Cho nên giữa bọn họ còn có thể có tình cảm gì được?Nhưng sau khi đính hôn rồi, cô ấy đã từng nghĩ đến cuộc sống sau khi gả cho Trịnh Chí Minh, đến khi ấy anh ta làm việc ở trên thị trấn còn cô ấy thì ở nhà chăm lo, cuộc sống sẽ không đại phú đại quý nhưng êm ấm thuận hòa.
Có điều, không ngờ tất cả những ảo tượng đều sẽ tan thành mây khói hết, nhưng có vài chuyện nên chặt đứt thì phải chặt đứt, bây giờ không chặt đứt thì sau này người chịu khổ chính là cô ấy, chỉ là, tương lai sẽ thế nào lại khiến cô ấy có hơi mơ hồ.
Vương Nguyệt Cúc và Cố Kiến Quốc nghe được lời của cô ấy đều thở phào một hơi nhẹ nhõm, bọn họ chỉ sợ con gái bị Trịnh Chí Minh lừa đến mức đầu óc không còn tỉnh táo nữa.
Vương Nguyệt Cúc ôm vai con gái cả: “Mẹ với cha con chưa từng muốn gả con cho gia đình giàu có bao nhiêu, cha mẹ chỉ mong có thể tìm được cho con một người thành thật, nhân phẩm tốt.
Lúc trước đính hôn với Trịnh Chí Minh là vì cảm thấy cậu ta là nhân viên chính thức của trạm lương, công việc ổn định, cuộc sống sau này của con có thể trôi qua tốt hơn, nhưng không ngờ lại là nhìn lầm hết cả.
”Cố Nhất Mẫn nở nụ cười: “Con không sao, cha mẹ đừng lo lắng.
”Cố Kiến Quốc và Vương Nguyệt Cúc thấy cô ấy cười cũng thật sự yên lòng rồi.
Cố Kiến Quốc còn nói trong lòng: Không hổ là con gái mình, làm việc rất quyết đoán.
“Lúc trước khi xem mắt, nhà họ Trịnh cho sáu mươi sáu đồng tiền và một tấm vải, lúc dạm ngõ cho một trăm sáu mươi sáu đồng và một bộ quần áo, ba cân thịt, đến khi ấy trả lại hết cho bọn họ đi.
” Vương Nguyệt Cúc nói.
Phong tục ở nông thôn là sau khi hai bên nam nữ đã đính hôn muốn từ hôn, nếu như nhà trai đề nghị từ hôn trước vậy nhà gái sẽ không trả lại sính lễ cho, còn nếu nhà gái đề nghị từ hôn trước vậy phải trả lại sính lễ cho nhà trai.
Nhưng cho dù hai gia đình bọn họ là ai đề nghị từ hôn trước thì bọn họ cũng vẫn sẽ trả sính lễ đính hôn về