Editor: VanChiTien
Beta: Kỷ Kỷ
Thời điểm sắc trời gần đen, hai chiếc xe ngừng trước một con ngõ nhỏ, Hạ Miên ôm Tiểu Phong ngẩng đầu nhìn cửa lớn màu son trước mặt, lẩm bẩm nói, “Chị Ninh, đây là viện cũ mà chị nói?”
Ninh Thiều Vận cười khẽ, “Đây là sân cũ, chỉ mới quét qua thôi, hơn nữa chỗ này cũng không quá lớn, hai sân.”
“Là quà sinh nhật năm chị mười tuổi,” cô ấy chỉ chỉ bên cạnh, “Bên đấy là của Tiểu Bạch, ba sân.”
Hạ Miên đột nhiên nhìn qua Ninh Thiều Bạch, quả nhiên là lão đại tương lai, trẻ như vậy đã có tứ hợp việc ba sân!
Ninh Thiều Bạch cảm thấy ánh mắt Hạ Miên nhìn mình như chó vớ được bánh thịt, làm người ta thật khiếp hoảng.
Mắt Hạ Miên lấp lánh hỏi, “Nhà anh có nhiều sân vậy sao?”
Ninh Thiều Vận bật cười, “Cũng tạm, tổ tông Ninh gia nhà chị đều ở đây, sau này lục tục phân nhà ra các vùng xung quanh, mấy năm gần đây cũng bán bớt, nhưng mà ba có để lại cho bọn chị, một người một bên.”
"Trở thành dì nhỏ của pháo hôi thiên tài" chỉ được đăng duy nhất trên truyenwiki1.com @kk25251325, những web khác đều là lấy chưa xin phép ❌❌. Mong độc giả hãy lên trang chính chủ để được đọc chap mới sớm nhất.
“Ba sân đó coi như là nhà tổ.” Ninh Thiều Vận nói tiếp, “Chẳng qua bây giờ lưu hành biệt thự, sống tiện hơn, cho nên hai năm trước ba chị đã dọn đến chỗ đó sống rồi.”
Ninh Thiều Vận thấy ánh mắt trông mong của Hạ Miên, không khỏi bật cười, “Em thích loại sân này?”
Hạ Miên gật đầu như gà con mổ thóc, “Thích, siêu thích.”
Đây chính là tứ hợp viện! Căn nhà cấp 4 kiếp trước cô còn chẳng dám mơ đến!
Bởi vì có chút ấn tượng, kiếp trước chưa từng dám nghĩ đến tứ hợp viện, chỉ mấy căn nhà trong thôn cũ đã thỏa mãn hư vinh, lại không ngờ rằng, thập niên 90 bắt đầu kinh tế, mọi người còn chưa nhận thức được giá trị của tứ hợp viện!
Giá cả còn tiện hơn cả nhà lầu! Cơ hội tuyệt vời này sao có thể bỏ lỡ?
“Em sẽ mua!” Hạ Miên cường điệu, “Bao nhiêu sân cũng được!”
Sau đó cô xoay người nói với Hạ Văn Nguyệt im lặng theo sau, “Cô hai cũng mua một sân đi, chúng ta sống gần nhau!”
Lúc Hạ Miên đang hưng phấn, đột nhiên nghe thấy nụ cười chế nhạo, “Lòng tham không đủ rắn nuốt voi, đúng là cái gì cũng dám nói.”
Hạ Miên quay đầu, liền thấy một cô gái trẻ đứng ở đối diện, thoạt nhìn mới tầm hai mươi, mặc một cái váy hoa dài, dây váy nhẹ nhàng đáp lên vai. Sắc trời hơi tối làm người ta nhìn không rõ gương mặt, nhưng Hạ Miên lại cảm thấy phong cách này có chút quen thuộc, khóe mắt nhìn lại Ninh Thiều Vận phía sah mới nhận ra, người này sao lại na ná Ninh Thiều Vận vậy nhỉ.
Ninh Thiều Vận khó có khi nhíu mày, giọng nói lạnh lùng, “Chu Thiến Thiến? Sao cô lại ở đây?”
Chu Thiến Thiến kia đi tới, một động tác này hoàn toàn không giống nhau, nhưng dấu vết đối phương bắt chước Ninh Thiều Vận quá rõ ràng, tuy không có khoa trương, nhưng cũng làm người ta không thoải mái.
