Editor: DiiHy
---------------------o0o-----------------
An Nguyên đã thông báo với bộ phận lễ tân từ trước nên khi An Nhiên đi vào công ty thì không ai ngăn cản, còn có người đặc biệt đưa cô lên.
Sợ đại tiểu thư An thị lần đầu tiên tới công ty không biết văn phòng tổng giám đốc ở đâu.
"Mời An tiểu thư đi lối này."
Người tiếp đón An Nhiên là trợ lý riêng của An Nguyên, họ Chương.
Trước đó An Nhiên từng gặp anh ta vài lần ở bên cạnh An Nguyên, biết An Nguyên cố ý phái người này đến đây để đánh tiếng cho cô.
Tránh cho nhân viên An thị chỉ biết An Nhiễm tiểu thư mà không biết An Nhiên tiểu thư.
Đúng vậy, đến nay thân phận của hai người các cô vẫn chưa công bố rõ ràng.
Ngoài thái độ không rõ ràng của An tiên sinh và An phu nhân, cũng bởi vì An Nhiễm đã đến công ty làm việc được hai năm, điều này để lại ấn tượng đầu tiên trong lòng mọi người rằng cô ta là đại tiểu thư nhà họ An.
Ấn tượng đầu tiên rất khó loại bỏ, trừ khi An Nhiên có thể tiến vào An thị bằng một phong thái mạnh mẽ hơn An Nhiễm.
Nếu không trong mắt nhân viên An thụ, đại tiểu thư nhà họ An vẫn luôn là An Nhiễm.
"Tổng giám đốc vừa có cuộc họp đột xuất, giờ vẫn đang trong phòng họp, tiểu thư chờ một chút, tôi lập tức đi thông báo."
Trợ lý Chương dẫn An Nhiên đến thẳng văn phòng An Nguyên, sau khi bưng cho cô một tách trà liền đứng dậy định ra ngoài.
"Không cần." An Nhiên mở miệng ngăn cản: "Tôi đợi một chút cũng không sao, đừng quấy rầy anh ấy."
Đương nhiên cô biết trợ lý Chương có ý gì.
Đại tiểu thư chân chính của nhà họ An đến công ty, còn gọi cả tổng giám đốc đi.
Danh hiệu này nghe có vẻ không hay, nhưng tuyệt đối sẽ khiến cho toàn bộ lãnh đạo cao cấp của công ty hiểu rõ: An Nhiên mới là con gái ruột nhà họ An, là em gái người cầm quyền đương nhiệm An gia thương yêu nhất.
Nhưng điều này không cần thiết.
An Nhiên không có tình cảm gì với nhà họ An, càng không có dã tâm với An thị, mọi cảm xúc của cô với An Nhiễm đã biến mất trong tình yêu thương của dì Tinh và sự sủng ái của bạn trai rồi.
Cô có thứ mà mình quan tâm, cũng có gia đình và người yêu, nên không cần thiết phải lãng phí tâm tư cho người ngoài.
Không phải là cô khinh thường, cô chỉ đơn thuần cảm thấy làm thế rất mất thời gian.
"Vâng, phòng làm việc của tôi ở bên cạnh, nếu tiểu thư cần gì có thể gọi cho tôi theo số điện thoại nội bộ ở trên bàn."
Trợ lý Chương nghiêng người trả lời, thái độ thay đổi so với lúc trước, trở nên cung kính hơn nhiều.
Không phải trước đó trợ lý Chương không tôn trọng An Nhiên, dù sao cũng là em gái của sếp, nên thái độ của anh ta không thể tệ.
Nhưng không thật tâm.
Nếu trước đó trợ lý Chương chỉ tỏ ra tôn trọng An Nhiên, thì bây giờ anh ta thực sự tán thưởng vị đại tiểu thư này từ tận đáy lòng.
Thông minh hào phòng, không hổ danh là em gái ruột của sếp.
Vừa ra khỏi văn phòng tổng giám đốc, trở lại ban thư ký, một nhóm đồng nghiệp đã vây quanh anh ta hiếu kì hỏi thăm.
"Thế nào? Tính tình đại tiểu thư hàng thật giá thật thế nào, có xinh không?" Trong đám người hóng chuyện trợ lý Lý tò mò hỏi trợ lý Chương.
Quan hệ của anh ta và trợ lý Chương không tồi, nếu mà là người khác hỏi thì đã bị ánh mắt lạnh lùng của trợ lý Chương bắn chết tại chỗ.
