Pháp sư Becrock chuyển ánh mắt khỏi Rosalyn.
Hắn nhìn xuống những binh sĩ đang bị bom giả kim nổ tung và đội hình chặt chẽ từ phía Rex rồi thờ ơ nói.
"Tôi đã nói rồi, phải không? Tôi đã tìm ra một cách để Tử mana và mana hoà hợp lại với nhau. Điều đó không có nghĩa là tôi có thể kiểm soát cả hai thứ đó sao?"
Rắc.
Mana xám bắt đầu bao vây Becrock.
Bùmm.
Tháp chủ Tháp Nam rơi khỏi tay Becrock và rơi vào tòa tháp đang bốc cháy.
- Nhân loại!
Cale có thể cảm thấy những bàn chân trên lưng khi cậu đang bay.
Raon là người duy nhất làm điều này.
"Gì?"
- Rosalyn thông minh đang sử dụng đá ma thuật để làm cho mana của cô ấy mạnh hơn và tên khốn Becrock đó đang phòng thủ bằng một tấm khiên màu xám trước khi hắn đột ngột hấp thụ Tháp chủ Tháp Nam như vậy!
"... Làm thế nào mà hắn vẫn ổn ngay cả sau khi hấp thụ Tử mana?"
Cale hoài nghi nhìn Becrock.
Người sống sẽ cảm thấy đau đớn khi Tử mana xâm nhập vào cơ thể họ.
Tất nhiên, đã có một ngoại lệ.
"Một hắc pháp sư.....?"
-... Tử mana và mana không thể cùng tồn tại.
Nếu điều đó là có thể, những con Rồng sẽ hấp thụ Tử mana và sử dụng được cả hắc ma pháp nữa.
Tử mana không phải là thứ cần phải thu thập một cách cưỡng ép như White Star và các thuộc hạ của hắn đang làm.
Tất cả các sinh vật sống sẽ tự nhiên chết vào một lúc nào đó.
Tử mana sẽ thoát ra khỏi cơ thể họ khi họ chết.
Đó là lý do tại sao những Dark Elf thường sống gần các nghĩa trang để hấp thụ lượng Tử mana tuông ra từ chúng.
"...Hả?"
Đôi mắt Cale mở to, quay lại nhìn Rosalyn và Becrock.
"Raon, tay Rosalyn-"
Cale có thể thấy tay Rosalyn đang run lên.
Cô ấy bị thương sao?
Hình như không phải vậy.
Raon sẽ nhảy vào nếu cô ấy sắp bị thương.
Vậy, là gì?
"Kekeke, tay cô đang run đấy."
Becrock đã giải quyết câu hỏi của Cale cho cậu.
Hắn nhìn về phía Rosalyn đang run rẩy.
"Không thể kiểm soát được, đúng không?"
Hắn chỉ vào túi không gian đã không còn bất kỳ viên đá ma thuật nào nữa.
"Cô có biết tại sao ta chia đá ma thuật cho thuộc hạ thay vì sử dụng tất cả chúng một mình không?"
Rắc rắc.
Tử mana và mana tiếp tục xung đột và tăng kích thước xung quanh hắn.
Mana xám đang dần lớn hơn.
"Ta không muốn bị khó tiêu."
Cale bối rối trước câu trả lời đó.
"Đá ma thuật là những viên đá tập trung nhiều mana. Cô muốn kiểm soát hàng chục, không, hàng trăm trong số chúng một mình? Cô sẽ nổ tung và chết."
Becrock chế nhạo trong khi Rosalyn, người bị mũ trùm kín mặt, cắn chặt môi.
"Nếu cô muốn sử dụng chúng, cô cần phải sử dụng chúng trong giới hạn của mình."
Dùng hàng chục viên cùng lúc nếu đó là giới hạn.
Dùng một trăm viên cùng lúc nếu đó là giới hạn.
"Đó là lý do tại sao, Rosalyn, phải có giới hạn về mana mà cô có thể kiểm soát cùng một lúc."
Bằng chứng của việc đó là những đầu ngón tay run rẩy của Rosalyn.
"... Đừng nói những điều vô nghĩa như vậy."
Lời lẩm bẩm của Rosalyn lọt vào tai Becrock.
"Kahahahahah!"
Hắn bắt đầu cười. Sau đó dừng lại ra lệnh.
"Đi xuống."
"Vâng thưa ngài!"
"Vâng, Tháp chủ!"
Các hắc pháp sư và pháp sư bắt cặp trước khi đi xuống. Rex bắt đầu hét về phía họ.
"Ném bom!"
Những quả bom giả kim được ném lên không trung.
Bàaaaang! Bang!
- Này, Cale. Có vẻ như nó sẽ thực sự kết thúc như một mớ hỗn độn với tốc độ này.
Bud, người vẫn còn kết nối bắt đầu nói với vẻ lo lắng.
