng từ hướng khác nhảy xuống vách núi , sử dụng khinh công đạp mạnh lên vách đá hướng về phía Giản Ly giơ tay muốn bắt lấy nàng nhưng không thành , Giản Ly đang rơi nhanh xuống phía dưới.
Long Thiên Lăng cắn răng đạp mạnh vào vách đá thả người rơi theo Giản Ly nhanh chóng ôm lấy nàng , chân đạp mạnh vào phiến đá nhảy lên , khinh công sử dụng đến mức cực hạn , nếu nhảy lên thất bại hai người bọn họ đều sẽ chết không toàn thây !!
Tiếp tục đạp vào vách đá lấy đà nhảy lên trên vách núi , Long Thiên Lăng chân không ngừng đau nhói bởi vì không ngừng dùng lực đạp mạnh vào vách đá để lấy đà.
Hắn ôm chặt Giản Ly vào lòng , một bước còn một bước nữa !!
Đến cuối cùng khi bọn họ sắp rơi xuống , Long Thiên Lăng mạnh mẽ sử dụng nội lực dưới chân đạp mạnh một bước nhảy lên trên vách núi , hắn cảm giác được chân truyền đến đau đớn nóng rát cảm giác , hẳn là bị nứt xương và rách da đi.
Hiện tại bọn họ đã ở một nơi khác nơi Giản Ly rơi xuống là nơi cao nhất của núi Vong Hồn , hiện tại bọn họ hẳn là ở giữa đoạn đi lên nơi cao nhất kia.
Long Thiên Lăng bế đã ngất đi Giản Ly bước về phía trước.
" Buông ra ta muội muội ! "
Giản Diễm mang theo người của Đông Ly quốc đuổi tới đang trên đường đi lên trên giữa đường liền nhìn thấy Long Thiên Lăng đang bế Giản Ly , Giản Diễm nhanh chóng đoạt lại Giản Ly trong tay Long Thiên Lăng.
" Nàng đang bị thương nặng đoản đao cách vị trí trái tim 2 tấc "
Long Thiên Lăng sắc mặt hơi trắng nhìn Giản Diễm nói , sau đó tầm mắt nhìn Giản Ly nằm trong lòng Giản Diễm một cái liền xoay người rời đi.
Giản Diễm cúi đầu nhìn muội muội bảo bối trong lòng bản thân sắc mặt trắng bệch , trước ngực thật sự cắm một cái đoản đao , máu tươi không ngừng chảy ra , sắc mặt hắn nhanh chóng xanh mét.
" Nhanh lên mau mang trong đội ngũ ngự y đến cho bản thái tử !! "
Giản Diễm bế lên Giản Ly chạy về phía hoa lệ xe ngựa , Giản Trì mang theo Cung Ý Lan chạy đến nhìn thấy Giản Ly bộ dáng liền gấp muốn khóc ra tới.
" Các ngươi một đám không cứu được nữ nhi của trẫm liền đi theo làm đệm lưng cho nàng đi !! "
" Thần sẽ tận sức !! "
Ba bốn ngự y sợ hãi quỳ xuống.
" Còn không nhanh cứu muội muội của ta !! "
Giản Diễm bên trong xe ngựa tức giận hét lên , mấy ngự y nhanh chóng chạy vào trong xe ngựa cứu chữa Giản Ly.
" Làm sao bây giờ nữ nhi của ta "
Cung Ý Lan che mặt nước mắt không nhịn được rơi xuống , nàng nữ nhi vừa trở về nàng còn không kịp yêu thương nàng ông trời sau đó thể khiến nàng lâm nguy hiểm huhu.
__ __ _ __ __ _
" Nương tử !!! "
Tần Mặc Uyên thống khổ giãy dụa với cổ độc trong thân thể , mắt thấy hình ảnh Giản Ly rơi xuống vực trái tim ngừng một nhịp xông tới vách núi muốn bắt lấy nàng nhưng là cái gì cũng không bắt được , hắn hét lớn âm thanh có bao nhiêu tuyệt vọng của bao nhiêu hoảng sợ.
" Nương tử!.
nương tử!.
"
Tần Mặc Uyên hốc mắt đỏ ngầu thê lương không ngừng lặp lại kêu gọi , hắn đang muốn nhảy xuống dưới vách núi liền bị Lục Chúc Vũ ôm lấy.
" Vương gia con tiện nhân đó đã chết rồi , ngươi hãy ở bên cạnh ta a "
" Là ngươi làm hại nàng ta muốn giết ngươi !! "
Tần Mặc Uyên bị Lục Chúc Vũ ôm lấy càng kích động như điên rồi trong mắt một mảnh điên cuồng một mảnh máu tanh , giơ tay bóp chặt cổ Lục Chúc Vũ.
" Gia! "
Bắc Đường mang theo người của Ám Dạ các chạy đến nhìn thấy một đống thi thể người của Phi Vũ quốc cùng đang phát điên nhà mình vương gia , không nhìn thấy vương phi đâu.
Mặc Phong nhìn thấy Lục Chúc Vũ sắp bị bóp chết liền chạy đến kéo ra Tần Mặc Uyên.
" Gia người bình tĩnh trước đã !! "
" Cút đi cho ta !! "
Tần Mặc Uyên một chưởng đánh mạnh vào ngực Mặc Phong quay đầu liền phải nhảy xuống vực , Bắc Đường hoảng sợ nhanh chóng chạy đến bắt lấy Tần Mặc Uyên , Mặc Phong nhân cơ hội đánh ngất hắn.
" Bắt lấy nàng ta ! "
Bắc Đường đỡ Tần Mặc Uyên ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía đang không ngừng ho khan Lục Chúc Vũ đối với Ám Dạ các người ra lệnh , sau đó nhanh chóng mang Tần Mặc Uyên rời đi.
Mặc Phong ở lại nhìn Lục Chúc Vũ cười đến cực kỳ quỷ dị.
" Nghe không được sau bắt người đi , cho ta nhốt lại , nhìn xem mỗi ngày đều phải cho nàng ta "hưởng thụ" "
" Rõ "
Ám Dạ các người trực tiếp thô bạo đánh ngất Lục Chúc Vũ mang đi.
" Thi thể giải quyết ! "
Mặc Phong bỏ lại một câu nhanh chóng đuổi theo Bắc Đường.
__ __ _ __ __ _
" Nữ nhi của ta thế nào ?! "
Giản Trì nắm lấy cổ áo ngự y