Lúc Kỷ Tiểu Thuần tỉnh lại lần nữa đã là giữa trưa, chỗ anh nằm vẫn còn lưu lại hơi ấm nhưng lại không thấy Tề Tuyên trong toa tàu. Hai chân cô vẫn còn bủn rủn không có sức lực. Sáng nay, Tề Tuyên dùng tay làm cô đạt cao trào hai lần liên tiếp khiến cả người cô lúc này có chút mệt mỏi ể oải. Lúc vừa đứng dậy bước xuống giường, hai chân Kỷ Tiểu Thuần run rẩy đến nỗi thiếu chút đã ngã xuống giường ngay lập tức. Kỷ Tiểu Thuần thay quần áo sửa soạn lại một chút sau đó muốn đi kiếm gì đó ăn, cô thật sự vô cùng đói bụng rồi.Kỷ Tiểu Thuần mặc một chiếc váy liền áo màu trắng hở vai tay lỡ, ngay lúc đang muốn bước ra ngoài mở cửa thì lại nhìn thấy Tề Tuyên đang bê theo một đĩa thức ăn quay về. "Thầy ~!" Cô nhìn thoáng qua đồ ăn trong đĩa, nhận lấy, sau đó đặt lên bàn nhỏ rồi bắt đầu ăn. "Còn đau không?" Kỷ Tiểu Thuần đang ăn bánh bao đột nhiên nghe thấy Tề Tuyên hỏi mình như vậy trên mặt không nhịn được mà nổi lên một rặng mây hồng, gật gật đầu sau đó lại lắc lắc đầu. Tề Tuyên dường như suy tư gì đó, anh đưa sữa đến môi cô muốn đút cô uống."Còn muốn chơi nữa không?" Vốn dĩ Kỷ Tiểu Thuần là trợ lý mà chú Ba đã sắp xếp cho anh. Một người trí tưởng tượng vô cùng phong phú, khả năng tự suy diễn cũng rất lớn, hơn nữa còn rất dễ tự say mê rồi đắm mình vào trong mấy vở kịch nhỏ này nọ."Thầy cảm thấy chơi không vui sao?" Đối với dạng kịch bản thiếu nữ u mê trai đẹp, gặp gỡ hẹn hò với trai đẹp, cô thực sự chơi vui chết đi được. Từ thời khắc bắt đầu đặt chân lên chuyến xe lửa này, bản thân cô đã hoàn toàn sẵn sàng nhập vai."Cũng bình thường." Tề Tuyên ngồi lại xuống giường dựa người vào tường, hai tay gác qua sau đầu, nhắm mắt tiếp tục suy nghĩ."Thầy ~~ có linh cảm gì sao?" Kỷ Tiểu Thuần cũng ngồi xuống giường anh. Hai chân tách ra quỳ xuống bên cạnh hai sườn của anh. Hai tay chống xuống giường, nhìn như một chú thú cưng nhỏ bé đang vùi người vào lòng anh. Cái đầu nhỏ còn không chịu yên mà nhướng về phía trước sau đó hôn một cái trên môi anh."Tạm thời thì không.""A..." Vậy thì phải làm sao bây giờ? Cô cũng chỉ là một nữ sinh mới tốt nghiệp, bị ông chủ lòng dạ hiểm độc lừa gạt, trở thành trợ lý cho một tác giả lạnh lùng cô độc, không những phải giúp đỡ chăm sóc cuộc sống hằng ngày của anh mà còn kiêm luôn chuyện giúp anh ngủ .Tuy là lần đầu gặp mặt, cô quả thật thuộc trường phái “đẹp là được” hơn nữa cũng là người có tật mê trai, lúc nhìn thấy anh đẹp trai như vậy thì đầu óc mê muội không nghĩ gì đã đồng ý.Tề Tuyên hơi hé mắt, "Ngồi xuống đây." Anh nói xong sau đó mở rộng hai chân tạo ra một chỗ trống, Kỷ Tiểu Thuần nghe lời xoay người ngồi vào giữa hai chân anh. Lưng dựa vào ngực anh sau đó đưa tay cầm quyển sách đã mở ra từ trước đó lên, "Thầy cũng thích xem kiểu sách như vậy sao?", Tề Tuyên đưa mắt nhìn thoáng qua quyển sách mà chú Ba anh đưa, "Dùng để tham khảo.""Uhm ~~ Thầy à, đừng sờ ~~" Vốn Kỷ Tiểu Thuần đang xem đến say sưa thích thú, nhưng chẳng biết từ bao giờ bàn tay Tề Tuyên đã lợi dụng cổ áo hở vai của cô mà trượt vào trong, kéo nội y trên ngực xuống sau đó nâng hai bầu ngực mềm mại nõn nà ngạo nghễ không gì sánh được của cô lên đồng thời dùng ngón tay sờ nhẹ lên nhũ hoa. "Nói tôi nghe, em cảm thấy thế nào?" Tề Tuyên nhẹ nhàng nói bên tai cô, "A ~~ rất nhột ~~ Thầy ~~", đối với cảm giác vỗ về chơi đùa như có như không cũng như cảm giác tê dại ngứa ngáy lan tràn xung quanh cơ thể, Kỷ Tiểu Thuần quả thật không kìm chế được mà run lên nhè nhẹ."Quay người lại." Kỷ Tiểu Thuần xoay người lại quỳ ngay giữa hai chân Tề Tuyên, đôi tay nhỏ bé của cô đặt ngay trên ngực anh, đầu hơi ngẩng lên nhìn anh."Há miệng!" Tề Tuyên đưa tay cầm lấy một quả nho đút cho Kỷ Tiểu Thuần đồng thời cũng phủ môi mình lên môi cô, Kỷ Tiểu Thuần còn chưa kịp cắn vào quả nho kia thì đầu lưỡi của Tề Tuyên đã xâm nhập vào khoang miệng cuốn lấy đầu lưỡi của cô mà gặm mút. Quả nhỏ kia bị đầu lưỡi quấn vào nhau của hai người đè ép tạo thành vết nứt, vị ngọt dần dần lan đều trong khoang miệng cả hai, "Uhm uhm ~~" Tề Tuyên buông Kỷ Tiểu Thuần ra đồng thời giúp cô lau đi chút