Ethan nhìn cô rồi quay đầu nhìn sang bãi cát trẻ em ở phía bên kia hàng rào.
Vài cái xẻng và khung nhựa tạo hình lâu đài nằm chỏng chơ trên cát.
Emma đoán chắc bãi cát đầy mùi nước tiểu.
"Đám đông của em không phải là nơi dành cho tôi."Emma nhún vai.
Cô cũng không chắc mình thuộc về đám đông của Sutton.
"Anh đâu cần phải nói chuyện với họ.
Em là người rủ anh đến mà."Anh sờ vào một vết thẹo trên đầu gối.
"Thật sao? Tôi đã nghĩ là em đang bày trò lừa tôi.
Tôi sợ khi tôi đến bữa tiệc thì...!không biết nữa.
Có thể ai đó sẽ đổ máu heo lên đầu tôi hay đại loại thế, như trong phim kinh dị.""Em đâu có lừa anh!"Ethan hít vào một hơi.
"Sutton Mercer không lừa người khác?" Anh nhìn cô đầy nghi ngờ.Emma nhìn chằm chằm vào tấm lưới giăng giữa sân.
Cô hoàn toàn không biết những chuyện Sutton đã làm.
Cô nghĩ đến những câu nói khó chịu của giáo viên và tập hồ sơ trong đồn cảnh sát, bắt đầu cảm thấy mình phải chịu trách nhiệm cho tất cả những chuyện này, ngay cả khi cô chả biết tí ti nào về nó cả.Emma cho tay vào túi kẹo M&M và lôi ra một nắm.
Cô lơ đãng xếp kẹo trên đùi thành hình một gương mặt cười: hai viên xanh dương làm mắt, một viên xanh lá làm mũi, kẹo đỏ và nâu xếp thành cái miệng cười."Em cũng chơi trò đó à?" Ethan hỏi."Emma ngẩng đầu lên.
"Trò gì cơ?""Biến đồ ăn thành những gương mặt." Ethan chỉ vào tác phẩm của cô.Emma rụt đầu.
"Thói quen từ nhỏ ấy mà." Cô thường tạo hình mặt cười bằng cách xếp vụn bánh sôcôla lên kem trái cây, hoặc xịt tương cà lên đĩa sau khi ăn hết khoai tây chiên.Một tư vấn viên đã từng bắt gặp Emma đang làm hình mặt cười bằng ngũ cốc Cheerios và nói với Emma rằng cô làm vậy vì cô cảm thấy cô đơn.
Nhưng thật sự Emma chỉ nghĩ mọi thứ cô ăn đều xứng đáng có chút nhân tính trong đó.Ethan cho một viên M&M vào miệng.
"Khi tôi còn nhỏ, bố thường làm cho tôi một cái bánh waffle kiểu Bỉ đặt tên là Bob.
Bob là một cái bánh waffle bình thường với cặp mắt làm từ hai quả việt quất, mũi là kem tươi —""— để em đoán xem nào," Emma hài hước xen vào.
"nụ cười làm từ thịt xông khói?""Sai." Ethan chỉ vào cô.
"Là một miếng dưa lê.""Ăn bánh waffle với dưa á?" Emma lè lưỡi.
"Blè."Ethan tươi cười nhìn cô và lắc đầu.
"Tôi không tưởng tượng nổi Sutton Mercer chơi đùa với thức ăn.""Còn rất nhiều điều về em mà anh không biết đó," Emma trêu ghẹo.
"Em cực kỳ bí ẩn." Hơn là anh nghĩ, cô lặng lẽ thêm vào.Ethan gật đầu đồng ý.
"Bí ẩn thì rất thú vị." Anh nghiêng người về phía Emma, cánh tay anh chạm vào vai cô.
Anh không lùi lại ngay, Emma cũng vậy.
Trong giây lát, cô tưởng như anh đang mỉm cười với chính mình chứ không phải với chị cô Sutton Mercer.Cách.
Bóng đèn phía trên đầu hai người mờ đi, sân banh