Đợi đối phương đến gần, Hạ Miên rốt cuộc thấy rõ diện mạo, gương mặt có thể giống bảy phần, trang điểm lên cũng được chín, nhưng mà ánh mắt kia nhìn về đây tràn ngập sự ghê tởm, Hạ Miên quyết định cho cô ta thẻ làm công.
Vị Chu Thiến Thiến có 0 điểm tiểu thư này ôm hai tay ưu nhã đi đến trước mặt Ninh Thiều Vận, cười đắc ý nói, “Anh Học Văn giúp em trang hoàng nhà mới còn phải mất hai tháng, dì Hoắc đưa em chìa khóa này, ở tạm một thời gian.”
“Chỉ là không ngờ chị Tiểu Vận lại quay về đây.”
“Mà sao chị lại về Hoắc gia vậy?” Chu Thiến Thiến hỏi, “Chị phải gọi cho anh Học Văn trước chứ, ban nãy anh ấy mới dọn xong phòng cho em đi mất rồi, nếu chị gọi sớm thì anh Học Văn đã đến đón.”
Hạ Miên nghe giọng nói kỹ nữ này, nhịn không được hỏi Ninh Thiều Vận, “Đây là ai thế, vợ nhỏ bên ngoài của sếp Hoắc sao?”
Chu Thiến Thiến nhăn mày, “Cô nói gì thế? Ai là vợ nhỏ?”
Ninh Thiều Vận bình ổn cảm xúc, rõ ràng không để ý cô ta, nhàn nhạt trả lời Hạ Miên, “Một người râu ria thôi, đừng quan tâm, đi.”
Hạ Miên thấy cô ấy không muốn nói, cũng không hỏi nhiều, chỉ là đối phương không cam lòng, còn muốn chạy theo bám lấy, “Ninh Thiều Vận…… A!”
Một tiếng kêu sợ hãi cùng âm thanh “bịch” vang lên, Hạ Miên quay đầu, nhìn thấy Chu Thiến Thiến chật vật nằm trên đất, bộ dáng ăn mệt kia làm Hạ Miên nghĩ, cái này được, từ 0 điểm trượt xuống âm.
Ninh Thiều Bạch đứng bên cạnh cười lạnh, “Đầu óc không tốt thì thôi đi, não bôh còn không có năng lực tự điều khiển, có một gương mặt miễn cưỡng dễ nhìn thì nên cẩn thận chút, ngã xuống hồ rồi không ai nhận ra đâu.”
Hạ Miên: ……
Đối lập như vậy, cô cảm thấy sự khắc nghiệt của Ninh Thiều Bạch đối với mình ngày xưa chưa tính là gì, thấm mấy lời này xong, còn lâu mới dễ nghe như vậy!
Chu Thiến Thiến hiển nhiên ngã không nhẹ, hoãn nửa ngày mới đứng lên, vuốt cái mũi có chút đau nhìn Ninh Thiều Bạch, “Ninh Thiều Bạch, anh cố ý!”
Ninh Thiều Bạch nhàn nhạt “Ồ” một tiếng đáp, “Đúng đó, cô cố ý tìm tới cửa, chẳng nhẽ tôi không được cố ý nói cô?”
Anh cười lạnh một tiếng, “Chu Thiến Thiến, tôi cảnh cáo cô, ở đây không phải Hoắc gia, không dễ để cô làm càn, tưởng Ninh gia không có ai sao?”
Chu Thiến Thiến không dám ôm kỳ vọng với Ninh Thiều Bạch, nhưng cô ta lại không cam lòng, cắn cắn môi nhìn Ninh Thiều Vận nói, “Tóm lại tôi muốn cảm ơn chị, chủ nhiệm La rất thích tranh chị vẽ, hạng mục của anh Học Văn đã được phê chuẩn rồi.”
Bước chân Ninh Thiều Vận đột nhiên dừng lại, xoay người đi tới chỗ Chu Thiến Thiến mới đứng dậy, hung hăng đạp vào đùi cô ta.
Hôm nay Ninh Thiều Vận đi đôi giày da đầu nhọn, cú này dùng đủ lực, Hạ Miên theo bản năng nhắm mắt lại “ui” một tiếng.