Vẫn còn rất nhiều bom giả kim.
Tuy nhiên, rất có thể những binh sĩ sẽ gặp khó khăn nếu các hắc pháp sư và pháp sư hỗ trợ, đặc biệt nếu họ sử dụng loại mana kết hợp đó.
Rắc. Rắc.
- Điên thật... lượng mana vẫn ngày càng lớn.
Lượng mana xám đang tiếp tục lớn hơn.
Bud đang chứng kiến điều này với vẻ ghê tởm. Cale kinh ngạc nhìn Becrock.
"Điều này không tuyệt vời phải không?"
Becrock dang hai tay sang một bên như đang tự hào khoe mana xám của mình.
"Sự sống và cái chết sẽ tiếp tục đối chọi và ngày càng lớn hơn. Cô có biết sự khác biệt với đá ma thuật là gì không?"
Hắn nhìn đống mana xám xung quanh mình như thể anh đang yêu.
"Để có được mức sức mạnh bằng mười mana kết hợp này, tất cả những gì ta phải làm là sử dụng sức mạnh của mình ở mức sức mạnh là ba."
Đó là sự tuyệt vời của mana kết hợp này.
Hắn chỉ cần đưa vào ba phần để chúng đụng độ nhau và thu được mười phần.
"Điều này không phải là tuyệt vời sao?"
Becrock có thể nhìn thấy đôi mắt đỏ bừng của Rosalyn bên dưới mũ trùm đầu.
Đôi mắt đó đang nói với hắn những điều sau đây.
"Làm thế nào một cái gì đó như thế này có thể được?"
Becrock có thể nói người phụ nữ mặc áo choàng đang bối rối và hoang mang không biết làm thế nào mà hắn có thể điều khiển cả ma pháp và hắc ma pháp.
Đó là lý do tại sao hắn bắt đầu mỉm cười.
Sau đó bâng quơ nói.
"Ta có biết một chút về cô. Ta đã tìm hiểu về cô vì tò mò về vị pháp sư tài năng này mà mọi người vẫn hay nhắc đến."
Rosalyn và Becrock nhìn nhau.
Becrock tiếp tục thoải mái.
"Ta đã hoàn toàn bất ngờ vì những gì ta điều tra ra được. Chúng ta đã có rất nhiều điểm tương đồng."
Shh.
Một tay của Becrock bắt đầu cử động.
Oooooooong-
Mana kết hợp đang xung đột với nhau bắt đầu tập hợp lại với nhau.
Hắn vẫn để mắt đến Rosalyn ngay cả khi làm vậy và tiếp tục nói.
"Trước hết, tuổi của chúng ta ngang nhau."
24 tuổi.
Becrock và Rosalyn bằng tuổi nhau.
"Cả hai chúng ta đều rất thông minh. Chúng t thể hiện tài năng tuyệt vời về ma pháp."
Nụ cười của Becrock đã chuyển thành một nụ cười méo mó.
"Nhưng ta sinh ra đã nghèo. Đó là điểm khác biệt giữa chúng ta."
Becrock nhìn xuống những binh sĩ dưới chân mình.
"Ta cũng là rác rưởi như những tên đó."
Hắn được sinh ra không có tiền bạc, quyền lực, cũng không có bất cứ thứ gì liên quan đến tên tuổi của mình.
Tuy nhiên, không giống như những thứ rác rưởi dưới đó, hắn có tài.
Đó là lý do tại sao Chúa thượng của hắn, White Star, thưởng thức hắn.
Hắn là một thiên tài. Hắn cũng là một người siêng năng.
Hắn đã cố gắng hết mình.
Becrock chắc chắn.
Không giống như Rosalyn trước mặt, hắn đã học ma pháp trong những điều kiện cực kỳ khó khăn, điều này cho phép hắncó được kết quả tốt hơn.
Hy sinh là cần thiết cho kết quả như vậy.
Miễn là nó sẽ đưa hắn lên những vị trí cao hơn là được.
Ai quan tâm nếu một số rác rưởi vô dụng chết đi để một thiên tài như hắn vươn tới những tầm cao lớn hơn?
Ánh mắt hắn hướng về Rosalyn.
"Cô chắc hẳn đã rất dễ dàng học ma pháp."
Đó là lý do tại sao hắn ghét Rosalyn.
Cô ấy là một công chúa, có rất nhiều tiền, và có lẽ đã có một thời gian dễ dàng học ma pháp với một người hướng dẫn tuyệt vời.
Là một phần của nhóm Cale, cô ấy cũng có một danh tiếng lớn.
"Vậy tại sao ta phải nói với một người như n-?"
Oooooooong-
Mana xám được tập hợp lại với nhau bắt đầu hình thành.
"Những anh hùng vĩ đại của lịch sử luôn trưởng thành từ dưới đáy xã hội. Cô trông giống như một người sẽ hy sinh trong con đường dẫn đến sự vĩ đại của ta vậy."
