Editor: DiiHy
----------------o0o------------
"Con chào cô."
Tinh Tinh tích cực vẫy bàn tay nhỏ, rồi lao thẳng ra khỏi lớp không ngoảnh mặt lại.
Cô giáo Cao vừa giơ cánh tay lên mới xấu hổ nhận ra cô gái nhỏ đáng yêu trước mặt đã biến mất không thấy tăm hơi.
Đối mặt với ánh mắt ngây thơ của các bạn nhỏ khác, cô giáo lúng túng gãi đầu: "Có lẽ bạn nhỏ Tinh Tinh đang vội về nhà ăn cơm."
"Chào chú Cố." Tinh Tinh chạy như bay, lao thẳng vào ngực Cố Lan.
Cố Lan bị Tinh Tinh lao đến làm cho lảo đảo suýt ngã, không nhịn được hỏi: "Nhóc lại béo lên đúng không?"
Loại vấn đề chết người này lập tức đụng phải điểm bùng phát của cô gái nhỏ, cô bé lập tức nổi giận, nắm đấm nhỏ đánh vào đùi Cố Lan: "Không phải béo, Tinh Tinh rất rất gầy!"
"Nhóc sao? Lại còn rất rất gầy?"
Cố Lan không dám nói ra câu nói tìm đường chết này, không phải sợ tiểu tổ tông này đánh anh, mà là sợ làm cho cô nhóc khóc.
Nhóc này mà khóc thì không dễ dỗ, lại còn thu hút một đám cuồng trẻ con vây quanh dỗ dành.
"Hôm nay chỉ có mình chú Cố đến đón Tinh Tinh thôi sao."
Tinh Tinh ngó đầu ra sau lưng Cố Lan, nhưng đành phải thất vọng vì không thấy ai nữa.
"Có chú còn chưa đủ hả, nhóc còn muốn ai nữa?"
Cố Lan tức đến bật cười, anh chọt chọt vào cái đầu nhỏ của Tinh Tinh làm cô nhóc liên tục lắc đầu né tránh, đến khi khuôn mặt nhỏ nhăn nhó ủy khuất mới buông tha.
Anh dắt Tinh Tinh về lại lớp học để chào tạm biệt cô giáo rồi mới đưa cô nhóc lên xe về nhà.
Tinh Tinh đang mặc một bộ đồng phục tập võ phiên bản thu nhỏ, không những không có dáng vẻ tiêu sái linh hoạt của người tập võ, ngược lại vì đôi chân cánh tay ngắn ngủn mà trông có vẻ rất đáng yêu.
Cô nhóc không hề có chút cảm giác tự ti nào, ngày nào cũng mặc võ phục đến lớp, còn tự cảm thấy mình như vậy rất đẹp trai.
Tự tin ngẩng cao đầu ưỡn ngực.
Giống như một con gà trống kiêu ngạo.
Những lời này là của Phó Ti Thận, bị Cố Lan vô tình nghe được và bị anh mắng cho một trận.
Cố Lan là một người tiêu chuẩn kép điển hình, anh có thể cười nhạo Tinh Tinh, nhưng người khác thì không thể.
Có lẽ đây là một cách thể hiện cảm xúc vụng về của anh ấy.
"Mồ hôi đầy người kia kìa, mau lấy khăn giấy lau đi."
Anh đưa túi khăn ướt trẻ em cho Tinh Tinh, bảo bé tự lau mặt.
Tinh Tinh tùy tiện xoa vài cái là xong.
Cố Lan: ". . ." Con nhóc cẩu thả này thực sự là đứa nhỏ nhà bọn họ sao?
"Em trai à, Tinh Tinh muốn ăn trứng trứng."
Khi không có người ngoài, xưng hô của Tinh Tinh với Cố Lan đã thay đổi trong chớp mắt.
Cố Lan cũng quen với chuyện này, nên mặc kệ cô bé.
Anh tập trung lái xe, không nhìn sang, chỉ thản nhiên đáp: "Về nhà bảo dì Đinh làm cho."
Thứ Tinh Tinh muốn không phải là trứng gà, mà là bánh bông lan trứng muối, một loại đồ ăn vặt, là tình mới gần đây của cô nhóc, hôm nào mà không được ăn là tinh thần sa sút cả ngày.
Cũng may thứ này không phải thực phẩm rác, mỗi ngày ăn một ít cũng không sao.
Cố Lan đưa Tinh Tinh về nhà họ Phó, mặc dù anh rất muốn đưa nhóc con này về nhà mình luôn, nhưng sau vài lần phân vân, anh nhận ra mình không thể dỗ nổi Tinh Tinh đi ngủ, nên chỉ có thể chấp nhận số phận đưa cô bé về nhà họ Phó.
Quả nhiên, dù Tinh Tinh có thu nhỏ đi chăng nữa thì Phó Hành vẫn là người quan trọng nhất trong lòng chị gái, nghĩ đến thôi đã thấy khó chịu rồi.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ đưa đón hôm nay, Cố Lan rút lui thành công. . .