“A!” Chu Thiến Thiến hô một câu, phỏng chừng đau đến ngốc.
"Trở thành dì nhỏ của pháo hôi thiên tài" chỉ được đăng duy nhất trên truyenwiki1.com @kk25251325, những web khác đều là lấy chưa xin phép ❌❌. Mong độc giả hãy lên trang chính chủ để được đọc chap mới sớm nhất.
Hạ Miên cũng thấy được sự kinh ngạc trong mắt Ninh Thiều Bạch, không ngờ một Ninh Thiều Vận ngày thường luôn ôn nhu nhã nhặn lại tự mình động thủ đánh người ta, có thể thấy được cô gái này nhất định đã làm chuyện gì rất quá quắt.
Hai người vừa thưởng thức Chu Thiến Thiến che chân hú hét, vừa nói chuyện phiếm.
Ninh Thiều Bạch hỏi Hạ Miên, “Cô thích loại sân này?”
Hạ Miên đột nhiên gật đầu, “Cực kỳ cực kỳ thích.”
Ninh Thiều Bạch nhìn đối diện một loạt, bao gồm cái sân Chu Thiến Thiến đi ra, “Mấy cái này đều của Hoắc gia, thích cái nào?”
Hai mắt Hạ Miên trừng lớn, “Hoắc gia có nhiều sân như vậy?”
“Ừm, tổ tiên hai nhà là láng giềng, bạn cũ.” Ninh Thiều Bạch giải thích sâu xa, “Lúc trước Hoắc gia có sự nghiệp, con cháu phân gia ra sống ở đây, sau này chỉ còn một mình Hoắc lão gia tử, cho nên này bốn sân này liền thuộc về Hoắc gia.”
“À, ba sân kia coi như nhà cũ, nhưng mà bà Hoắc thích biệt thự nhà lầu hơn, cho nên mấy sân này đều để không, cũng không có người xử lý, nếu cô thích thì có thể mua lại.”
Hạ Miên há mồm “wow ồ” một tiếng, sau đó đập tay cái bốp, “Chọn bên nào cũng được hả, chỉ có trẻ con mới lựa chọn, người lớn đương nhiên phải lấy hết!”
Ninh Thiều Bạch sửng sốt một chút, ngay sau đó cười rộ lên, “Tứ hợp viện ba sân đấy không được, đó là của Sâm Sâm, những cái khác đều có thể.”
“Ok ok!”
Chu Thiến Thiến mới hoãn lại liền nghe thấy giọng nữ thanh thúy, phảng phất như nắm chắc mấy sân này trong tay, “Vậy tôi lấy nhà này trước. Trời cũng sắp tối rồi, mau dọn đồ thôi.”
Chu Thiến Thiến che chân đỏ mắt, nhìn Hạ Miên cười lạnh, “Một con nhỏ nông dõng dạc cái gì, đây chính là sân Hoắc gia, chưa nói có tiền hay không, cho dù có, cũng đừng mơ mà mua được!”
Hạ Miên nghi hoặc nhìn Ninh Thiều Bạch, “Cô ta rốt cuộc là ai, khẩu khí lớn vậy? Cảm thấy Hoắc gia đều do cô ta định đoạt.”
Ninh Thiều Bạch đang muốn nói chuyện, chỉ thấy cửa đỏ thắm đối diện diện Ninh Thiều Vận mở ra, một người phụ nữ tầm 40 xuất hiện, vui vẻ nói với Ninh Thiều Vận cùng Ninh Thiều Bạch, “Dì nghe thấy giọng hai đứa bên ngoài, quả nhiên đã về!”
“Dì Ngụy.” Ninh Thiều Vận cười rộ lên, vẫy tay gọi Hạ Miên qua, sau đó giới thiệu, “Đây là Hạ Miên và Tiểu Phong cháu từng nhắc đến, còn đây là cô hai của Hạ Miên.”
Lại nhìn Hạ Miên, “Dì Ngụy, chăm sóc cho chị cùng Tiểu Bạch từ nhỏ.”
Hạ Miên cùng Hạ Văn Nguyệt vội vàng chào hỏi, dì Ngụy cũng nhiệt tình nói, “Mau mau vào nhà, đi một đường chắc mệt lắm rồi nhỉ, cơm xong xuôi, chỉ chờ mọi người thôi đấy.”