"Cậu là đàn ông sao mà nhiều chuyện thế. Đại tiểu thư có xinh hay không không phải cậu vừa mới nhìn thấy rồi sao?" Trợ lý Chương lớn tuổi hơn, tính cách trầm ổn hơn vỗ vào đầu trợ lý Lý.
"Cút, trộm sờ đầu chó!" Trợ lý Lý tức giận gạt tay trợ lý Chương ra.
Hắn hơi hoạt bát, nói thẳng ra là ngây thơ, lớn lên trắng trẻo có chút dễ thương, nên đồng nghiệp trong công ty luôn thích trêu chọc hắn.
Tuy nhiên hiệu suất làm việc của trợ lý Lý rất cao, kỹ năng giao tiếp cũng tốt, nên ai cũng có thể kết bạn được.
Hơn nữa người trẻ tuổi tinh lực tràn đầy, theo chân tổng giám đốc đi công tác khắp trời nam đất bắc cũng khiing thấy mệt, nên rất được An Nguyên coi trọng.
"Cậu bị ấm đầu hả? Tự chửi mình là chó."
Trợ Lý Chương bị trợ lý Lý chọc cười, hắn đưa tập văn kiện cho trợ lý Hướng, thuận miệng nói: "Tính tình đại tiểu thư rất tốt, hào phóng thẳng thắn, không tự làm theo ý mình, cũng rất hiền hoà."
Không tự làm theo ý mình này rõ ràng đang ám chỉ ai đó, hai người còn lại nghe vậy cũng cười, nhưng không ai nói gì.
Có những lời mọi người hiểu rồi giữ trong lòng là được, nói ra sẽ mất vui.
"Cốc cốc cốc. . ." Đột nhiên vang lên tiếng đập cửa, ba người cùng quay đầu lại thì thấy cánh cửa phòng mở ra, một khuôn mặt nhỏ cẩn thận thò vào.
Khuôn mặt thanh lệ mang một vẻ dịu dàng làm người ta luyến tiếc, hoàn cảnh sống sung túc từ nhỏ đã tạo nên sự dịu dàng ưu nhã của người này, trông giống như thiên kim lá ngọc cành vàng khéo hiểu lòng người.
Người này là. . .
-- An Nhiễm, con gái nuôi nhà họ An.
Thực ra cấp dưới của An Nguyên không có thành kiến gì với người con nuôi này, dù sao cũng là con gái nuôi nhà người khác không liên quan gì đến họ.
Sở dĩ bọn họ không thích An Nhiễm là do tính cách của cô ta.
Bên ngoài nhìn vào thì năng lực làm việc của cô ta không có chỗ nào để chê, kĩ năng nghiệp vụ khá mạnh, nhưng đây chỉ là vẻ bên ngoài mà thôi.
Ba người họ với tư cách là cánh tay đắc lực của An Nguyên, sao có thể không biết một ít tin tức nội tình.
Ví dụ như cô con gái nuôi nhà họ An này cướp dự án kinh doanh của đồng nghiệp, hay chẳng hạn như cô ta lợi dụng ngoại hình của mình để dụ dỗ đối tác làm ăn, cướp đơn hàng vốn được giao cho người khác về tay, hoặc là giả vờ đáng thương khi làm sai để trốn tránh trách nhiệm, đổ lỗi cho người khác. . .
Còn rất nhiều, rất nhiều chuyện như thế nữa.
Mọi người đến công ty làm việc, không phải để chơi cung tâm kế.
Vì thế mặc dù nhân viên trong công ty ngoài mặt thì hoà thuận, thân thiết với An Nhiễm, nhưng thực tế có rất nhiều người bị cô ta lừa đều hận chết cô ta.
Có khá nhiều người nói xấu sau lưng cô ta, nhưng ngại bản thân đang làm việc tại An thị nên không dám vạch mặt cô ta mà thôi.
"Tôi không làm phiền các anh làm việc chứ?"
An Nhiễm cười áy náy với đám người trợ lý Chương.
Chương trợ lý mặt không biểu tình: ". . ."
Rất phiền, hơn nữa còn làm cho chúng tôi suýt nữa đứng tim đây này.
Trợ lý Hướng biết cái tên mặt lạnh này không muốn tiếp lời An Nhiễm, cũng không thể làm người ta mất mặt,