Một lần nữa mở mắt, mặc dù đã ngủ rất lâu nhưng trời vẫn là sáng. Hôm qua vì mệt quá liền ngủ một mạch tới sáng ngày hôm sauThay vì có cảm giác thỏa mãn sau khi ngủ dậy thì TỐ HÀN lại...ỌT...ỌT....ỌTLấy tay xoa xoa nhẹ chiếc bụng đang đói tới mức da sắp dính cả vào lưng kia, gương mặt có vài phần khó chịu...Cô từ từ bước xuống gường, tắm rửa rồi quấn khăn bước khỏi phòng tắm. Hơi nước còn vương xung quanh khiến da vẻ con hồng hồng tóc xỏa lộn xộn trông rất loli nhưng TỐ HÀN chỉ nhìn lướt qua gương rồi bước vội ra. Tuy dáng vẻ lúc này có vài phần dễ thương nhưng cô lại không mấy hứng thú bởi lẽ giờ TỐ HÀN cảm nhận được cô yếu hơn so với lúc trước rất nhiều ... đi tìm một bộ quần áo để mặc. Vừa mở cửa tủ quần áo thì" Wtf cái gì đây"Quần áo mặc dù ngập khắp tủ, nhiều đến mức còn có vài bộ chưa tháo cả nhãn mác nhưng,... toàn là váy với đầm.. mà phải chi nó là vậy thì TỐ HÀN cũng không tới mức có biểu tình đó, toàn là những bộ không hở trên thì cũng hụt dưới.Cô bỗng nhớ lại nguyên chủ tính tình quái lạ, ngay cả cách ăn mặc cũng không giống tuổi tí nào.. Chắc tám phần là ảnh hưởng từ bà mẹ đó...Đang giận muốn sôi cả máu thì cơn đói khiến cô lịm cả cơn tức sau lưng. Thời gian còn dài, từ từ xử lý lại cái đốn này sau giờ đi ăn trước đã...Mất cả nửa tiếng, cô mới lôi ra được một đồ trông có vẻ bình thường và lành lặng nhất cái núi kia. Đang tính mở cửa xuống lầu thì đã nghe có tiếng gõ cửa vọng lạiCỐC...CỐC...CỐCTỐ HÀN đẩy cửa mở ra, đối diện cô là người chú trung niên mang gương mặt phúc hậu nở một một cười vói cô" Tiểu thư, phu nhân gọi người xuống ăn cơm... "Gật đầu nhẹ trả lời, cô lướt qua người chú kia xuống lầu..nhưng để lại trên gương mặt hiền lành kia là biểu tình bất ngờ Ông nhớ nhị tiểu thư thường thức rất muộn, với cả ghét nhất là người khác tới hối thúc mình. Nhưng hôm nay lại thức vào giờ này đã rất bất thường rồi, nếu như là ngày thường chắc ông đã bị mắng cho một trận rồi.. Nhưng cô lại chẳng nói gì cả mà đi, khiến ông cảm thấy có phải hôm nay mặt trời mọc đằng tây rồi không..."Hình như là Trần quản gia, tay sai của ông bố kia sau..."Vừa bước xuống lầu, cô quay nhẹ liếc người đang còn đứng kia.. mặt cười như không cười, thì thào với mình.Trần quản gia, tuy bề ngoài lúc nào cũng nghe lệnh Lục phu nhân nhưng thật chất là đang thay bố cô giám sát báo cáo chuyện trong nhà. Do tính chất công việc nên Lục lão gia rất ít khi ở nhà, nhưng ông hầu hết chuyện gì cũng biết.. kể cả chuyện nữ chính bị ức hiếp nhưng ông trước nay điều không can dự vào, vì muốn xem xem hai mẹ con này có thể làm gì được và sức chịu đựng của cô con gái ông ra sao...Ngay từ đầu người thừa kế đã được chỉ định là đại tiểu thư Lục gia LỤC TIỂU HY. Nên xem đây cũng như bài kiểm tra đối với người thừa kế vậy ..HA.. Người có tiền đúng thật là lắm tròVừa bước tới nhà ăn đã thấy nữ chính cùng Lục phu nhân đang ăn sáng. Tuy nói là ngồi cũng bàn nhưng khoảng cách lại là người đầu sông ta cuối sông, hai bên là một dãy mấy cô hầu gái...Không khí có vài phần cực không tốt, nhưng cô cũng chẳng buồn quan tâm nữa. Vội đi tới khéo ghế ngồi xuống. Lục phu nhân và TIỂU HY đang ngồi ăn cũng bị tiếng động khéo ghế lớn như bắn súng kia làm cho giật mình, liền liếc cô một cái. Hai cô hầu nhanh chân chạy vào bếp dọn phần ăn lên cũng một ly nước trái cây. Đang lúc đi đến, cô hầu bưng ly nước vô tình vấp phải chân mình, cả người mất thăng bằng lao về phía TỐ HÀNSẠC...CẠCH....Ly nước trái cây cứ thế mà đổ hết lên cánh tay bị bỏng hôm qua vẫn chưa thay băng, không khí lúc này lặng như tờ. Cô hầu cũng bất giác run tới mức ngồi bệch xuống đất, mặt lúc trắng lúc xanh miệng lấp bấp lẩm bẩm"Nhị...nhị tiểu thư...tôi xin lỗi..tôi không cố ý đâu..tôi.. xin lỗi....tôi...."Từng tiếng lấp bấp cứ thế vang lên càng làm cho không gian căng như dây đàn, cả đám người hầu đứng xung quanh cùng chú quản gia đều đổ mồ hôi lạnh, liếc mắt với nhau mà thầm nghĩ. Cô ta chết rồi, thật sự sắp chết rồi, dám làm đổ cả ly nước lên người nhị tiểu thư như thế. Chết hơn nữa hôm nay còn có Lục phu nhân đang ngồi đây, dù đại tiểu thư có lên tiếng cũng chưa chắc cứu được cô ta. Không biết sẽ bị nhị tiểu thư hành hạ thảm tới mức nào đây. Thật sự sẽ chết rất thảm aTỐ HÀN hơi nghiêng đầu, mặt không biểu tình gì nhìn cánh tay. Sao đó đưa tay ra khoảng không vẩy vẩy nước rồi đặt tay về vị trí cũ, dũi tay còn lại chống trên cầm nhìn về phía cô hầu đang cúi người ngồi dưới đất run như cày sấy kia" Ngẩng đầu"Lời vừa nói ra khiến cô hầu như cứng đờ, vội ngước mặt lên" Dạ..."Khuôn mặt thoạt nhìn chắc tầm mười chín, hai mươi , thì ra là người hầu mới vào làm. Cô hầu nhỏ nhìn mặt cô chủ không ra sắc thái vui buồn thì càng trở nên sợ hãi. Tuy mới vào làm không lâu nhưng nghe mấy người hầu trong dinh thự nói tính tình nhị tiểu thư cực kỳ xấu. Nếu lỡ làm cô ấy không vui thì chỉ có chết không đối chứng, cô run càng dữ dội nước mắt cũng sắp không kìm nổi nữa rồi. TỐ HÀN quay đầu lại bàn ăn, vội liếc nữ chính một cái. Ánh mắt hai người vô tình va vào nhau khiến TIỂU HY có vài phần hơi giật mình còn cô chỉ nhếch mép cười một cái" Đứng dậy