Giản Ly mang Tần Mặc Uyên đến Tuý Nhật lâu ăn cơm.
Tuý Nhật lâu là một trong sản nghiệp của nàng ở kinh thành là nơi người bình thường đến uống trà ăn cơm , là nơi nhiều người có thân phận đến và rất dễ dàng để nàng thu thập không ít tình báo nha , cạnh tranh với Tuý Nhật lâu của nàng chỉ có Tiêu Dao lâu , hừ sớm muộn nàng cũng thắng.
Tuý Nhật lâu tự nhiên có quy cũ bất khả xâm phạm , nếu ngươi phạm vào quy cũ , mặc kệ ngươi là cái gì thân phận cho dù là hoàng đế hay thiên vương lão tử cũng sẽ bị Tuý Nhật lâu thẳng tay vứt ra ngoài và sẽ không bao giờ cho bước chân vào Túy Nhật lâu nửa bước.
Cho nên người có thân phận đến được Tuý Nhật lâu đều cảm thấy bản thân thân phận liền cao lên hơn người khác và tự nhiên càng thường xuyên tới hơn , như vậy tình báo rơi vào tay nàng càng nhiều hơn.
Tuý Nhật lâu chưởng quản nhìn thấy Giản Ly tới thiếu chút nữa nhảy dựng lên.
Hắn đau tim quá nha , tiểu thư như thế nào đột nhiên liền tới như thế ! Giản Ly còn chưa bước vào cửa hắn đã cho tiểu nhị một ánh mắt.
Tiểu nhị hiểu ý nhanh chóng tươi cười đi ra tiếp đón , dẫn Giản Ly và Tần Mặc Uyên đi vào phòng bao trên lầu hai sao đó nàng gọi vài món Tần Mặc Uyên thích , một đĩa bánh hoa đào và một bình trà sen , tiểu nhị trên mặt tươi cười , trong mắt chứa đựng cung kính nhìn Giản Ly một cái gật đầu đi ra ngoài.
Tuý Nhật lâu có bốn lầu , sảnh có từng bàn để mọi người ngồi , lầu một là phòng bao riêng thường , lầu hai cũng là phòng bao riêng trung đẳng , lầu ba là phòng bao riêng thượng đẳng chỉ có duy nhất ba phòng , lầu bốn là nơi cấm của Tuý Nhật lâu bởi vì trên lầu bốn duy nhất một phòng chính là nơi riêng của Giản Ly.
Ăn xong Giản Ly uống trà nhìn ở gặm điểm tâm đến vui vẻ Tần Mặc Uyên cảm thấy rất tốt nhìn nàng tướng công hảo đẹp mắt ! Nhìn nhìn bên ngoài cửa sổ sắc trời không còn sớm nàng liền mang Tần Mặc Uyên trở về.
__ __ __ __ __ __
Ngày hôm qua trở về tắm rửa xong nàng liền thức vẽ bản vẽ tới nửa đêm hôm nay liền ngủ đến trưa Giản Ly xoa trán đem bản vẽ đều cất lên.
" Nương tử ! "
Tần Mặc Uyên từ bên ngoài chạy vào đến trước mặt nàng trên tay không biết cầm cái gì.
" Nương tử!.
tặng cho nương tử "
Tần Mặc Uyên đem sâu chuỗi đậu đỏ mang lên tay nàng ánh mắt lấp lánh nhìn nàng giống như chờ khen thưởng , Giản Ly nhìn bản thân cổ tay đây không phải hôm qua sâu chuỗi đậu đỏ sao nàng còn nghĩ hắn quăn ở chỗ nào rồi chứ , Giản Ly hào phóng ôm ngốc tướng công hôn một cái.
" Đa tạ tướng công "
Tần Mặc Uyên trong lòng vui sướng , trên mặt sạch sẽ tươi cười như gió xuân nắm lấy tay Giản Ly.
" Nương tử chúng ta đi ăn cơm đi "
Đúng rồi hiện tại là buổi trưa nàng dậy không lâu hiện tại có chút đói vậy ăn cơm , nàng mục tiêu chính là ăn no chờ chết !!
Giản Ly mang ngốc tướng công đi ăn xong liền đi tản bộ , sao đó mang ngốc tướng công trở về Nguyệt Uyển vào trong thư phòng đọc sách , lúc này Tần Mặc Uyên ngồi một bên nhìn Giản Ly đang đọc sách giúp nàng rót trà , đút nàng ăn trái cây.
Lúc này Ngô Kỳ giọng nói từ bên ngoài vang lên.
" Thưa vương gia , vương phi trong cung truyền tới ý chỉ muốn ngày mai vương gia và vương phi tiến cung thỉnh an "
" Đã biết , lui ra đi " Giản Ly cầm lấy lọn tóc của Tần Mặc Uyên chơi đùa tùy ý trả lời.
" Vâng thưa vương phi ".
Giản Ly tiếp tục dựa lưng vào ghế mắt nhìn vào cuốn sách trong tay nhưng đầu lại nghĩ đến chuyện khác.
Hoàng đế Tích Nguyệt quốc Tần Nghiêm hắn tâm can ái nhân chính là Nhã phi ,Ôn Khuynh Nhã , không ai biết nàng có thân thế như thế nào chỉ biết nàng là một nữ tử ở dân gian , hoàng đế khi vừa lên ngôi vài năm một lần xuất cung gặp nạn được nàng cứu sao đó liền trúng tiếng sét ái tình phi nàng không yêu.
Thế nhân truyền Nhã phi dung mạo như hoa tài nghệ phi thường , tinh thông không ngừng là cầm kỳ thi họa còn có y thuật , hoàng đế mang nàng về cung liền phong phi 3000 độc sủng.
Mọi người cứ nghĩ hoàng đế mới mẻ nhưng hắn lại khiến mọi người đều phải rửa mắt mà nhìn bởi vì trong 8 năm , suốt 8 năm hắn vẫn chỉ sủng ái một người là Nhã phi , dù trong 8 năm Nhã phi vẫn không có mang thai hắn vẫn luôn sủng nàng nói đến Tần hoàng là một người chung tình đúng không ?
Người khác dám bàn tán nàng hắn liền phải trừng phạt kẻ đó hoàn toàn không bước chân vào cung khác cũng không có thêm một vị phi tần nào , không phải nói là từ khi còn là thái tử , thái tử phi và hai vị trắc phi sinh ra hoàng tử hắn liền không bao giờ chạm vào bọn họ.
Hậu cung lúc trước hoàng đế không chạm vào ai nên bọn họ cân bằng , lúc này hắn sủng một người là Nhã phi đã sớm làm hậu cung không yên nhìn chằm chằm vào Nhã phi , cũng bắt đầu động tay đối với nàng nhưng tài hoa hơn người Nhã phi vẫn luôn tránh được tất cả sự hãm hại trong hậu cung.
Năm thứ 9 Nhã phi mang long thai sao đó thuận lợi sinh ra một hoàng tử hoàng đế đại hỷ ban tên Mặc Uyên nhũ danh Quân Ngọc , chính là người khác không biết nhưng nàng biết Mặc Uyên chính là do Nhã phi đặt hoàng đế chỉ là ban cho hắn nhũ danh , ở nơi cổ đại hoàng quyền này một đế vương rốt cuộc yêu đến mức nào có thể để phi tần đặt tên cho hoàng tự Nhã phi có lẽ