Bà ngẩng đầu nhìn Chu Thiến Thiến tựa tường lắc đầu, “Thuốc cao bôi trên da chó, đúng là âm hồn không tan. Tiểu Vận đừng để ý, chỉ là vai hề lướt qua mà thôi.”
Ninh Thiều Vận gật gật đầu nói với Hạ Miên, “Đừng quan tâm, mất hứng.”
Để Ninh Thiều Vận ôn hòa nói ra loại lời này, nhân vật Chu Thiến Thiến kia chắc cũng là người khó chơi.
Mọi người thức thời không care cô ta, theo dì Ngụy vào cửa.
Tài xế Hoắc gia phía sau muốn nói lại thôi mở miệng, “Phu nhân……”
Ninh Thiều Vận hình như mới nhớ ra, xoay người cười, “Tiểu Lý, là tiểu Lý hả? Cậu mau về đi, sếp Hoắc nhà cậu bận rộn như vậy, nhất định cần cậu giúp đỡ, thời gian qua đã chậm trễ mất hai ngày rồi đấy.”
Tiểu Lý xoa xoa tay đáp, “Phu nhân, sếp Hoắc đã nói trước với tôi rồi, ngài ấy ở nhà đợi phu nhân.”
Ninh Thiều Vận bật cười, “Tôi còn không hiểu anh ta sao, nhất định là vội, chúng tôi về cũng chỉ rước thêm phiền, sau này tôi ở đây, để sếp Hoắc của cậu chuyên tâm công tác.”
“Nhưng!” Tài xế còn muốn tiếp, dì Ngụy cười ha hả, “Thôi Tiểu Lý đi đi tôi không giữ nữa, cậu lái xe một ngày chắc cũng đã mệt, về nghỉ ngơi đi.”
Sau đó “bịch” một tiếng đóng cửa, để lại tài xế Lý vẻ mặt bất đắc dĩ.
Chu Thiến Thiến xoa chân, cười, “Chắc anh Lý mệt lắm rồi nhỉ, người ta kêu anh về thì anh cứ về đi.”
Biểu tình bất đắc dĩ trên mặt tài xế tiểu Lý đã biến mất, lộ ra nụ cười nịnh nọt lấy lòng Chu Thiến Thiến, “Bà Hoắc thật sự thương cô, thế nhưng lại đưa sân lớn như vậy.”
Chu Thiến Thiến không để bụng, “Viện này căn bản không đáng tiền, nhà lầu kia mới đẹp.”
Tiểu Lý hâm mộ nói, “Vẫn là cô lợi hại. Tôi thấy lần này phu nhân giận không nhẹ đâu.”
Chu Thiến Thiến cười đắc ý, “Tức thì tức, anh Học Văn bận công việc, rảnh gì mà quản chị ta.”
Mọi người vào nhà không biết âm mưu quỷ kế của ả, hoặc là nói hoàn toàn không để bụng.
Chỉ có Sâm Sâm hỏi một câu, “Mẹ ơi, chúng ta không về nhà sao?”
Ninh Thiều Vận nghiêng nghiêng đầu nói, “Con muốn về à? Chúng ta sẽ về, nhưng mà Tiểu Phong ở đây, con mà về sẽ không được chơi cùng em trai.”
"Trở thành dì nhỏ của pháo hôi thiên tài" chỉ được đăng duy nhất trên truyenwiki1.com @kk25251325, những web khác đều là lấy chưa xin phép ❌❌. Mong độc giả hãy lên trang chính chủ để được đọc chap mới sớm nhất.
“Có thể không về không?” Sâm Sâm cao hứng nói, “Con thích nơi này, chúng ta ở đây đi, con muốn chơi cùng Tiểu Phong.”
Hạ Miên có chút tò mò, cháu trai lớn vốn nhận được sự cưng chiều của gia tộc thế nhưng một chút cũng không thương nhớ ông bà nội của mình, Hoắc gia này thật quá lạnh nhạt.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nếu không lạnh nhạt, đời trước đã không vào thời điểm gian nan nhất vứt bỏ Sâm Sâm.
Ninh Thiều Vận không muốn đề cập, mọi người cũng tránh đi, huống hồ ngồi xe một ngày, đầu