Mà bên này về đến nhà Lâm Lạc bưng cho Diêu a một chén nước, “A bà, không việc gì phải tức giận cùng loại người này, uống miếng nước hạ hỏa nào.
”Diêu a bà nhận chén nước uống một ngụm, tâm tình có chút bình phục, lại nghĩ đến chính mình một đống tuổi rồi còn không có bình tĩnh bằng một tiểu cô nương, bà có hơi ngượng ngùng.
“Bà cũng là giận quá mất khôn, cãi cọ cùng loại người như vậy làm gì chứ, Lạc nha đầu cháu cũng đừng để ý làm gì nhé, cứ sống theo ý mình là được.
”Lâm Lạc gật đầu, “A bà yên tâm đi, cháu sẽ không để ý.
”Nhưng lại có người để ý, Vân Thư tuy rằng chỉ nghe xong vài câu không đầu không đuôi, nhưng cũng biết cùng Lâm Lạc có quan hệ, anh rửa sạch một quả táo rồi đưa cho Diêu a bà, “A bà, làm sao vậy? Có người khi dễ Lạc Lạc?”Khi nói những lời này, mặt mày không tự giác lộ ra một tia sát khí, làm trong lòng Diêu a bà nhảy dựng, tức khắc cảm thấy vị anh họ này của Lâm Lạc không đơn giản.
Nhưng bà cũng thấy được Vân Thư đối với Lâm Lạc hết sức quan tâm, “Không có gì, trong lòng Lạc nha đầu nghĩ thoáng, đối với những lời ghen ghét như vậy đều không muốn quan tâm đến làm gì.
”Diêu a bà đứng dậy, “Bà còn có việc, bà về nhé.
”Lâm Lạc đang muốn tiễn bà về, Vân Thư lại còn nhanh hơn cô một bước, “A bà, để cháu tiễn bà!”Nhìn dáng vẻ tiễn người là phụ, hỏi thăm tin tức mới là mục đích chính.
Quả nhiên, năm phút sau, Vân Thư mang theo vẻ mặt không vui đã trở lại.
“Hỏi thăm ra cái gì thế? Nhìn anh nhăn mày đến mức có thể kẹp chết ruồi rồi kìa.
”Lâm Lạc buồn cười nhìn về phía Vân Thư, “Không cần để trong lòng, mấy người đó tự nhiên sẽ phải chịu trừng phạt.
”Lâm Lạc nói cũng không thể làm Vân Thư giãn mày ra, “Những người này thật là xấu, Lạc Lạc rõ ràng là tốt như vậy!”“Đây là do anh mắt anh tự mang theo bộ lọc nhìn tôi hả?”Cho tới bây giờ Lâm Lạc không cảm thấy chính mình là người tốt, tương phản, cô là người có thù tất báo, lại còn thích cái loại trả thù dao cùn cắt thịt này.
Chết thật ra rất dễ dàng, thống khổ tồn tại mới càng làm cho người ta khó chịu.
Ngẫm lại ông bà ngoại Lạc cùng ba mẹ Lâm đều có tính cách giúp mọi người làm vui, có đôi khi phải chịu thiệt nhỏ cũng không ngại, cũng không biết là như thế nào lại nuôi Lâm Lạc thành như vậy.
Bẻ đôi quả táo Vân Thư vừa mới đưa cho mình, Lâm Lạc thuận tay đưa cho anh một nửa.
Vân Thư hiển nhiên không tán đồng Lâm Lạc “Tự hạ thấp bản thân mình”, “Mới không phải!”Răng rắc, nửa quả táo đã không có, “Lạc Lạc tốt nhất.
”Phát ra tuyên ngôn như là fan não tàn, Lâm Lạc cùng Vân Thư cũng không thảo luận đến đề tài này nữa, lại đem tâm tư phóng tới bữa cơm trưa.
Chuyện gì đều không thể ảnh hưởng đến việc Lâm Lạc theo đuổi mỹ thực, hơn nữa đối với đầu sỏ phát ra lời đồn đãi, trong lòng cô đều có suy đoán, dù sao cũng chỉ có