Ooooooong-
Tiếng ồn dần lớn hơn.
Giờ đã đến lúc những người chiến đấu bên dưới phải bối rối nhìn lên.
Tất cả đều bối rối trước những gì họ nhìn thấy.
"... Rồng?"
Một người đã vô thức nói ra.
Mana màu xám đang dần hình thành hình dạng của một con Rồng lớn.
"Chắc cô đã học ma pháp từ Rồng đúng không? Những con Rồng ngu ngốc đó."
Becrock nghĩ về việc Rosalyn sẽ yên bình học ma pháp từ Rồng đen và Rồng cổ đại và bắt đầu cười.
"Vì vậy, sẽ rất thú vị nếu cô bị một con Rồng giết. Kekeke."
"Rooooooooooar!"
Con Rồng lớn làm bằng mana xám gầm lên một tiếng.
Sự xuất hiện to lớn và choáng ngợp của con Rồng khiến một số người đứng ngây ra vì sợ hãi.
Tuy nhiên, Becrock chỉ hạnh phúc.
Làm thế nào mà hắn không thể như vậy khi chính tay hắn đang điều khiển một con Rồng được biết đến là vĩ đại và dũng mãnh và định sử dụng con Rồng đó để giết Rosalyn?
Rắc rắc!
Con rồng mana xám tiếp tục phát triển về kích thước.
Nó đã áp đảo mana đỏ của Rosalyn.
Bud, người đang xem điều này từ phía bên kia của màn hình bắt đầu vội vã hét lên.
- Này! Không phải cậu nên làm gì sao? Thay vào đó, tại sao cậu lại bay xuống?!
Anh không thể không lo lắng khi Cale đang đi xuống thay vì đi về phía Rosalyn.
Cale bình tĩnh đáp lại.
"Tôi sẽ giúp đỡ từ trên mặt đất."
- Còn cô Rosalyn?
"Tôi cần phải tin tưởng cô ấy vì cô ấy nói tự tay cô ấy sẽ xử lý. Tôi sẽ cứu cô ấy nếu cô ấy có vẻ gặp nguy hiểm."
- Này! Không phải hiện tại cô ấy đang gặp nguy hiểm sao?!
Bud, người đang hét về phía Cale, chùn bước.
Rooooooooooooooooooooar!
Con Rồng xám bắt đầu vỗ cánh.
"Sao cô lại im lặng thế? Cô có sợ không? Kekeke!"
Becrock nhàn nhã tiếp tục nói với Rosalyn.
Người phụ nữ mặc áo choàng đỏ gục đầu xuống. Điều đó khiến Becrock bắt đầu cười to hơn.
Lúc này,
Hắn nghe thấy một giọng nói phát ra từ người phụ nữ mặc áo choàng.
"Đáng xấu hổ làm sao."
Gì?
Becrock nhìn về phía người phụ nữ mặc áo choàng.
Hắn đã bối rối trước những từ ngữ mà cô sử dụng vì nó không phù hợp với cách cư xử của một hoàng tộc điển hình, nhưng hắn còn sốc hơn khi cô ấy đang nói những điều như vậy trong tình huống hiện tại.
Rosalyn lắc đầu.
Cô ấy đang khinh thường và lắc đầu. Sau đó cô ấy bắt đầu nói chuyện với Becrock.
"Này tên khốn, ngươi mới là thứ rác rưởi lớn nhất ở đây."
Rosalyn nghĩ về Lock và Choi Han ngay lúc đó.
Cô đã không nghe thông tin chi tiết về cuộc đời của Choi Han, nhưng cô đã nghe nói cậu ta đã phải sống một cuộc sống khó khăn khi xa gia đình.
Cậu ta đã từng nói Dạ Lâm là quê hương của cậu ta.
Còn Lock thì sao?
Đứa nhỏ đó đã phải trải qua bao nhiêu chuyện đau lòng? Và những đứa trẻ Sói khác?
Còn cô Mary?
Raon-nim?
Cô nghĩ về những người bạn của mình trước khi nghĩ về cuộc sống của chính mình.
"... Tôi đã có một cuộc sống dễ dàng."
Cô ấy không chọn có một cuộc sống dễ dàng.
Có một số tình huống khó khăn, nhưng cô ấy đã có tiền và quyền lực từ khi mới sinh ra.
Cô ấy có rất nhiều lợi ích vì sinh ra là một công chúa.
"Vậy thì sao?"
Mình có làm điều gì xấu vì nó không?
Cô đã không.
Cô không coi lợi ích của mình được đảm bảo và đứng trong đội tiên phong của Vương quốc Breck trong trận chiến Hẻm núi Tử thần.
Cô đã sống một cuộc sống mà cô sẽ không thấy xấu hổ.
Nhưng giờ