"Làm như cậu chưa từng làm mấy trò tệ hơn ấy Sutton?" Một giọt nước chảy ra từ vòi hoa sen rơi lên đầu Charlotte nhưng cô mặc kệ.
"Đừng làm bọn tớ thất vọng vì tỏ ra mềm yếu như vậy.
Đằng nào bọn tớ cũng sẽ quậy cô ta hết ga, để cho cô ta biết chúng ta là ai.
Chúng ta không thể chỉ làm mấy cái trò ngu ngốc như bỏ cóc vào bồn tắm hay đổ kem tẩy lông vào dầu gội được.""Em nghĩ trò này là một ý tưởng thiên tài." Laurel nói nhỏ."Cảm ơn em." Charlotte cười toe toét.
"Chị biết chúng ta cần một trò đặc biệt để khởi động Trò Lừa Gạt cho năm học mới!"Emma phải cắn chặt hai hàm răng để không biểu hiện ra sự kinh ngạc.
Trò Lừa Gạt?Từng từ xoay vòng trong đầu tôi.
Các bong bóng xúc cảm bỗng nổi lên bề mặt.
Những tiếng thét và tiếng cười ha hả, những bàn tay bịt chặt miệng, cảm giác phấn khích ngập tràn cơ thể.
Tôi cố nhớ ra nhiều hơn nhưng tất cả chỉ là một chuỗi cảm xúc thoáng qua.Cô cảnh sát nhấn chốt cửa để mở ngăn trên cùng tủ đồ của Nisha.
Charlotte tóm lấy tay Emma.
"Chuẩn bị chưa?" Khi cánh cửa bật mở, có cái gì đó vụt nhảy ra.
Nisha hét lên và che mắt lại.
Emma cũng vòng tay ôm lấy vai đầy sợ hãi...Và rồi cô nhìn thấy một bong bóng nhựa sáng bóng trôi lềnh bềnh dưới lối đi, và trồi dần lên tới trần nhà.
Đó là một cái bong bóng hình trái chuối với hai con mắt to đùng và một nụ cười điên khùng.
"Đùa thôi!" một giọng rô bốt reo lên từ bong bóng khi nó đụng trần nhà.
"Đùa thôi! Đùa thôi!" Ở phía cuối sợi dây có treo một mảnh giấy BỊ LỪA RỒI NHA!Emma không thể ngăn mình cười phá lên.
Giờ thì nó thật sự rất buồn cười.Nisha lau nước mắt, nhíu chặt hai hàng lông mày.
Cô xoay qua tìm kiếm nữ cảnh sát, nhưng cô nàng sinh viên trường Đại học bang Arizona đã bỏ chạy, xách theo cả con dao đẫm máu.
Nisha giật mảnh giấy ra khỏi sợi dây, vò nát nó rồi vất mạnh xuống sàn.
"Đùa thôi!" bong bóng vẫn tiếp tục kêu đi kêu lại bằng giọng rô bốt.Charlotte bước ra khỏi chỗ nấp trong phòng tắm, đôi giày bốt cao gót của cô nện trên sàn.
Nisha quay sang và trừng mắt nhìn cô, mặt đỏ lên vì tức giận.
"Cậu tốt hơn hết không nên tố cáo bọn tôi," Charlotte nói bằng một giọng đe doạ rợn người.
Cô vẫy vẫy ngón tay.
"Nếu không bọn tôi sẽ khiến cậu hối hận."Madeline và Laurel đứng ngay sau lưng Charlotte, bắn về phía Nisha ánh mắt đừng-nhờn-với-bọn-này.
Emma đi lướt qua Nisha nhanh nhất có thể.
Ra đến ngoài đại sảnh, các cô gái tựa lưng vào tường và cười dài.
Madeline nắm lấy tay Charlotte.
Laurel cười đến nỗi nước mắt chảy dài trên mặt."Ôi cái mặt của cô ta!" Charlotte nói giữa những nhịp thở ngắt quãng."Đỉnh của đỉnh!" Madeline cười lớn.Laurel chọt vào hông Emma.
"Thôi nào.
Thừa nhận đi.
Chị thích trò này lắm đúng không?"Họ đều nhìn chằm chằm Emma như thể cô là nhân tố quan trọng nhất quyết định xem