Cũng không đúng lắm.
Do không thể đón Tinh Tinh về nhà mình ở, nên anh đã thu dọn đồ đạc của mình đến Phó gia.
Dù sao thì khoảng cách từ nhà anh đến công ty và khoảng cách từ nhà họ Phó đến công ty cũng như nhau, chỉ là một đông một nam mà thôi. Vừa không chậm trễ công việc, lại vừa có thể ở cùng Tinh Tinh, cớ sao không ở lại Phó gia?
Chẳng lẽ mấy người nhà họ Phó lại dám đuổi anh?
Phó Hành đúng là không đuổi, nhưng cũng không hoan nghênh cho lắm.
Phó Hành mặc kệ em vợ muốn đến lúc nào thì đến, dù sao Phó gia cũng rộng, có thêm cậu ta coi như có thêm một người hỗ trợ trông trẻ.
Mà không đến cũng tốt, sự chú ý của Tinh Tinh sẽ không bị phân cho hắn.
Cả ngày hôm nay Tinh Tinh đến lớp học sở trường, cả người rất bẩn, vừa về đến nhà đã được bà Đinh đưa đi tắm rửa thay quần áo.
Đến khi bé trở về thành bánh bao nhỏ trắng nõn sạch sẽ chạy xuống lầu mới kinh ngạc phát hiện ra hôm nay nhà mình có rất nhiều người.
Tất cả thành viên Phó gia đều có mặt đông đủ, ngoài ra còn có Ngư Du, An Nhiên, Cố Lan, Bách Kỳ Ngọc và Niên Cao, còn có Hàm Hàm và bố mẹ của cô bé, thêm cả đạo diễn Cao và Ninh Ninh cũng đến.
Tinh Tinh nghiêng đầu khó hiểu: "Sao hôm nay có nhiều người thế?"
"Mọi người đến để chúc mừng sinh nhật Tinh Tinh đấy, Tinh Tinh có vui không?" Phó Hành mỉm cười bước lên trước, nắm bàn tay nhỏ bé của Tinh Tinh đi về phía mọi người.
Hôm nay, sau khi tắm xong bà Đinh không mặc cho Tinh Tinh bộ quần áo ở nhà thoải mái như mọi lần, mà mặc cho cô bé một chiếc váy công chúa xinh xắn.
Tóc của cô nhóc hơi ướt được xoã ra nhưng không hề có vẻ bù xù, ngược lại khiến khuôn mặt nhỏ như được phụ trợ trở nên tinh xảo hơn.
Bàn tay nhỏ bé nắm chặt một ngón tay của Phó Hành, trong lòng vừa khuẩn trương lại vừa mong chờ.
1
Đám đông tản ra, để lộ cảnh tượng được bố trí tỉ mỉ phía sau.
Những quả bóng bay màu hồng và trắng lần lượt bay lên, những cánh hoa màu sắc rực rỡ nhẹ nhàng rơi xuống, chính giữa bức tranh đẹp đẽ này là chiếc bánh sinh nhật cực lớn, khiến Tinh Tinh càng ngạc nhiên hơn.
Bánh sinh nhật có ba tầng, mỗi tầng là một chủ đề phim hoạt hình khác nhau, tầng trên cùng còn có một con khủng long bạo chúa Tyrannosaurus Rex yêu thích của Tinh Tinh.
Tyrannosaurus Rex uy vũ gầm lên trời xanh, dáng vẻ kiêu ngạo làm cho Tinh Tinh vui vẻ cười rộ lên.
"Đẹp quá đi mất!" Tinh Tinh sung sướng vỗ tay, vui đến nỗi không biết diễn tả niềm vui này như thế nào nữa.
"Chúc Tinh Tinh sinh nhật vui vẻ!" Hàm Hàm, Ninh Ninh và Niên Cao cùng nhau đi tới, tặng cho Tinh Tinh một món quà nhỏ do chính họ chuẩn bị.
Quà của các bạn nhỏ không phải loại rất đắt tiền quý hiếm, nhưng chắc chắc một trăm phần trăm chứa đựng cả tấm lòng của bọn họ.
Người lớn cũng lần lượt đưa ra những món quà mà họ đã chuẩn bị sẵn, ngoại trừ con búp bê Barbie thông thường do bố mẹ Hàm Hàm tặng vì hai người không biết Tinh Tinh thích gì, thì những món quà khác đều là thứ Tinh Tinh yêu thích.
Ngoài khủng long là thứ yêu thích hàng đầu ra, cô bé cũng rất thích những món đồ trang sức xinh đẹp tinh xảo.
Tất nhiên, tiết mục bọn nhỏ thích nhất chính là thời khắc cắt bánh sinh nhật.
Bốn ngọn nến được thắp lên, trong tiếng hát chúc mừng sinh nhật